Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 4)

Chương 686: Đại ca, ngài buông tha tôi đi!




Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Đường Tinh Hỏa đang hỏi chuyện Diệp Oản Oản, Lạc Thần ngồi bên cạnh đột nhiên biến sắc: "Anh Diệp, không xong rồi, Cung Húc lại đăng weibo..."

Nghe thấy Cung Húc đăng bài tiếp, Đường Tinh Hỏa lại cảm thấy ê răng: "Đệch! Thằng nhóc kia lại đăng gì?"

Đường Tinh Hỏa nhanh chóng nhấn vào weibo của Cung Húc, cậu ta vừa chia sẻ bài viết nói "Cung Húc sẽ mở cuộc họp báo, cho mọi người một câu trả lời thích đáng" của công ty Quang Diệu, kèm theo câu: [ Xin lỗi mẹ mày! (icon giơ ngón giữ) ]

Ha ha, Quang Diệu dám ép Cung Húc, đơn phương tuyên bố mở cuộc họp báo, nói lúc đó Cung Húc sẽ xin lỗi, Cung Húc liền vả mặt Quang Diệu trước mặt công chúng.

Sắc mặt Đường Tinh Hỏa đen như đáy nồi: "Đệch, tên nhóc này... Không bay lượn một ngày sẽ chết à? Mẹ nó tôi vừa cảnh cáo cậu ta xong!"


Diệp Oản Oản tựa vào sofa, nhìn bài viết Cung Húc chia sẻ kia, khóe miệng giương lên một độ cong nhè nhẹ.

Kế đó, cô nhẹ nhàng nhấn nút chia sẻ, viết kèm theo mấy chữ: [ Tôi ủng hộ cậu. ]

Đường Tinh Hỏa trơ mắt nhìn Diệp Bạch không chỉ không khuyên mà còn chia sẻ, tỏ vẻ ủng hộ Cung Húc mà tròng mắt sắp rớt ra rồi.

Mé nó! Diệp Bạch bị thằng nhóc Cung Húc lây bệnh rồi à?

"Oh shit! Anh Diệp! Anh làm gì đó!"

Anh nói không thể dùng cách bình thường để ràng buộc Cung Húc thì tôi hiểu, nhưng chẳng lẽ cách của anh chính là cùng high với cậu ta hả?!

Đường Tinh Hỏa đang cảm thấy sụp đổ, kết quả giây tiếp theo anh ta lại thấy thêm một bài nữa.

Lạc Thần ngồi kế Diệp Oản Oản cũng chia sẻ bài viết của Cung Húc, viết bốn chữ y hệt: [ Tôi ủng hộ cậu. ]

Lạc Thần siết di động, nhìn về phía Diệp Oản Oản, ánh mắt không có bất kì dao động nào.


Tuy cậu ấy không biết kế hoạch của anh Diệp là gì, nhưng bất luận anh ấy muốn làm gì, cậu ấy đều nghe theo, không hỏi lý do.

Đường Tinh Hỏa: "..."

Anh ta hết muốn nói gì rồi...

Đảo mắt đã đến ngày họp báo.

Trải qua mấy ngày lên men, nhiệt độ của chuyện này đã được xào tới đỉnh điểm, hội trường họp báo bị phóng viên vây chặt như nêm, các tòa soạn lớn bé đều không vắng mặt.

Khiến mọi người khó tin là Cung Húc xuất hiện thật, còn không đến trễ.

Nếu đổi thành người khác, lúc này chắc đã bị tra tấn đến mức tiều tụy, dù không tiều tụy, nhất định cũng phải mặc đồ đen làm bộ tiều tụy.

Nhưng mà, sau mấy ngày không gặp, Cung Húc vẫn ăn mặc sặc sỡ lóa mắt như thường, mặc áo khoác huỳnh quang, không mang kính râm không đeo khẩu trang, không có bất kì thứ gì che đậy, cứ vậy mà xuất hiện trước mặt phóng viên...


Trên bục, Cung Húc ngồi ở giữa, bên phải là giám đốc bộ phận PR và tổng giám đốc Dương Tiến Nguyên, bên trái là Diệp Oản Oản và Lạc Thần.

Lúc này Dương Tiến Nguyên đã hối hận xanh ruột, nhưng lời đã thốt ra, bất luận cái gì phát sinh cũng phải chống đỡ.

Dương Tiến Nguyên đấu tranh tư tưởng một lát rồi tiến đến nói nhỏ với Diệp Oản Oản: "Diệp tổng giám, cậu thấy chúng ta có thể thương lượng không. Cậu khuyên ngăn Cung Húc, bảo cậu ta làm bộ không khỏe, bọn tôi kéo dài cuộc họp báo..."

Cung Húc chống cằm, cười tủm tỉm nhìn Dương Tiến Nguyên: "No no no, đừng mà, không phải Dương tổng đã cảnh cáo tôi, bảo tôi hôm nay nhất định phải có mặt hay sao? Không đến sẽ phong sát tôi mà? Ông thấy tôi có ngoan không?"

Dương Tiến Nguyên: "..."

Đại ca, cầu xin ngài buông tha tôi đi!!!