Khi Em Mỉm Cười

Chương 64




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit + Beta: Tiểu Vũ

Trở lại căn cứ, tôm hùm trong tay hai người được mọi người nhiệt liệt hoan nghênh mặc cho con xe mới rửa xong của Lục Tư Thành tràn ngập mùi tôm hùm và đang trong trạng thái cần được đi rửa… Sau khi nỗ lực giúp một tiệm rửa xe kiếm tiền từ chiếc xe của Lục Tư Thành, Tiểu Bàn phát trực tiếp, muốn khoe cho fan hâm mộ thấy cuộc sống hạnh phúc khi được ăn 10 cân tôm hùm là như thế nào, vừa ngồi trước máy tính vừa ăn tôm hùm vừa trịnh trọng tuyên bố với fan hâm mộ rằng: Thành ca là một người đàn ông vô cùng giữ chữ tín.

Khu vực bình luận.

[Thế cuối cùng thì song C (*) nhà cậu bao giờ thành thân đấy?]

(*) Mình có giải thích ở mấy chương trước song C là hai vị trí Carry rồi, chính là đường giữa và AD đó.

[Còn đang vui vẻ hạnh phúc ăn tôm hùm như thế kia thì thành thân cái gì, đội của tôi đều là học sinh tiểu học và trẻ mầm non thôi.]

[… … … … Bầu không khí của ZGDX thật là tốt mà.]

[Thành tích tốt thì bầu không khí đương nhiên là tốt rồi, lời bên trên nói ra không phải vô nghĩa à… Hơn nữa lại có một đại kim chủ Lục Tư Thành ngày ngày mời cơm như thế, là tôi thì tôi cũng có thể cả ngày vui vẻ lạc quan.]

[Cho nên là… đống tôm hùm kia bao nhiêu tiền đó?]

[Thế mới nói Lục Tư Thành thật có tiền, một năm không biết kiếm được bao nhiêu nhỉ?]

[Lầu trên chẳng lẽ không biết bản thân Lục Tư Thành cũng là một phú nhị đại à? Không tin thì cậu nhìn Lục Nhạc xem, cậu ta một vạn năm rồi vẫn còn là dự bị thế thì lương có thể được bao nhiêu chứ? Thế mà vẫn đeo đồng hồ giống hệt anh cậu ta, cái đồng hồ đó bao nhiêu tiền cậu biết không? Hơn 80 vạn (*) đó bạn thân yêu à.]

(*) 80 vạn: Có ai nhớ đây là lương 1 năm trong hợp đồng của Đồng Dao ký với ZGDX không?? Một cái đồng hồ bằng lương cả năm của Đồng Dao =)))))

[Làm ơn quay đầu sang chỗ khác một chút, tôi muốn xem những người khác nữa, không muốn nhìn cậu đâu, mập mạp chết bầm ạ.]

“Cái gì mà mập mạp chết bầm hả? Mấy người nói chuyện hẳn hoi nhé, mấy người còn phải dựa vào tôi chuyển webcam cho nhìn người khác đấy, ” Tiểu Bàn giơ con tôm so với bàn tay cậu ta còn to hơn lên khoe khoang, “Tôm hùm lớn thế này đã nhìn qua chưa, 150-160 tệ một cân tôm quý tộc này đấy, trước khi đem đi nấu nó có thể thở ra bong bóng 7 màu đấy…”

[Ăn đi rồi ngộ độc nhé.]

[Đều bị tiêm hooc-môn đó.]

[Tôm Marry Sue (*), đã bị tên trâu mập này chà đạp.]

(*) Marry Sue là kiểu thánh nữ đó, luôn tốt bụng, khoan dung. Ý câu này là tôm ngon và quý như thế mà bị Tiểu Bàn ăn =)))))

[Nước nuôi tôm đấy chắc chắn là nước rửa bát… 23333333]

“Tiểu Bàn cậu xàm xí đủ chưa đấy, có ăn nữa không?”

