Thù oán gì?
Ngụy Tô Thận giật mình.
Phương Sam cười nhạo: "Nói không được chứ gì."
Cậu vì ký chủ mà cố gắng đến tan nát cõi lòng, vậy mà đối phương lại muốn tước đoạt sở thích duy nhất của cậu.
Ngụy Tô Thận nghiêm túc: "Tôi đang nghĩ xem nên nói từ đâu."
Trọng điểm quá nhiều nên không biết cắt từ chỗ nào.
Phương Sam nghiến răng, rõ ràng bắt đầu đang ghi thù: "Từ nay về sau, ngoại trừ công việc, tôi sẽ không bao giờ trả lời anh nữa."
Ngụy Tô Thận cười khẽ: "Đáng tiếc tôi vừa mới đặt một đơn hàng."
Phương Sam nhíu mày: "Đơn hàng gì?"
Ngụy Tô Thận: "Trước khi tiến vào thế giới nhiệm vụ, tôi đã cố ý đặt một thùng rượu Shirley từ Tây Ban Nha đến.
Tuy độ rượu không cao, nhưng nó được ủ trong điều kiện khí hậu rất hoàn hảo nên chất lượng cũng khá tốt..."
Không đợi hắn nói xong, Phương Sam đã chạy đến bên cạnh Ngụy Tô Thận, âu yếm ôm tay hắn: "Em vẫn yêu anh nhiều lắm!"
"......"
Đúng là một thứ tình cảm rẻ tiền.
Ngụy Tô Thận nhìn cậu, ngàn lời vạn chữ hóa thành một tiếng thở dài.
Phương Sam tiếp tục nói những câu ngọt ngào, dưới sự cảnh cáo của Ngụy Tô Thận mới chịu dừng lại, hỏi ý kiến hắn: "Làm nhiệm vụ tiếp hay giờ về luôn?"
Ngụy Tô Thận suy nghĩ một chút, trước tiên hỏi một câu: "Nếu giờ quay về, thân phận của tôi ở thế giới này sẽ thế nào?"
Phương Sam: "Không nhất thiết.
Đôi khi nó sẽ tự động biến mất hoặc cũng có thể dựa vào dữ liệu của ký chủ để tạo ra một con rối tiếp tục sống theo quỹ đạo phù hợp với nó."
Ngụy Tô Thận nhanh chóng đưa ra quyết định: "Làm một nhiệm vụ nữa."
Phương Sam nháy mắt: "Rất thông minh."
Độ khó của thế giới đầu tiên tương đối thấp nên quyết định tranh thủ cơ hội để kiếm đồ tốt mới là thượng sách.
•••
Chưa đầy nửa tháng, Tiếu Kỳ lại trở về nhà.
Hắn cũng coi như là một truyền kỳ trong giới, vì tư chất quá kém nên bị đuổi ra khỏi cửa rồi lại do có linh sủng mà được đón về nhà.
Ngụy Tô Thận còn chưa về đến nơi, mọi người trong nhà họ Tiếu đã nhận được cảnh báo từ Tiếu Tuấn: Cẩn thận con gà kia!
Tiếu Chí Đồng về trước, sau đó phái xe chuyên dụng tới đón hắn, Ngụy Tô Thận vừa vào tới cửa đã bị một người phụ nữ xinh đẹp lao ra ôm chặt, liên tục nói thật tốt quá.
Ngụy Tô Thận nhìn nước mắt nước mũi dính trên áo mình, nhíu mày dứt khoát tránh khỏi vòng tay của người phụ nữ xinh đẹp không chút lưu tình.
"Tiểu Kỳ." Người phụ nữ xinh đẹp khó hiểu nhìn con trai mình, khi nhìn thấy sự thờ ơ trong ánh mắt hắn, bà cắn môi nói: "Mẹ cũng là bất đắc dĩ."
