Edit: Vân Linh Nhược Vũ
"Vì phát tiết, vì theo phong trào, thậm chí vì nhàm chán, các người đã dùng lời nói ác độc nhất để công kích một người hết sức xa lạ, yên tâm trốn sau màn hình để điên cuồng múa bàn phím, hủy diệt cuộc đời của người khác. Mà sau khi chân tướng lộ rõ, các người chỉ cần dùng một câu 'hiểu lầm' để phủi sạch tội, đây là thái độ của những người làm báo chí các người sao? Các người làm báo chí không có lương tâm như vậy, không kiêng nể gì mà tạo bạo lực mạng như thế, thế các người có được xem là rác rưởi, sâu mọt của xã hội không? Mời vị phóng viên này, mời chư vị ở đây trả lời vấn đề của tôi!" Giọng nói của Diệp Oản Oản sắc bén như lưỡi dao.
"Tôi... tôi..." Phóng viên kia lắp bắp, không nói nên lời.
Cung Húc từ đầu đến cuối đều ngơ ngác nhìn Diệp Oản Oản, nhìn biểu cảm lạnh băng lại khiến người khác yên tâm của cô, nhìn cô dùng sức lực một người để nghịch chuyển hoàn cảnh của mình, cảm xúc cậu ta không có cách nào khống chế mà bắt đầu phập phồng mãnh liệt...
Diệp Oản Oản dừng một chút, cuối cùng chốt lại: "Đối với hành vi phỉ báng ác ý của Vạn San San, Lăng Thiếu Triết và các nghệ sĩ khác của Công ty Giải Trí Hoàng Thiên đối với nghệ sĩ Cung Húc thuộc công ty chúng tôi, Truyền Thông Quang Diệu sẽ truy cứu trách nhiệm pháp luật."
Mấy vị cấp cao của Quang Diệu lúc này mới kịp phản ứng.
"Ặc... Chuyện còn lại chúng tôi sẽ giao cho pháp luật, hôm nay... cuộc họp báo hôm nay kết thúc tại đây... nếu mọi người còn vấn đề gì thì hẹn thời gian khác..."
Dương Tiến Nguyên hoảng hốt nhìn chàng trai trẻ tuổi trên mặt vẫn còn vẻ ngây ngô, tỏ vẻ xem thế đã đủ rồi.
Ông ta nghĩ sao cũng không ngờ dưới tình huống này, Diệp Bạch vẫn có thể xoay chuyển càn khôn, cứu Cung Húc về, còn khiến các kí giả á khẩu.
Vào lúc này cảm xúc của các nhân viên tại đây cũng không khác thế là bao.
Bọn họ đã tưởng tượng ra cảnh tượng sau cuộc họp báo này kết thúc rồi...
"Diệp tổng giám của chúng ta lợi hại quá đi! Không buồn hé răng nửa lời lại tung đại chiêu như thế!"
"Tôi hiểu rồi, lần này Hoàng Thiên muốn thịt chúng ta, trên thực tế tất cả mọi người đều bị Diệp tổng giám hố!"
"Lần này Hoàng Thiên đen rồi, Vạn San San chắc chắn bị phế, hình tượng Lăng Thiếu Triết xây dựng cũng bị sụp đổ, người bị liên lụy ít nhất tận mười mấy!"
"Ồ..." Cung Húc ngây người một hồi mới lấy lại tinh thần, đứng lên, ngoan ngoãn theo sau Diệp Oản Oản, Lạc Thần cũng theo sát bên cạnh, ánh mắt luôn dừng trên người chàng trai.
...
Đêm đó, kết quả của sự kiện "Cung Húc ỷ thế hϊếp người" được công chúng chú ý chính thức được công bố.
Toàn bộ quá trình cuộc họp báo được đăng hoàn chỉnh lên mạng.
Chân tướng sáng tỏ, toàn bộ cư dân mạng đều sôi sục.
Sau khi cuộc họp báo kết thúc, tất cả các tòa soạn đều đăng bài xin lỗi Cung Húc, thanh thế cực lớn trước nay chưa từng có.
Tất cả bài báo đều xoay quanh sự kiện lần này, đầu đề báo toàn là: "Bạo lực mạng là một hình thức bắt nạt xã hội", "Thảm họa báo chí: Chống chủ nghĩa bắt nạt trở thành kẻ bắt nạt". Dư luận liên quan đến Cung Húc cũng nghịch chuyển, tiêu đề trở thành: "Khôi phục diện mạo chân thật nhất của Cung Húc", "Cung Húc: Dòng suối mát cuối cùng của giới giải trí"...