Giọng nói của lão Miêu từ xa truyền đến, xen lẫn với một chút thanh âm loạt xoạt của túi nylong và cả tiếng tách tách… Tiểu Bàn ngẩng đầu lên phát hiện lão K đang giơ điện thoại lên tự sướng, khung cảnh tự sướng chính là bản thân lão K và các động đội phía sau lưng còn có cả tôm hùm. Tự sướng xong còn đăng lên cả Weibo, Tiểu Bàn ném tôm trong tay đi, cúi đầu xem Weibo: “Lão K, caption bài vừa đăng của cậu có một vấn đề rất lớn, cái gì gọi là ‘Toàn bộ thành viên tập trung đông đủ’? Xin hỏi là cậu có thấy hỗ trợ nhà cậu đâu không?”

“Ai bảo cậu không ra đây, photoshop cậu vào nhé?” Lão K để điện thoại xuống, đeo bao tay lên.

Lục Tư Thành cười xùy một tiếng, ngồi tại chỗ không ăn, cúi đầu xem điện thoại.

“Sao anh không ăn?” Đồng Dao đá anh một cái.

Lục Tư Thành nhìn cô một cái, không nói chuyện, Lục Nhạc đang bóc vỏ tôm nói: “Ngại phiền phức, còn có không thích bị dính mùi.”

Lục Tư Thành: “Mùi vị đó đến ngày mai cũng không hết được, khó chịu.”

Trên mặt Lục Nhạc hiện lên dòng chữ “Thấy chưa?” dương dương tự đắc hất hất cằm về phía Đồng Dao: “… Gánh nặng thần tượng quá lớn, trừ phi cô bóc sạch sẽ để vào bát cho anh ấy.”

“Mẹ nó, cho là mình đi Boston ăn tôm hùm à, lại còn muốn có người hầu hạ, ” Đồng Dao lẩm bẩm oán rồi lưu loát bóc vỏ, lột đầu, rút thịt tôm, chấm nước sốt, đưa đến miệng Lục Tư Thành, “Há miệng ra.”

Lục Tư Thành lui về phía sau né tránh, Đồng Dao lầm bầm “Em cũng không có hạ thuốc diệt chuột đâu” nhưng mặt anh vẫn có vẻ chống cự. Cô nhíu nhíu mày nghĩ thôi vậy, đang muốn rút tay xuống cho vào miệng chính mình thì Lục Tư Thành đột nhiên há miệng, đem chỗ tôm đó vào miệng nhai.

Đồng Dao: “…”

Đồng Dao hỏi Lục Tư Thành: “Còn muốn không?”

Lục Tư Thành: “Em thích bóc tôm cho người khác?”

Đồng Dao: “Em chỉ suy nghĩ là nếu như anh nói muốn thì em cũng chả thèm hầu hạ nữa, tốt xấu gì thì cũng phải cho anh thưởng thức chút mùi vị chứ, cái này gọi là lễ phép——— Anh đang nói chuyện với ai đấy?”

Màn hình điện thoại của Lục Tư Thành vừa sáng lên: “Mắc mớ gì tới em?”

Đồng Dao: “Vừa nãy anh hỏi em, bây giờ em cũng hỏi thế thôi—–“

Lời vừa dứt thì trên đầu đã bị gõ một cái, Đồng Dao “A” một tiếng rụt cổ về phía sau, Lục Tư Thành ném ra một câu “Không biết lớn nhỏ” rồi đứng lên ngồi sang cái ghế khác cách xa Đồng Dao… Lúc này Lục Nhạc tặc tặc lưỡi nói: “Chậc chậc chậc, sáng sớm thì solo, buổi tối thì liếc mắt đưa tình đút tôm cho nhau ăn, thật là cử án tề mi (*) mà.”

(*) Cử án tề mi: thành ngữ liên quan đến vợ chồng. Hai vợ chồng tôn trọng yêu thương nhau đó.