Nhà họ Tiếu đã lãng phí quá nhiều tài nguyên lên người hắn mà chẳng có chút tiến bộ nào, bố chồng bà luôn là người nói một không nói hai, hơn nữa tiếng nói của bà trong gia đình cũng không nặng là bao.
"Con không trách mẹ."
Ngụy Tô Thận không có lập trường để trách bà, Phương Sam đã từng đề cập qua, Tiếu Kỳ chân chính đã uống thuốc tự sát ngay thời điểm hắn tới.
Phương Sam có thể cảm nhận được Ngụy Tô Thận không có thiện cảm với nhà họ Tiếu.
Có điều cũng không trách hắn được, so với Tiếu Kỳ, Ngụy Tô Bùi tuy không thông minh cho lắm, bộ dạng cũng bình thường, mặc dù nhà họ Ngụy dạy dỗ khá nghiêm khắc nhưng vẫn rất chiều chuộng cậu ta.
Như vậy cũng có thể thấy được tình cảm giữa mọi người trong nhà họ Tiếu rõ ràng vẫn đỡ hơn một chút.
Thật ra cuộc sống của người phụ nữ xinh đẹp trước mặt cũng không phải là hoàn hảo.
Là con gái duy nhất của nhà họ Bạch, bà cũng rất tài giỏi.
Thời điểm yêu Tiếu Chí Đồng khi còn đang học đại học, lúc đó so với nhà họ Tiếu thì nhà họ Bạch rõ ràng không hề môn đăng hộ đối, nhưng vì thiên phú của Bạch Nhược rất tốt nên ông nội Tiếu mới miễn cưỡng đồng ý cuộc hôn nhân này.
Sau đó nhà họ Bạch cũng vì trèo lên cửa nhà thông gia mới bắt đầu phất lên.
Tuy là con trai cả nhưng Tiếu Kỳ hoàn toàn không thừa hưởng bất cứ thiên phú nào của bố mẹ.
Bạch Nhược nghe được bốn chữ này cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều: "Qua vài ngày nữa, ông nội con sẽ đến, nhớ đừng vì chuyện lúc trước mà chống đối ông đấy."
Ngụy Tô Thận gật đầu lên tầng trở về phòng.
Trước khi hắn trở về, phòng đã được quét dọn sạch sẽ, khăn trải giường cũng đều được thay mới.
Phương Sam nhào lên giường, thoải mái nằm trên đó.
Ngụy Tô Thận nghĩ mãi vẫn không hiểu cậu có chấp niệm gì với gà, rõ ràng hiện giờ có thể biến lại thành người.
Phương Sam nói: "Tôi có thể tự do bay lượn."
Trong trạng thái hình người, cậu đâu thể vẫy cánh bay lên trời được chứ.
Ngụy Tô Thận: "Nhiệm vụ vẫn chưa được cập nhật."
Phương Sam: "Không vội, trước 0 giờ kiểu gì cũng có...!Còn Lấp Lánh sao rồi?"
Ngụy Tô Thận lấy một cái lọ nhỏ từ trong túi ra, con sâu béo bên trong vốn đang ngủ say, đột nhiên thấy có ánh sáng bèn lập tức ngẩng đầu, men theo thành lọ bò lên.
Thái độ của Lấp Lánh đối với trai đẹp khá tích cực, cho dù bị chọc ngoáy lật ngược liên tục nhưng vẫn tốt tính bò lên như cũ.
Cái lọ nhỏ được thiết kế rất độc đáo, vách lọ bên trong cũng không nhẵn nhụi, có không ít chướng ngại vật gập ghềnh nên sâu béo bò lên rất thuận lợi.
Sau đó nó quấn lấy ngón tay của Ngụy Tô Thận cọ qua cọ lại, nhìn cực kỳ thích thú.
Phương Sam cười tủm tỉm nói: "Bé con rất biết chơi nha."
Ngụy Tô Thận liếc cậu một cái, Phương Sam nghĩ đến rượu Shirley bèn không nói đểu hắn nữa.
Nhiệm vụ được cập nhật đúng 0 giờ -
Bạn muốn giảm cân ư?
