Cái chết của So Hyun đã tác động rất lớn tới thái độ cũng như không khí của mọi người trong lớp. Bọn họ cư xử như những người xa lạ nhưng điều khiến cậu phải để ý là thái độ lạ khác thường của Chang Hee. Ví dụ như bình thường cậu ấy thường ăn ba bát thì bây giờ rút xuống ăn một bát hay thậm chí là bỏ bữa. Lúc đầu cậu nghĩ chắc Chang Hee đang cảm nắng ai đó nên giảm cân. Đó là điều vô cùng bình thường nhưng cậu ấy luôn ngoảnh hết chỗ này đến chỗ khác, đôi khi lại tỏ ra nguy hiểm, hay nghi ngờ những người xung quanh. Khi bị hỏi dồn thì trán đẫm mồ hôi, mắt liếc đi chỗ khác, lạc hẳn giọng đi. - Cậu có chuyện gì sao?_ Jin Woo lo lắng hỏi thăm
- Tớ không sao chỉ hơi mệt chút thôi _ cậu ấy cố tỏ ra mạnh mẽ nhưng bên trong ẩn chứa sự lo lắng không thể che giấu.
Bước đi với đôi chân run lẩy bẩy, nếu nhìn đằng sau chắc chắn sẽ có người liên tưởng điều không hay. Jin Woo chăm chú theo dõi bạn phía sau, cậu phát hiện một chiếc ô tô mất lái đang lao về phía Chang Hee, ngay lập tức cậu chạy tới giúp bạn. Nhờ cậu Chang Hee thoát lưỡi tử thần, cả người run lên bần bật, môi nhấp nháy nói thầm điều gì đó rồi cậu ấy bắt đầu ngồi sụp xuống đất đưa hai tay lên như van xin ai đó.
- Xin cậu hãy tha cho tôi, tôi không cố ý giết cậu, So Hyun. Xin cậu đừng giết tôi, tôi không muốn chết _ Chang Hee nói bằng giọng điệu vô cùng khẩn khoản, như sợ rằng cầu xin chưa đủ, cậu ấy liền đập đầu xuống đất cầu xin.
Chứng kiến hành động kỳ lạ của Chang Hee, cậu bỗng hiểu ra cái chết của So Hyun có liên quan tới Chang Hee.
- Chang Hee tỉnh lại đi, là tớ đây mà Jin Woo đây. _ cậu vội đỡ Chang Hee dậy giải thích cho cậu ấy hiểu.
- Tất cả là lỗi của tôi không phải lỗi của Yoo Kyung.
" Yoo Kyung ", hai từ này đã khiến Jin Woo vô cùng phẫn nộ. Thì ra người đứng đằng sau chuyện này chính là Yoo Kyung - Lee Yoo Kyung, cậu không thể ngờ được đằng sau lớp mặt lạ xinh đẹp như nàng công chúa kia lại chính là một con ác quỷ không có tình người. Không những vậy Yoo Kyung còn dám lợi dụng Chang Hee để thực hiện kế hoạch tàn bạo của mình, cậu càng không thể tin chỉ vì chút xích mích mà Yoo Kyung to gan hại chết So Hyun, đứa em gái bé bổng của cậu.
Lần này thì Jin Woo giận thật rồi đấy, cậu thề sẽ bắt Yoo Kyung phải trả giá bằng mọi cách, nhất định phải bắt cậu ta nếm mùi vị giống cậu khi mất đi đứa em gái sau bao nhiêu năm xa cách. Và bắt cậu ta hiểu được cảm giác sợ hãi, lo lắng, tuyệt vọng của Chang Hee khi vô tình trở thành hung thủ.
Đưa Chang Hee về nhà, cậu liền đến cửa hàng nơi Do Kyung làm việc. Thấy cô, cậu vui mừng ra mặt " Bao giờ chị tan làm?". Liếc Jin Woo một phát, cô bình thản trả lời " tầm 11 giờ ".
- Muốn mời chị đi ăn cơm không biết có được đằng ấy chấp nhận không?
" Xì " Do Kyung biết thừa cậu ta đang thả thính mình đây mà. Bình thường có chịu vuốt cái tóc mái lên đâu, toàn thả mái xuống kiểu ngoan hiền. Nay chỉ cần một động tác vuốt mà y chang công tử nhà nào, nếu không quen thì chắc con nhà lành đã bị cướp hồn mất rồi.
- Hôm nay lại chịu vuốt mái lên đấy à? Đẹp trai gớm. _ cô nói bằng giọng cực mỉa mai.
- Thỉnh thoảng cũng phải đổi style, hơn nữa đẹp trai thì mới có nhiều đứa yêu _ lời nói chỉ mang tính chất minh họa.
" Sặc " toàn bộ nước trong miệng cô được hoàn trả lại mà trả lại ở đây không phải là vào chai. Mà là vào hết vào cái mặt đẹp trai của ai kia, oh my god, tóc vuốt nay còn đâu! Jin Woo nhìn chằm chằm vào Do Kyung, còn cô xấu hổ quá lẻn đi chỗ khác.