Giọng nói của Lục Nhạc khá lớn, vì vậy Tiểu Bàn đang ngồi xem bình luận lập tức nhìn thấy khu vực bình luận có biến——

[Ai đút cho ai ăn hả? Ai với ai cử án tề mi?! ]

[Tôi vừa nãy có nghe thấy smiling nói ai đó há miệng!]

[Fuck, Bàn Tử à, cậu dám quay webcam sang chỗ đó để chúng tôi nhìn một chút chuyện gì đang xảy ra không?—– Ai muốn nhìn cậu ăn tôm hả!!!! Cút đi!!!! Không gặp cậu!!!!]

[Chuyển webcam, chuyển webcam——]

Tiểu Bàn cười hì hì ngồi trên ghế nhìn máy tính, hai chân vung vẩy cười cười “Ai, không chuyển đấy” “Tay đầy dầu mỡ, không rảnh chuyển đâu” “Mấy người nhìn tôi đi, hahahahaha” “Chuyển cái gì mà chuyển, mấy người xem tôi là được rồi”, đang vui đùa trêu trọc fan hâm mộ thì Tiểu Bàn đột nhiên nhìn thấy một bình luận nhảy ra——

[Bàn gia, tuần tới thành phố C đợi anh, moah moah.]

Tiểu Bàn đang cho tôm vào miệng chợt ngừng lại, vẻ mặt mờ mịt ngẩng đầu liếc nhìn đồng đôi cách đó không xa, lại quay lại nhìn bình luận, nháy nháy máy hỏi: “Thành phố C gì cơ?”

Bình luận trở nên nhiều hơn, mới vừa rồi còn tranh nhau khủng bố la hét đòi cậu chuyển webcam lúc này lại rất kịp thời báo cáo tình huống cho cậu biết: Weibo chính thức của CLB vừa đăng thông báo, thành viên chủ lực của Telecom Trung Quốc thứ bảy tuần tới sẽ đến thành phố C, xuất hiện tại một triển lãm cosplay nào đó, tham gia hoạt động hiện trường cho một nhãn hàng tài trợ.

Tiểu Bàn: “…?”

Đối với chuyện này, phản ứng của Tiểu Bàn đều là mờ mịt không rõ: “Tuần sau có hoạt động ở thành phố C? Triển lãm cosplay? Cosplay cái gì—– chiến đội của chúng tôi? Không được rồi, vì sao tôi lại không biết việc này… Tuần sau có hai trận cuối cùng của bảng A, thứ sáu với Hắc Diệu còn chủ nhật với Hồng Tiến đó. Thế nên làm sao mà các thành viên chủ lực của đội có thể đến thành phố C được? Đi về trong ngày à?”

Tiểu Bàn vừa nói vừa đứng lên, cởi bao tay ra lẩm bẩm “Tôi đi hỏi xem” sau đó liền tắt trực tiếp.

Vừa đóng trực tiếp xong, Tiểu Bàn liền mở điện thoại vào Weibo xem thông báo mà CLB vừa đăng, phát hiện ra khoảng 1 giờ trước quả thật là Weibo chính thức của CLB đăng thông tin lên. Thế nhưng bực mình nhất chính là tất cả các thành viên đều không có ai được tag vào bài đăng này hết, hoàn toàn là do những ông lớn bên trên đơn phương công bố chuyện này——

Giống như là sợ các thành viên của đội biết được chuyện này vậy.

Phường trộm cắp lén lút.

“Tiểu Thụy, cái này có ý gì đấy, thứ bảy tuần sau có hoạt động ở thành phố C à? Mẹ nó, anh bạn à, tỉnh táo lại một chút đi, thành phố C cách đây nửa đất nước đấy, đi máy bay đến đó ít thì cũng mất 2-3 tiếng, anh cho là đi ra ngoại thành dạo chơi à? Nếu không phải vừa rồi fan bình luận nói tới việc này thì tôi vẫn còn chưa biết đâu…”

Tiểu Bàn đặt điện thoại xuống bàn la hét, mọi người khác đang ngồi ăn khuya tám chuyện trên trời dưới đất bên kia nghe được cũng ngây ngẩn hết cả người—– Lão Miêu nhướn đầu liếc nhìn điện thoại di động của Tiểu Bàn xong thì nhíu mày, ngẩng đầu lên nìn Tiểu Bàn: “Tắt trực tiếp chưa?”

