Khi Công Tử Gặp Thiếu Gia

Chương 14




Trì Diễn Hạo nghĩ thầm, hay Phái Nhiên là đồng tính luyến ái chăng? Tuy rằng trong đời này hắn chỉ có gái đẹp và giày đẹp là hai tình yêu to lớn, nhưng thanh thiếu niên tân tiến thời đại với những chuyện như thế này vẫn phải có một chút hiểu biết. Phái Nhiên cũng gần gần như thế tuy bảo rằng các chàng trai cô đơn đôi lúc lửa xuân hừng cháy cũng “ấy” giúp nhau một tay, tuy hắn trông hơi “gái” lại thích dính lấy người khác, còn có khiếu thẩm mỹ rất tốt, không phải là loại thẩm mỹ của bọn con trai tầm thường. Người chỉ biết mặc quần áo thể thao bình thường như Trì Diễn Hạo cũng nhìn ra, gu thời trang của Phái Nhiên thuộc hàng cao cấp vô cùng.

Nè mấy bạn nói coi có sinh viên đại học ở đâu lại mang túi Prada nha, mẹ Trì Diễn Hạo còn chê loại túi này quá mắc không nỡ mua, hơn nữa Phái Nhiên còn mang cả giày ống. Trì Diễn Hạo là tên cổ hủ, Trì Diễn Hạo là Hai Lúa, nhưng Trì Diễn Hạo cứ cảm thấy một thằng con trai mang giày ống trông rất kì quái, dù mang rất đẹp cũng rất kỳ quái

Vì thế hắn không quen nhìn ảnh đường phố nước ngoài, nhất là kiểu Nhật, đàn ông con trai bên ấy thậm chí còn mang guốc.

Tóm lại là, Trì Diễn Hạo khẳng định Phái Nhiên không hẳn là người bình thường.

Nói như thế nào nhỉ, Trì Diễn Hạo cảm thấy đồng tính và song tính thực sự những sinh vật ở một tầng không gian xa xôi nào đó, vì hắn là dân “hai lúa” chính cống nhà quê (tức là nhà ở quê :D ). Nhưng tuy Trì Diễn Hạo không thể đồng cảm với những người đó, cũng không xem là kỳ thị, dù sao bọn họ cũng không chọc tới mình, khoảng cách giữa “bọn họ” và “cuộc sống của mình” là rất rất xa xôi.

Trì Diễn Hạo cũng không cho là Phái Nhiên thích mình, hắn đã nghĩ tới chuyện đó rồi, rất tỉnh táo tự nhủ rằng, nếu Phái Nhiên là con gái, nếu hắn tiếp cận Trì Diễn Hạo như vậy, Trì Diễn Hạo thừa nhận hắn nhất định sẽ hoàn toàn cho rằng Phái Nhiên có tình ý với hắn.

Nhưng Phái Nhiên là con trai, nên tính chất sự việc bỗng trở nên mơ hồ, hai thằng con trai cùng đùa giỡn với nhau có đôi khi chẳng biết đâu là giới hạn. Vì thế trước mắt Trì Diễn Hạo có thể xác định là Phái Nhiên quả thật rất thích đùa hắn, nhìn Trì Diễn Hạo tức giận Phái Nhiên sẽ cảm thấy rất hả hê, cái thằng thiệt đểu.

Học kỳ hai đại học khai giảng chưa được bao lâu, Trì Diễn Hạo chẳng biết tại sao lại bị Phái Nhiên cuốn vào cái Câu lạc bộ Anime gì gì đó của Cung Kỳ Quân. Có vẻ như câu lạc bộ của Cung Kỳ Quân đang sa sút thảm hại. Hội viên tuy không phải ít nhưng lại chẳng thấy chút tinh thần đoàn kết nào, ấy vậy nên cũng chưa có gì xem là thành tựu lớn lao. Vì có đến một nửa thành viên trong câu lạc bộ là thành viên ma, là cái dạng thành viên chẳng thèm mò đến bất cứ hoạt động nào.