Bạn ao ước được trở nên xinh đẹp hơn?
Không cần tập thể dục hay ăn kiêng, bạn chỉ cần một lọ kem giảm cân là có thể dễ dàng trở thành hoa hậu.
Một cơn lốc giảm cân đang bí mật thổi lên, hãy tiếp xúc với người đẹp xương xẩu và một trải nghiệm tuyệt vời sẽ chờ bạn!
Yêu cầu đặc thù: Lấy được quả tim của quỷ chết đói.
Ngụy Tô Thận: "Quỷ mà cũng có tim à?"
Phương Sam nghe xong cũng thấy ngạc nhiên: "Đến lúc đó nhìn thử là biết."
Ngụy Tô Thận xuống tầng lấy ít bánh ngọt mang lên, Phương Sam vẫn duy trì tư thế ban đầu, nghiêng đầu suy nghĩ.
"Có chuyện gì?"
Phương Sam đứng thẳng người: "Quỷ chết đói cũng không dễ đối phó."
Ngụy Tô Thận: "Giá trị linh lực còn lại tôi đã đổi thành kỹ năng rồi."
Phương Sam: "Anh đổi cái gì?"
"Kỹ năng soi sáng của Phật - dùng một lần, ba bản."
Phương Sam sờ cằm: "Cái đó cũng tốt nhưng giá trị linh lực có hạn nên phải tiết kiệm một chút."
Ngụy Tô Thận không trực tiếp đi điều tra quỷ chết đói mà là tìm kiếm tin tức gần đây, quả nhiên nhìn thấy mấy tin tức, không ngoại lệ đều là chết sau khi ngất xỉu, thời gian cũng tương đối gần.
Nếu bình thường tất nhiên sẽ thu hút sự chú ý của mọi người, nhưng mấy ngày trước lại đúng lúc là thời điểm nóng nhất, trứng gà đập ra để trên mặt đất còn có thể chín được.
Bệnh viện nói đó là do say nắng nên dẫn đến đột quỵ nhiệt, truyền thông cũng dùng những ví dụ này để cảnh cáo mọi người phải cẩn thận trong sinh hoạt hàng ngày, ra ngoài nhớ cầm theo ô.
Các nạn nhân đều dùng tên viết tắt, chỉ có một bức ảnh hiện trường mờ mờ, dáng người trong đó nhìn qua đều vô cùng gầy gò.
"Một trong số đó vẫn còn là sinh viên." Phương Sam chỉ vào một dòng chữ nhỏ bên dưới: "Ở đây có đề cập đến tên trường học, anh vào diễn đàn có thể sẽ tìm được thông tin của học sinh đó."
Ngụy Tô Thận tìm kiếm bài viết và diễn đàn liên quan đến trường học, đúng là có một bài viết mới đăng không lâu, nhắc đến một sinh viên nữ đang rất béo, sau đó vì giảm cân quá mức nên dẫn đến cơ thể suy kiệt.
Không đợi hắn mở ra xem kỹ, bài viết đã bị xóa.
Phương Sam thở dài nói: "Trong nhiệm vụ không đề cập đến nơi xuất hiện quỷ chết đói, phải tự mình tìm thôi."
Mà cậu thì ghét rắc rối.
Ngụy Tô Thận giống như đã có kế hoạch: "Cậu ngủ trước đi, chuyện còn lại giao cho tôi."
Phương Sam: "Anh thật tuyệt vời."
Ngụy Tô Thận nheo mắt: "Đừng có õng ẹo."
Phương Sam bay tới: "Em sẽ thức đêm cùng anh nhé."
Ngụy Tô Thận bất lực, đột nhiên được quan tâm như thế hắn không làm sao quen nổi: "Không phải chỉ là một thùng rượu Shirley thôi à, cần thiết phải như vậy không?"
Phương Sam nghiêm túc gật đầu: "Cho em, em sẽ tốt với anh cả đời."
"......".