Tiểu Bàn: “Rồi.”

Lão Miêu “Ừ” một tiếng quay đầu nhìn Tiểu Thụy, vô cùng trực tiếp hỏi: “Nhà tài trợ này có phải bị bệnh không?”

“… Bên trụ sở chính lúc trước có nói với tôi là có thể sẽ có hoạt động này thế nhưng vẫn còn chưa xác định—– Tôi cũng nói với bọn họ là thứ 6 với chủ nhật tuần tới có trận đấu nên không thể tham gia cái hoạt động chó má đó được, bọn họ cũng nói sẽ thương lượng với bên tài trợ xem có thể để cho đội hai đi thay được không…” Tiểu Thụy cũng từ ghế đứng lên, đi qua nhìn điện thoại của Tiểu Bàn, “Kết quả mà đám cẩu vật này thương ra chính là không thông báo cho chúng ta mà trực tiếp kết hợp với bên kia lén lút tung thông báo này ra à?!”

Mọi người: “…”

Đồng Dao ngồi ngốc một lúc, sau đó dường như phát hiện ra cái gì, cởi găng tay ra trực tiếp bò qua mấy người đến bên cạnh Lục Tư Thành, lấy tốc độ không cho ai cự tuyệt với lấy điện thoại của anh nghiêng đầu nhìn——

Quả nhiên ngay lập tức nhìn thấy khung chat, khi bọn họ còn đang vui vẻ ăn khuya thì đội trưởng đại nhân của bọn họ đã sớm cùng mấy người bên trụ sở chính “Tranh luận” về chuyện này rồi…

Nhân viên Tiểu Mã bên trụ sở chính Telecom Trung Quốc nói, QAQ nhà tài trợ đều là cơm áo cha mẹ đó Thành ca, anh đồng ý đi? Lục Tư Thành nói, không;

Nhân viên Tiểu Mã bên trụ sợ chính Telecom Trung Quốc nói, theo em được biết thì hai đội thi đấu với mọi người tuần tới cũng không phải là đội mạnh, bớt chút thời gian đi thành phố C một chuyến tham gia hoạt động cũng không có ảnh hưởng lớn lắm… Lục Tư Thành nói, không đi;

Nhân viên Tiểu Mã bên trụ sợ chính Telecom Trung Quốc nói, không muốn tham gia những hoạt động… linh tinh này thì anh làm ơn mua lại toàn bộ CLB nhé? Lục Tư Thành nói, tôi họ Lục, không phải là họ Mã;

Nhân viên Tiểu Mã bên trụ sợ chính Telecom Trung Quốc nói: Mọi người đều muốn có cơm ăn mà Thành ca. Lục Tư Thành nói, được rồi, cho mọi người một cơ hội, bảo bọn họ rút lại thông báo đi;

Nhân viên Tiểu Mã bên trụ sợ chính Telecom Trung Quốc nói, đừng làm khó chúng em mà Thành ca, anh cũng là một cổ đông của CLB mà thế nên em mới thương lượng với anh, đừng cứng rắn không hợp tác mà, như thế làm bên này rất khó xử. Bây giờ cũng đều thông báo lên mạng hết rồi! Lục Tư Thành nói, là mấy người không lo lắng đến tình huống của các tuyển thủ mà thật vui vẻ thoải mái đáp ứng mấy yêu cầu của nhà tài trợ trước, hiện tại lại đến đây nói với tôi là chúng tôi không hợp tác làm cho mấy người khó xử? Hơn nữa, là tôi bảo mấy người thông báo à? Tiền trảm hậu tấu chơi thật vui đúng không?



