Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 2)

Chương 250: Nói đạo lí




Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Lúc này, một phóng viên cao gầy không có ý tốt chen đến trước mặt Giang Yên Nhiên, đồng thời ra hiệu cho ekip đưa ống kính về phía mình.

"Vị tiểu thư này, xin hỏi cô là fan của Hàn Thiên Vũ sao?" Người phóng viên âm dương quái khí hỏi một câu.

Giang Yên Nhiên liếc qua máy quay đang quay mình, không hề tránh né, trả lời: "Đúng thế."

Phóng viên đưa micro tới: "Đối với việc Hàn Thiên Vũ bỉ ổi dâm ô bé gái, cô cảm thấy thế nào?"

Giang Yên Nhiên cố đè cơn phẫn nộ trong lòng, trấn định mở miệng: "Vị tiên sinh này, trước khi trả lời anh, tôi muốn nhắc nhở anh một chút, anh dùng từ không ổn rồi. Tòa án vẫn chưa kết án, không thể tùy tiện dùng từ ngữ như vậy được."

Phóng viên cười lạnh: "Lời khai của bé gái mọi người sớm đã biết cả, bác sĩ cũng đã kiểm tra được thành phần thuốc ngủ trong người của bé. Thậm chí bạn gái cũ của Hàn Thiên Vũ cũng tiết lộ anh ta có sở thích biếи ŧɦái với trẻ con, còn có ảnh Hàn Thiên Vũ nằm trên giường cùng nhiều bé gái làm chứng. Nhân chứng vật chứng đều có đủ, cô còn cho rằng Hàn Thiên Vũ vô tội sao?"

Giang Yên Nhiên siết chặt nắm đấm: "Theo luật pháp, những chứng cứ này không thể chứng minh Hàn Thiên Vũ làm ra chuyện này. Lời khai kia là phiến diện, thuốc ngủ cũng không xác định được ai là người cho cô bé ấy ăn, những thứ anh gọi là bạn gái cũ tiết lộ càng không có tác dụng, còn những hình kia..."

"Đã có chứng cứ xác thực vẫn có thể phủ nhận! Hôm nay cuối cùng tôi đã thấy được tư chất của fan Hàn Thiên Vũ rồi! Lời khai và kết quả xét nghiệm đều bày rõ ở đây, vẫn có thể đổi trắng thay đen! Quả nhiên thần tượng nào thì sẽ có loại fan đó!" Người phóng viên cắt đứt lời của cô ấy.

Cuối cùng Giang Yên Nhiên cũng bị lời này chọc giận: "Cái gì gọi là loại thần tượng nào sẽ có loại fan đó? Từ lúc xuất đạo tới giờ, Hàn Thiên Vũ luôn thích từ thiện, là anh ấy tuyên truyền năng lượng tích cực cho fan!"

"Cái này đúng, nhưng tất cả đều do anh ta bày ra để ngụy trang che đi sự đồi bại xấu xa bẩn thỉu của mình!" Phóng viên lần nữa cắt ngang lời của Giang Yên Nhiên.

"Nếu tòa án đã tiếp nhận án thì phải lấy phán quyết cuối cùng của tòa án làm chủ, các người có quyền gì?"

"Chứng cứ xác thực đã bày ở chỗ này, còn cần tòa án đính chính lẫn nữa sao? Hàn Thiên Vũ bỏ tiền mua chuộc ba mẹ bé gái kia không được, còn muốn dùng tòa án gây áp lực ngược lại cho người ta. Bất luận tòa án phán quyết thế nào, sự thật Hàn Thiên Vũ dâm ô trẻ em sẽ vĩnh viễn không thay đổi. Nếu tòa án không cách nào đưa công lý ra ngoài ánh sáng, vậy thì phóng viên chúng tôi sẽ là người đòi lại công bằng cho người bị hại!"

Những phóng viên khác nghe được lời của phóng viên cao gầy, thì bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ, vội mồm năm miệng mười phụ họa: "Đúng! Nói không sai! Chúng ta thề phải vì người bị hại đòi lại công bằng! Đừng tưởng có tiền thì có thể ỷ thế hiếp người!"

"Ỷ vào việc nhiều fan liền muốn dẫn dắt dư luận sao? Đừng hòng!"

"Tẩy sạch những ung bướu của giới giải trí! Cho fan não tàn sáng mắt ra!"

"Nhìn cô cũng là một cô gái xinh đẹp, sao lại ác độc đến như vậy! Đời này của con gái nhà người ta đã bị tên súc sinh kia làm hỏng, cô vẫn ở đây giúp tên súc sinh đó nói chuyện! Đúng là không có nhân tính!"

"Tôi không có, tôi chỉ đang nói sự thật!"

"Sự thật chính là Hàn Thiên Vũ là một kẻ biếи ŧɦái hạ lưu bẩn thỉu!"

Từ đầu đến cuối Giang Yên Nhiên luôn tĩnh táo nói phải trái, nhưng những người kia căn bản không ai muốn cùng cô ấy nói đúng sai cả. Không ai quản chứng cứ hợp tình hợp lí, tất cả mọi người đều điên cuồng công kích cô ấy, dùng máy quay điên cuồng chụp ảnh cô ấy.

Sở Phong nhìn mọi việc phát triển tới mức khó khống chế, Giang Yên Nhiên bị đám phóng viên vây quanh, lại bị một tầng người chen chúc ở bên ngoài, gấp đến độ xoay quanh.

"A — Ai đá tôi!"

Lúc này, bắp chân một người đang quay phim đột nhiên đau đớn một hồi, bị khụy sang một bên, anh ta đụng ngã một phóng viên khác, hai người cãi nhau rùm beng.

Thừa dịp hỗn loạn ngắn ngủi, Diệp Oản Oản im lặng lấy áo khoác trùm lên đầu Giang Yên Nhiên: "Đi! Cậu đừng cố nữa! Nói đạo lí với đám người này không có ích gì đâu!"