Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 2)

Chương 283: Hi vọng anh đừng xù lông




Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Diệp Oản Oản thấy Hàn Thiên Vũ đột nhiên xuất hiện trước cửa phòng mình, trong tay còn xách theo túi lớn túi nhỏ, cô sửng sốt hồi lâu mới phục hồi lại tinh thần, kinh ngạc mở miệng: "Đây là..."

"Tôi ở sát vách, mới vừa rồi nghe anh Dương nói hôm nay cậu dọn tới đây, cho nên tới chào hỏi." Hàn Thiên Vũ lễ phép mở miệng.

Diệp Oản Oản hơi kinh ngạc: "Cậu vẫn còn ở đây sao?"

Hàn Thiên Vũ có chút bất đắc dĩ, anh ấy trả lời: "Vốn dĩ nên ở ngôi biệt thự ở phía đông kia, nhưng cậu cũng biết, bởi vì việc của khoảng thời gian trước cho nên tất cả địa chỉ tư nhân của tôi đều đã bị lộ cả rồi, cho nên phải ở tạm bên này..."

Lúc này Diệp Oản Oản mới thông suốt: "Thì ra là vậy."

Diệp Oản Oản nói xong, cô không khỏi nhìn Hàn Thiên Vũ thêm một lần. Hôm nay Hàn Thiên Vũ mặc quần jean, áo khoác da jacket màu đen, bên trong là áo sơ mi in hoa, phía dưới là một đôi giày thể thao màu trắng, tai trái có một chiếc bông tai màu bạc có kí hiệu hình mũi tên, mái tóc có chút xốc xếch.

Cách ăn mặc rất thoải mái, nhìn vô cùng tự nhiên và đẹp trai. Bởi vì đã rất quen với ống kính, cho nên chỉ cần tùy tiện đứng cũng vô cùng thần thái, khiến người ta không rời mắt được.

Nhưng thứ khiến người khác chú ý nhất vẫn chính là cặp mặt sáng ngời kia, con ngươi của Hàn Thiên Vũ vô cùng có thần, giống như hai ngọn lửa sáng rực vậy.

So với lần đầu tiên gặp mặt, trạng thái hiện tại của Hàn Thiên Vũ đã tốt hơn rất nhiều.

Hàn Thiên Vũ trong ấn tượng của cô là một người có thể trêu chọc khiến fan gào thét, là người lễ phép khiêm tốn cúi người chín mươi độ đỡ một người tiền bối lâu năm, anh là người lái chiếc Ferrari đỏ sậm lướt nhanh trên đường, cũng là người có thể dừng lại bên đường để cho mèo hoang ăn...

Nghĩ đến những thứ này, trong lòng cô đột nhiên như có một dòng nước ấm chảy qua.

Tự do phóng khoáng như gió, chói mắt rực rỡ như mặt trời, bất cứ lúc nào, anh ấy cũng có thể khiến sự nhiệt tình của mình lan tỏa đến mọi người.

Đây mới chính là Hàn Thiên Vũ!

Kiếp trước cô thích nghệ sĩ như Hàn Thiên Vũ, cũng từng bị nhiệt huyết của anh ấy lan tỏa.

Bởi vì quá hoàn mĩ và đẹp đẽ, nên khi anh ấy ngã xuống mới khiến người ta thương tiếc đến như vậy.

Nhưng vẫn may, đời này anh ấy vẫn là ngôi sao sáng lấp lánh.

Hàn Thiên Vũ bị cặp mắt liễm diễm kia chăm chú nhìn như vậy, không biết tại sao trong lòng lại không khỏi căng thẳng, anh ấy ho nhẹ một tiếng, mở miệng: "Hi vọng không làm phiền cậu..."

Diệp Oản Oản phục hồi lại tinh thần, vội đáp lại: "Sao lại phiền được, mau mời vào!"

Cô không ngờ lại trùng hợp như vậy, Hàn Thiên Vũ đang ở sát vách, còn tới đây chào hỏi.

Ách, lúc này Tư Dạ Hàn vẫn còn bên trong, làm sao bây giờ?

Người ta đích thân xách nhiều đồ đến đây thăm hỏi như vậy, cô cũng không thể không cho người ta vào nhà đúng không!

May mắn là hiện tại cô đang giả nam, hệ số an toàn rất cao.

Hàn Thiên Vũ mới vào cửa liền thấy trên sofa có một người, anh ấy hơi sửng sốt.

Là bởi vì ngoại hình và khí chất của người kia quá mức bắt mắt.

Anh ấy luôn tự tin về ngoại hình của mình, bình thường chỉ cần tùy tiện post một tấm ảnh cũng khiến vô số fan liếm bình, nhưng trước mặt người đàn ông này, sự nổi bật của anh ấy trong nháy mắt liền trở nên ảm đạm.

Nếu nói anh ấy đẹp trai anh tuấn, thì người đàn ông này phải dùng từ hại nước hại dân để miêu tả.

"Vị này là..." Hàn Thiên Vũ theo bản năng hỏi.

"Khụ, người này là bạn của tôi, Tư... Tư Cửu..." Diệp Oản Oản giới thiệu sơ một chút, sau đó khẩn trương nhìn về phía Tư Dạ Hàn: "A Cửu, đây là Hàn Thiên Vũ, là một diễn viên rất nổi tiếng, lúc trước tôi đã từng đề cập với cậu đấy!"

Diệp Oản Oản nói xong, cô nuốt nước miếng âm thầm cầu nguyện, hi vọng Tư Dạ Hàn đừng xù lông.