Mọi việc không chỉ như thế.

Còn có một đống lớn nữa.

Nói xong câu cuối cùng thái độ của Lục Tư Thành thật sự đã không được tốt rồi, Đồng Dao chỉ muốn tìm lấy một cái mũ bảo hiểm đội lên đầu chạy đi thôi——

Bởi vì đã thông báo lên Weibo được khá lâu rồi, cho dù không nói đến chuyện những fan đã mua vé đi xem triển lãm có phản ứng gì, chuyện không tiện ăn nói với nhà tài trợ, và cả chuyện sau đó Lục Tư Thành có thể bỏ tiền túi ra để bổ sung vào khoản tiền mà doanh nghiệp kia tài trợ để yêu cầu bọn họ rút lui thì chuyện sau đó sẽ rất khó khăn để tìm kiếm nhà tài trợ khác cũng khiến rất nhiều người đau đầu vì Lục Tư Thành cũng không thể một mình tài trợ hết được…

Cả trụ sở chính CLB cũng chắc chắn sẽ không để đội Liên Minh Huyền Thoại bên này tùy hứng làm bậy… Dù sao thì người ta cũng không sẽ không làm mọi thứ vì nền thể thao điện tử của Trung Quốc, bọn họ là thương nhân, mà thương nhân thì điều muốn làm nhất chính là kiếm tiền.

“… Thôi quên đi, vẫn là đi về luôn trong ngày hôm đấy đi.” Đồng Dao nhìn Lục Tư Thành có vẻ thật sự tức giận, không thể làm gì khác hơn là cưỡng chế sự bất mãn trong lòng an ủi anh, “Nhiều nhất thì chúng ta chỉ hơi mệt thôi, được nghỉ ngơi ít hơn 1 ngày cũng không sao.”

“Em không hiểu.” Lục Tư Thành liếc mắt nhìn cô, “Loại việc này nếu có lần đầu tiên thì bọn họ sẽ nếm được sự ngon ngọt sau đó liền không thể dừng lại được—— Năm ngoái lúc em chưa vào đội, bọn anh đã phải từ chối mấy chục hoạt động, em hỏi Tiểu Thụy xem.”

Đồng Dao quay đầu nhìn Tiểu Thụy, Tiểu Thụy hướng cô cười khổ.

Bấm bấm ngón tay tính toán, đây vẫn là lần đầu tiên từ lúc Đồng Dao nhập đội có hoạt động kiểu này, Đồng Dao đi tới bên cạnh Tiểu Thụy ngồi xuống, đeo găng tay tiếp tục ăn tôm hùm: “Những… hoạt động này để làm gì?”

“Biểu diễn thi đấu một chút, ký và chụp ảnh với fan, cùng với fan chơi một vài trò chơi…, ” Tiểu Thụy nói, “Kiểu kiểu thế đấy.”

“À, vậy còn đỡ, nghe không thấy mệt lắm.”

“Thành phố C gần đây nóng hơn cả cái lò luôn, triển lãm cosplay lại tổ chức ngoài trời nữa thế nên rất sợ mọi người bị cảm nắng rồi sốt mẩn các thứ, như thế sẽ ảnh hưởng đến trận đấu ngày hôm sau.” Tiểu Thụy vừa nói vừa thở dài, “Bị bẫy muốn chết rồi.”

Đồng Dao thoải mái dùng bàn tay sạch vỗ vỗ vai anh ấy: “Không sao đâu, không có việc gì hết, vẫn hold được.”



Tuần sau.

Ngày thi đấu nháy mắt đã đến.

Hắc Diệu so với Đồng Dao tưởng tượng dễ dàng hơn rất nhiều——- Chắc là mấy tuần thi đấu trước đều thất bại, vẫn được 0 điểm đứng cuối bảng A thế nên khi đối đầu với đội đứng đầu bảng A là ZGDX khiến họ không hề có một chút ý tứ phản kháng nào, 5 giờ bắt đầu thi đấu, 6 rưỡi đã kết thúc rồi…

Đồng Dao nhận được MVP lần thứ hai.

