Sáng hôm sau, như đã hứa hai chị em cùng nhau đi shopping, đồng thời mua hồ sơ xét tuyển vào đại học cho Yoo Kyung. Mặc dù cô muốn con bé học đại học Seoul nhưng Yoo Kyung một mực đòi vào học đại học Yongguk và lý do không thể biện hộ thêm là vì Jin Woo. Cậu ta đang theo học đại học Yongguk năm nhất, nổi tiếng là hot boy của trường. Tầm 9 giờ, hai người kết thúc việc shopping, bỗng nhiên Yoo Kyung lên tiếng: " Chị về trước đi, em có việc phải làm ".- Việc gì thế em _ chưa hỏi được hết đã ngửi thấy mùi ám khí trước mặt Do Kyung bất lực gật đầu. Sau khi đã thoát được chị gái, cô nhanh nhảnh chạy thẳng tới đại học Yongguk chỉ để ngắm nhìn soái ca Jin Woo. Khỏi phải nói ngôi trường khang trang, hiện đại đến mức nào, ngắm nghía đến mỏi cả cổ. Cô bất giác thấy một bóng dáng vô cùng quen thuộc " anh ấy kia rồi " _ cô hạnh phúc đuổi theo mà không thèm để ý đến xung quanh để rồi khi nhìn lại thì đã quá muộn. Cái đầu cứng hơn đá của cô vô tình đập trúng trán của một trong số ba nữ sinh vừa đi ngang qua . Cô gái đó ôm trán khóc nức nở, không ngừng kêu đau, trên trán bắt đầu xuất hiện cục u to tướng. Ba người còn lại nhìn cô với ánh mắt tóe lửa, nhìn thấy bộ dạng kia, cô chẳng buồn xin lỗi vì đằng nào cũng biết, bọn họ chuẩn bị phản công.
- Con nhỏ kia mày chán sống rồi hả?_ cô gái mặc áo xanh, quần đỏ trông đô con nhất lên tiếng.
- Ừ _ cô trả lời mà chẳng thèm nhìn khiến mặt bọn họ tối sầm lại.
- À mày to gan ghê, bọn mày xử nó đi.
Bọn họ định lao tới túm tóc của cô thì " Dừng lại " _ tiếng một người con trai vang lên. Cô mừng thầm nghĩ bụng " cuối cùng soái ca cũng chịu xuất hiện, anh Jin Woo em biết là anh sẽ tới mà ". Nhưng không, đó không phải Jin Woo, càng không phải soái ca mà chỉ là một chàng trai, chính xác hơn thì là chàng béo to lớn, cục mịch. Cô sốc đến nỗi tự hỏi " Tại sao chỉ một ngày gặp mà anh ấy đã trở thành như thế này, wae, wae............????????? ". Giấc mơ về soái ca cũng tan thành mây khói, cô đứng như trời trồng nhìn chàng béo sẽ đánh bại các cô nương hung dữ như hổ kia như thế nào. Bất đắc dĩ trở thành khán giả, cô cảm thấy tội nghiệp cho người anh hùng này.
- Các người bắt nạt một cô gái yếu đuối không thấy nhục sao?
- Hừ, nói nhiều, con nhỏ kia dám đụng vào tụi này mà không thèm xin lỗi _ bọn họ chỉ thẳng vào mặt cô khiến cô tức giận bật lại " Ai bảo các người cứ thích đi ngang qua chỗ đó cơ, tôi còn không cho hỏng cả gương mặt của mấy người là may mắn lắm rồi đấy ". Dứt lời không ai bảo ai nhảy nhào vào tấn công cô, cũng may có thính giác vô cùng nhạy bén của hồ ly, cô tránh được còn chàng béo thì không được may mắn cho lắm. Cậu ta hứng trọn toàn bộ cơn tức của bọn họ, chỉ đến khi bảo vệ tới, họ mới chịu dừng lại. Yoo Kyung lấy tay che miệng khi nhìn thấy bộ dạng cực thê thảm của cậu ta, mặt biến dạng đến khó nhận ra, cô đỡ cậu ta dậy: " Cậu không sao chứ, xin lỗi tất cả là lỗi tại tôi ". Cậu ta cố gằn giọng vì sau khi bị đánh, cậu ta không thể nào phát âm chuẩn được " K.i.m.c.h.a.n.g hee là tên của tôi "_ phát âm xong cậu ho sặc sụa vì đau.
- Chang Hee cảm ơn cậu đã giúp tôi dù người bị đánh là cậu _ cô cảm thấy có lỗi vô cùng.
- Không sao đâu vì tôi thích cậu nên nếu phải hy sinh tính mạng tôi cũng sẽ làm.
-............
- Xin lỗi cậu, tôi đã có người trong mộng của mình rồi_Yoo Kyung không thể làm cho cậu ta đau khổ được nên chỉ còn cách từ chối mà thôi.
- Ừ, tôi có việc tôi đi trước đây - cậu lấy cớ chuồn nhưng có lẽ là đi tìm nơi để khóc.