Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Xe chạy êm trên đường, tâm trạng của Cung Húc lại như cưỡi xe bay trên trời.
Trên ghế sau, Cung Húc sụp đổ mà lầu bầu: "Shit! Chẳng lẽ người sai là mình? Mình nghĩ nhiều rồi hả? Ba tuổi tiểu gia đã tung hoành trên tình trường, sao có thể phán sai loại chuyện này được? Anh Diệp và tên mặt lạnh kia nhất định có mờ ám! Đúng, nhất định có vấn đề!"
Đường Tinh Hỏa sợ hãi mà dán người vào cửa xe, yếu ớt nói: "Tôi có thể nói một câu không?"
Cung Húc tức giận lườm anh ta: "Có rắm mau thả!"
Đường Tinh Hỏa mở miệng: "Tôi muốn nói, dù anh Diệp thích đàn ông hay phụ nữ thì liên quan gì đến cậu chứ? Cậu hoàn toàn không cần... không cần phải xoắn lên như thế..."
Đường Tinh Hỏa vừa dứt lời, sắc mặt Cung Húc lập tức cứng đờ.
Không sai...
Cung Húc nỗ lực tẩy não mình, mình không quan tâm, vì Diệp Bạch là anh trai của tiểu mứt hoa quả, nên mình mới chú ý nhiều một chút.
Nhưng, trong đầu lại không ngừng hiện lên hình ảnh Diệp Bạch khoác áo cho người đàn ông kia, mang khăn quàng cổ cho anh ta...
Cả biểu cảm của Diệp Bạch khi nhìn người đàn ông kia...
Nhìn biểu cảm rối rắm của Đường Tinh Hỏa, lẩm bẩm nói: "Trừ phi... cậu..." bị cong thật...
Cung Húc đè thấp giọng: "Trừ phi tôi cái gì?"
Đường Tinh Hỏa nào dám nói thật, liên tục lắc đầu, kiên quyết nói: "Không! Không có gì!"
Ánh mắt âm u của Cung Húc tựa như tia X-quang nhìn chằm chằm vào Đường Tinh Hỏa.
Đường Tinh Hỏa bị nhìn đến dựng đứng chân lông, kinh hoảng bịt chặt miệng mình.
Không phải chứ? Đừng nói muốn hôn nữa đấy nhá?
Bác tài, dừng xe! Dừng xe!
Tôi muốn xuống xe!
Vốn dĩ anh ta định ngủ ké biệt thự của Cung Húc, nhưng xem tình huống này, ở cùng cậu ta thật quá nguy hiểm.
Xe dừng gần biệt thự, Đường Tinh Hỏa lập tức rú lên rồi lăn khỏi xe. Kết quả vừa mở cửa xe, đột nhiên phát hiện phía trước không đúng lắm.
Bên ngoài biệt thự bị người vây nghìn nghịt, có phóng viên, còn có vô số đèn LED biểu ngữ của fans và người qua đường...
Biểu ngữ viết cái gì mà: "Cung Húc cút ra khỏi giới giải trí", "Cung Húc xin lỗi Lăng Thiếu Triết", vân vân và mây mây...
Xe của Cung Húc vừa xuất hiện trong tầm mắt mọi người, cửa xe liền bị đập không ngừng, còn có vô số trứng thôi và bắp cải quăng vào xe.
Đêm nay tâm trạng của Cung Húc không tốt, thấy thế càng thêm bực bội: "Má! Xe thể thao ông đây mới mua!"
"Còn có thể là ai!" Cung Húc hừ lạnh một tiếng.
"Tóm lại tránh đầu sóng ngọn gió trước đi!" Đường Tinh Hỏa đề nghị.
Từ lúc Vạn San San đăng weibo đến giờ chỉ mấy tiếng ngắn ngủi mà thôi, nhưng vụ này đã lớn đến mức ai cũng biết, các phương tiện truyền thông cũng bắt đầu nhập cuộc, lái đến những vấn đề mẫn cảm như phẩm hạnh nghệ sĩ hay giai cấp xã hội...
Tuy bối cảnh của Cung Húc đủ trâu, nhưng nếu ảnh hưởng quá lớn, các bộ phận liên quan phía trên mà can thiệp thì khó giải quyết rồi...
Nếu làm lớn ra, sợ rằng lần này Cung Húc có khả năng sẽ bị phong sát...
Đường Tinh Hỏa nhìn truyền thông và fans điên cuồng ngoài xe: "Cung Húc, lần này cậu hơi quá rồi, tôi thấy cậu nên xin lỗi đi, bằng không nháo lớn lên, hậu quả sợ rằng không thể cứu vãn."