Còn có tại giải đấu năm nay là người đầu tiên giành được Penta Kill.

Lúc thi đấu kết thúc, cô tháo tai nghe xuống đứng lên, đang chuẩn bị đi tới bắt tay đối thủ thì đột nhiên nghe thấy dưới khán đài có người gọi tên cô, cô quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh thì phát hiện thì ra có fan giơ bảng (*) cổ vũ có tên cô—— Mặc dù bảng cổ vũ ấy bị chen lẫn với các bảng biển đầy màu sắc của Lục Tư Thành, của Tiểu Bàn và của các đồng đội khác nữa thế nhưng cô chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra cái bảng đó ghi tên cô.

(*) Bảng cổ vũ như bên dưới này này. Ai đu thần tượng thì chắc chắn biết =)))).  Não mình lúc này không nghĩ ra được từ gì đúng đắn hay ho cả. Mọi người ai biết thì cmt để mình sửa cho hay nhé!

 Mọi người ai bit thì cmt để mình sửa cho hay nhé

Cô nghe thấy bọn họ đang kêu tên của cô vì cô mà cổ vũ------ Nam có nữ có thanh âm không trật từ đều đặn th nhưng qua tai cô lại là nhưng lời hô hào cổ vũ tuyệt vời nhất

Cô nghe thấy bọn họ đang kêu tên của cô, vì cô mà cổ vũ—— Nam có nữ có, thanh âm không trật từ đều đặn thế nhưng qua tai cô lại là nhưng lời hô hào cổ vũ tuyệt vời nhất.

Đồng Dao hơi nheo mắt lại, sau đó cong môi nở nụ cười, giơ tay lên hướng mấy fan hâm đó vẫy vẫy rồi gào lên một tiếng thật to “Cảm ơn nhé”, khán đài nhất thời cười ầm lên—— Dù sao thì tuyển thủ chuyên nghiệp đứng trên sân khấu mà vẫn còn không bình tĩnh như thế thì cô vẫn là người đầu tiên.

Lục Tư Thành đứng phía sau cô liếc mắt, giơ bàn tay to lên đặt lên đầu cô xoay lại: “Xấu hổ chết rồi.”

“Em có fan này, aaaa thấy không, Thành ca, nhìn thấy không, đó là bảng tên của em đó!”

Người phía trước hưng phấn cường điệu chỉ chỉ xuống phía dưới, Lục Tư Thành liếc mắt có lệ nhìn xuống, sau đó “Ừ” một tiếng——

“Nhìn thấy không? Nhìn thấy không? Bảng tên cỗ vũ em!”

“Nhìn thấy.”

“Thấy cái rắm ý, anh không nhìn thấy, anh có lệ với em!”

“Có nhìn thấy, cái bảng vẽ đầu mèo ngu ngốc kia phải không? Được chưa?”

“…”

Vì vậy sau khi cả đội cúi đầu cảm ơn xong đi xuống, tất cả mọi người đều thấy đường giữa ZGDX đi phía sau ADC, bàn tay hung hăng đập một phát lên lưng anh.

Sau đó.

Bởi vì cùng Hắc Diệu tốc chiến tốc thắng thế nên sau khi Đồng Dao trả lời phỏng vấn MVP xong cũng còn một khoảng thời gian lâu lâu để thu dọn đồ đạc rồi xuất phát ra sân bay.

Trên đường ra sân bay, Đồng Dao nhàn rỗi không có gì làm liền lên Tieba xem bát quái, Tieba mắng Hắc Diệu rất độc, nói nếu không muốn thắng như vậy thì sao còn ở LPL làm gì cho lãng phí ra, LSPL còn rất nhiều đội muốn tiến vào LPL đấy… Chính là bởi vì có loại đội ngũ mặt dày mày dạn này tồn tại thế nên LPL vĩnh viễn cũng không làm ra một cái thành tích nào!