Cung Kỳ Quân đã lên án cái đoàn thể đầy sóng gió này gồm mấy điều sau: thứ nhất, hội trưởng và hội phó vô trách nhiệm chỉ biết lo đến bản thân mình; thứ nhì, hội viên không có đủ đam mê, thậm chí có người chỉ vì tò mò mà vào hội, thứ ba: cái hội tàn nhưng chưa tắt này đã hoàn toàn phá vỡ giấc mơ của Cung Kỳ Quân về “hội nhóm” trước khi lên đại học, nói cách khác là, cái hội này đã đập tan nát nhiệt huyết niên thiếu năm nào của Cung Kỳ Quân.

Phái Nhiên hỏi: “Nếu đã như vậy, sao cậu không bỏ?”

Cung Kỳ Quân ngượng ngùng hồi lâu, mới nói: “Tớ muốn làm hội trưởng kế nhiệm…” Đặc tính của quốc dân ta là thế chỉ biết mù quáng sùng bái danh vọng. Cung Kỳ Quân còn nói: “Vả lại Hội Anime của trường mình trước kia hình như rất huy hoàng nha, do sau này các đàn anh đi hết mới ra như như thế, tớ là vì năm mới học cao nhất (tên gọi tắt của trung học năm nhất, không biết chắc là lớp mấy 8> ) đi xem lễ hội Anime nghe được tên của hội mình trong phần thi cosplay mới ghi danh vào trường.”

Đây là chân tình của anh trai Cung Kỳ Quân đó nha, nói vậy khẳng định luôn cha mẹ ảnh không biết nguyên nhân con mình đăng ký trường rồi.

Điểm này thì Trì Diễn Hạo có thể lý giải được Cung Kỳ Quân, hắn cũng là vì các cô nàng xinh đẹp mới đăng ký vào trường này, đàn ông mà, lúc nào cũng có vài bí mật nho nhỏ không tiện nói ra. Nhưng trông thấy Cung Kỳ Quân tố cáo cái hội đó, Trì Diễn Hạo vẫn không thể hiểu được, đến tận khi Phái Nhiên ví dụ cho Trì Diễn Hạo xem, hắn mới thấu hiểu một mảng u sầu của Cung Kỳ Quân.

Phái Nhiên lắc lắc cây bánh Bách Lực Tư nho nhỏ trong tay, nói,ví dụ như cậu vào một diễn đàn những người thích giày, lòng dạt dào vui sướng muốn thảo luận với mọi người dòng Nike Air Force Ones grid(1) mới nhất màu nào đẹp, nhưng lại phát hiện ra mọi người đang bàn chuyện có nên mua một đôi Air Max hai năm trước được bán giảm giá 50% hay không, hơn nữa chẳng có ai biết dòng Grid mới nhất có bao nhiêu màu.

Trì Diễn Hạo nghe Phái Nhiên giảng giải xong, suy nghĩ thật sâu đến viễn cảnh Phái Nhiên vừa tả, nghĩ rồi nghĩ, trái tim bỗng dưng thắt một cái, tiếp đó hắn nắm lấy bàn tay của Cung Kỳ Quân đang ngồi trước mặt, cả hai ôm nhau khóc rống lên, trong hoạn nạn đã thấy chân tình.

Phái Nhiên ngồi trên ghế ăn Bách Lực Tư, miệng ngậm một cây bánh nho nhỏ cười mãi không thôi.

Thế là, về sau bởi một thứ tình huynh đệ tự dưng nảy sinh, Trì Diễn Hạo trở thành trợ lý của Cung Kỳ Quân, bởi vì trong cả Hội Anime chỉ có một cô bé có cùng chung chí hướng đến giúp đỡ hắn, còn có vài người vì ham mê hư vinh phù phiếm của nhân sinh mà bằng lòng lên sân khấu biểu diễn, nhưng đủ mọi việc trước đó cơ bản đều dồn lên vai Cung Kỳ Quân.

