Khi Hoàng Tử Băng Yêu Công Chúa Tuyết

Chương 5: Gặp rắc rối -rắn




Một ngày mệt mỏi nhưng cũng vui vẻ hết sức. Đang thả mình trên chiếc giường xinh xinh. Điện thoại của nó vang lên tiếng chuông quen thuộc:

[Oh Yeah! C’mon!

Take your time

For some reason, it’s a heart pounding night (na na na na)

So tonight

Let’s run to the end of the moon (Yea Yea Yea Yea)

Just right

Ignite your engine, step on the pedal

Everything is special

You and I look good together

Whatever you want, Imma make it work (yeah)

Shawty, Imma party till the sun down

What is this mysterious feeling?

Come to me, hurry, before the sun rise

Wherever I am, me without you is a nobody (yeah)

On this highway, it’s a runway

Your eyes that look into mine are the milky way

Just love me right

Baby love me right

Just love me right

My entire universe is you

Just love me right

Just love me right (Can you love me right)

Just love me right

I just wanna make you love me

(My entire universe is you)

Even when countless nights come

In my sky, only you shine (woo yeah)

Whisper only to me

You and I color in the night sky

Just love me right (Oh oh oh yeah)

Just love me right

Just love me right (our own time) ]

( Love Me Right- EXO)

- Alo- Nó bắt máy

- Con heo ngủ ngon nha- Cái giọng quen thuộc

- Là anh à, sao anh biết sđt của tôi?

- Cô nghĩ đại thiếu gia của tập đoàn Hoàng Lê mà sđt nhỏ nhoi mà không biết!

- Anh cũng ngon lắm, có chuyện gì không?

- Ngủ sớm đi. Mai tôi tới đón cô đi học

- Không được, không được- Nó lên tiếng phản bác

-… Tút..tút..tút

Hắn ta đã gác máy, không đợi nó có đồng ý hay không

Nó bấm số hắn lưu vào danh bạ với cái tên: Băng Hắc Ám… Cô nào có biết hắn lưu sdt vào danh bạ 1 cái tên “ cực đẹp” : Nhỏ rắc rối…

( Đúng là quá đẹp luôn- t/g)

Sáng hôm sau.. có 1 động lực khiến cô dậy sớm hơn các ngày… Chắc tại ảnh đấy nhỉ?? Kkk

Cô đã hoàn thành công việc của mình. Ra trước cổng, nó hơi hoảng hốt

- Sớm hơn tôi nghĩ đấy- Hắn

- Tôi thì khi nào chẳng vậy, hứ- Nó

- Lên xe nhanh đi- Hắn giục

Do còn sớm lắm nên hắn không đến trường mà cho xe chạy đến 1 cánh đồng đầy hoa thường xuân. Điều này khiến nó hơi ngạc nhiên. Một người lạnh lùng như hắn mà cũng thích hoa này ư?

Hoa thường xuân rất dễ sống, dễ sinh sôi mà phát triển, nó mang một vẽ đẹp thuần khiết.

Dang đôi tay rộng đón nắng ban mai. Cơn gió nhẹ lùa vào mái tóc đen óng của nó… Ánh mắt chứa nổi buồn sâu thẳm ấy hiện lên với 1 vẻ hạnh phúc hiếm có

- Cô cũng thích loài hoa này à?- Tính tò mò nên hắn hỏi

- Người mẹ quá cố của tôi rất thích loài hoa này, từ đó tôi cũng thích nó lắm!

- mẹ à.. Mẹ của tôi yêu loài hoa này lắm. – Hắn đap với 1 vẻ hơi thất vọng

- Lúc nào rãnh anh cho tôi gặp mẹ anh nha…

- Mẹ tôi mất rồi- Vẻ mặt đau buồn hiện rõ trên mặt hắn!

- Thật lòng tôi xin lỗi anh rất nhiều! – Nó cũng hối hận vì đã chạm vào nổi đau của hắn

- Cô là người thứ 2 sau Duy mà tôi kể đấy!

Ngay đại đây, ngay lúc này nó cảm thấy hắn hiền lành, đáng thương. Cô hoàn toàn đồng cảm với hắn bởi cô cũng vậy mà…

- Thôi, đến giờ rồi, đi học thôi- Hắn thúc giục cô

- Ờ… Let’s go!!

- AAAAA…..

Hắn đang đi nghe tiếng hét thớt thanh của nó chạy vội lại

- Quốc Huy, có rắn.. huhu- Nó khóc, lần đầu anh thấy nó khóc

Những giọt nước mắt của nó như cứa vào lòng anh. Anh cảm thấy như mình đang nguy hiểm vậy

- Đợi tôi, tôi đến ngay- Hắn cuống quýt trả lời

Nhưng không kịp nữa, con rắn đó đã cắn vào bàn chân ngọc ngà của nó. Nó cảm thấy tê nhức, đầu óc choáng váng, cảnh vật trước mắt mờ dần… Nó kịp nghe tiếng của hắn “ Cố lên Hân, tôi đưa cô về”. Và rồi nó đã ngất trên vòng tay ấm áp của hắn…

Vội đặt nó lên xe, hắn phóng xe nhanh trên con đường dài... Đến biệt thự của hắn...