Đồng Dao hỏi Minh thần một chút mới biết hóa ra Hắc Diệu lúc trước thi đấu bảo cấp suýt nữa thật bại phải xuống LSPL, may mắn là cuối cùng cũng có một trận lật bàn mới có thể ở lại LPL.

Đồng Dao: “Đó cũng là thắng mà.”

Minh thần: “Ừ, thế nhưng cá nhân anh nghĩ thực lực của bọn họ quả thực không bằng đội ngũ ở LSPL kia—— Chủ yếu là do đội ngũ kia thiếu một chút kinh nghiệm, nếu như có thể thắng Hắc Diệu lúc đó thì bây giờ chắc chắn là hơn hẳn Hắc Diệu.”

Đồng Dao “À” một tiếng, tiếp tục cúi đầu lướt Tieba.

Sau đó thật vui vẻ phát hiện ra có một vài bài đăng tìm nguyên do lấy được Penta Kill, cố cuối cùng cũng có cảm giác tồn tại. Ở trong một đống post bôi đen Hắc Diệu thỉnh thoảng lại có một hai post có tiêu đề kiểu như [smiling thật sự có năng lực a], [Cô gái giành được Penta Kill kia coi như có chất lượng, tuy rằng Hắc Diệu thật sự quá nát], [Tôi quyết định tạm thời thu hồi lời nói con gái không biết chơi game]…

Đồng Dao tùy tiện xem vài lời bình luận bên dưới, phát hiện ra bình luận top chính là——

[Nhìn trận đấu hôm nay, tôi cũng bắt đầu hoài nghi ngày đó solo smiling thắng Thành ca không phải ngẫu nhiên, cô ấy thật sự có chút tài năng, đối với thời gian xuất lính nắm rất rõ…]

Đồng Dao cười ha hả.

Người ngồi phía sau cô giơ chân đạp đạp lưng ghế của cô: “Em cười ngây ngô đủ chưa đấy?”

Đồng Dao xoay người muốn phản bác thì người phía sau đã tuyệt tình lấy áo khoác che mặt, nhắm mắt dưỡng thần không để ý tới cô… Đồng Dao nhướng mắt, tiếp tục ngồi về chỗ lướt Tieba, cùng lúc Lục Nhạc lại gần, không mặn không nhạt nói: “Chủ nhật nếu như lại thắng Hồng Tiến thì ZGDX sẽ đứng đầu bảng A với thành tích toàn thắng, cô có thể lọt top 3 đường giữa của LPL mà không ai có thể đưa ra lời dị nghị nào.”

Đồng Dao lần thứ hai cười ha hả, mừng rỡ đến hai mắt tít lại.



Đến sân bay đại khái khoảng 8 rưỡi tối.

Mọi người cầm hộ chiếu và vé máy bay giải tán, Đồng Dao bị Tiểu Bàn lôi kéo đi ăn cơm cộng với đi dạo cửa hàng mua mỹ phẩm dưỡng da, 10 rưỡi đúng giờ trở lại quầy đăng ký lên máy bay.

Đồng Dao mang theo túi lớn túi nhỏ đứng xếp hàng lên máy bay, lúc này bởi vì đã khá muộn nên giọng nói của mọi người cũng trở nên nhỏ hơn, cô chuyên tâm ngẩng đầu nhìn số ghi trên khoang hành lý để tìm chỗ ngồi, một đường đếm đếm tìm tìm cuối cùng tới được chỗ của mình——

Sau đó cúi đầu nhìn, người đang ngồi gần cửa sổ chính là đội trưởng nhà cô.

Đồng Dao: “…”

Fuck. (*)

(*) Chỗ này Hán Việt là ‘tây bát’ 西八, đây là một từ phiên âm từ tiếng Hàn 씨발 ‘ssibal’, và nghĩa thì là Fuck đó. Nên mình để là Fuck luôn cho hay nhé!

Người đàn ông đeo tai nghe có khuôn mặt rất đẹp trai thế nhưng vẻ mặt lúc này lại rất khó chịu, có lẽ là ngày mai phải tham gia hoạt động linh tinh kia nên khó chịu… Lúc này dường như là cảm giác được có người đang nhìn mình chằm chằm liền ngẩng đầu liếc nhìn cô, sau đó tháo một bên tai nghe xuống: “Nhìn cái gì?”

“…”

Nhìn anh.

“Ngồi đi, em đang cản trở người đằng sau đấy.”

Đồng Dao vội vàng “A” một tiếng, người phía sau bị cản trở nên dùng ánh mắt bất mãn nhìn cô, cô nhanh chóng ngồi xuống bên chỗ bên cạnh Lục Tư Thành, người ngồi ngoài cùng bây giờ vẫn chưa thấy đến. Lúc cúi đầu cài dây an toàn thì không cẩn thận đụng phải Lục Tư Thành, người bên cạnh giật giật, cô lập tức giống như một động vật nhỏ bị chấn kinh mà nghiêng người sang một bên—— Sau đó nửa người trên duy trì ở một tư thế rất khó đỡ nghiêng tới nghiêng lui—– Mãi cho tới khi cô tuyệt vọng thì thấy Tiểu Bàn với thân thể giống như một ngọn núi lớn chậm rãi đi tới gần, ngồi xuống bên cạnh cô.

Đồng Dao: “…”

Tiểu Bàn: “Trùng hợp quá đi.”

Đồng Dao: “…”

Tiểu Bàn: “Chắc khoảng hơn 12 giờ đêm mới tới nơi, tiểu tỷ tỷ nếu lúc nữa mệt mỏi muốn ngủ thì có thể dựa lên bờ vai mềm mại của Tiểu Bàn ca ca ngủ một giấc.”

Đồng Dao 囧 nghiêm mặt thoáng thẳng người lên, chỉ là cơ thể vẫn theo thói quen mà nghiêng nghiêng, đầu thật sự sắp đụng đến vai Tiểu Bàn.

Lúc này người đang cúi đầu loay hoay xem điện thoại là Lục Tư Thành ngẩng đầu lên quét mắt nhìn cô. Dừng lại, hai người bốn mắt nhìn nhau vài giây, Lục Tư Thành phun ra một câu kinh người: “Anh là một đống phân sao, cách xa như vậy làm gì?”

Đồng Dao: “… … … … … … … … “

Tâm tình đội trưởng thật sự không được tốt lắm.

Không thể chọc vào.

Đồng Dao lập tức ngồi thẳng ngay ngắn, cúi đầu vén tóc đang lù xù trước ra sau tai—— Khi cô làm động tác nhỏ này thì mu bàn tay sẽ lơ đãng đụng phải vai người bên cạnh, cách lớp vải đồng phục thật mỏng của đội có thể cảm giác được nhiệt độ cơ thể của đối phương.

Đồng Dao nhất thời cảm thấy tất cả những bộ phận khác trên cơ thể mình đều biến mất.

Chỉ còn lại mu bàn tay.

Mà nhiệt độ trên tay cô lúc này phảng phất đã muốn bốc cháy lên rồi.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Tới rồi, tới rồi, tới rồi

Editor: Mình giải thích một chút, một CLB về thể thao điện tử thì có nhiều đội lẻ, mỗi đội lẻ đấy sẽ chơi một trò, như ZGDX thì chơi LOL, còn mấy đội khác có thể chơi DotA2 này, rồi các trò khác nữa… Còn đội 2 phía trên thì cũng là chơi LOL nhưng là kiểu đội dự bị cho ZGDX ý, về sau sẽ rõ, tác giả có nói chi tiết về đội 2 này ở các chương sau.