Một mình hắn gánh không được nữa, tất nhiên sẽ muốn tìm người đến đỡ hộ. Không đủ người cosplay, Cung Kỳ Quân bèn nhờ đến người giao thiệp rộng rãi là Trì Diễn Hạo đến giúp. Trì Diễn Hạo vô cùng vui vẻ giúp hắn, vốn Trì Diễn Hạo còn đang lo không tìm được cách tiếp cận với các cô nàng xinh đẹp lớp kế bên nữa cơ. Nhưng mà người bình thường không biết về Anime sẽ chẳng ai chịu mặc mấy bộ quần áo kỳ quái lên sâu khấu biểu diễn, Trì Diễn Hạo tất bật hai tuần hơn mà chẳng kéo được một ai.

Phái Nhiên nhàn nhã dòm hai người chạy tới chạy lui, ung dung mở miệng hỏi Cung Kỳ Quân còn thiếu bao nhiêu người.

Cung Kỳ Quân nói, còn thiếu ba bạn gái, tốt nhất là dễ nhìn một chút.

Phái Nhiên lấy điện thoại di động ra, nhìn màn hình mãi, chẳng biết nghĩ gì, lát sau mới lên tiếng: “Tớ biết hai người khá xinh, thế nào?”

Phái Nhiên vừa nói xong, lỗ tai Trì Diễn Hạo khẽ động.

Bạn gái xinh đẹp mà Phái Nhiên quen biết, là ai, là ai mà có thể tùy ý kéo đến nhờ vả, dám chắc chẳng phải loại quan hệ hời hợt, không phải là bạn gái bình thường, nhất định là “bạn gái” đó của hắn rồi.

Nhất định là “bạn gái” của hắn.

Trì Diễn Hạo giả vờ không nghe thấy Phái Nhiên, vẫn bình tĩnh tự tin làm việc của mình, Cung Kỳ Quân đương nhiên nói được được được mà, phi thường được đó.

Sau đó Phái Nhiên ra ngoài gọi điện thoại, Trì Diễn Hạo đứng sát ban công, dù có cố vươn dài cổ cũng chẳng nghe hắn nói gì. Lát sau Phái Nhiên đẩy cửa đi vào, có lẽ điện thoại vẫn chưa có treo, che ống nghe hỏi Cung Kỳ Quân là nhân vật gì của bộ anime nào.

Cung Kỳ Quân trả lời: “Sakura Taisen, thiếu ba vai của Li Kohran, Erica Fontaine và Maria Tachibana(2)”

Trì Diễn Hạo nghe mấy lời này của Cung Kỳ Quân cứ như nghe thiên thư. Mặc dù trước kia nói hắn vì phải đi lôi kéo người ta mà ép buộc bản thân phải biết hết tất cả những nhân vật này, nhưng đến tận bây giờ vẫn còn chưa rõ được tên của ai, chỉ đành dựa theo màu tóc mà phân biệt.

Phái Nhiên lại ra ngoài nói chuyện, đến khi trở vào phòng đã tắt điện thoại. Hắn cười, nói với Cung Kỳ Quân đang nhìn hắn với vẻ mặt chờ mong: “Cậu chờ một chút, nàng nói muốn lên mạng coi xem nhân vật trông như thế nào.”

Chẳng bao lâu sau điện thoại Phái Nhiên đã sáng lên, hắn đọc hết tin nhắn, dùng một chút bất đắc dĩ thêm một chút áy náy nói với Cung Kỳ Quân: “Nàng nói muốn diễn vai nữ chính tên Sakura Shinguji, bạn của nàng vai Sumire Kanzaki, nàng còn muốn có số điện thoại của cậu nữa, cho nàng được không?”

Trì Diễn Hạo liếc nhìn Phái Nhiên, vẻ mặt này, giọng điệu này, cả cảm giác này nữa, quả nhiên chỉ có con trai đang đau đầu vì đòi hỏi của bạn gái dấu yêu mới có.

Hừ, không ngờ Phái Nhiên cũng có vẻ mặt đó, giống như từ một con mèo nhỏ trong nháy mắt đã thoát xác trở thành một con mèo trưởng thành.

Cũng trong nháy mắt vẻ mặt chứa chan hy vọng của Cung Kỳ Quân trở nên cứng đờ: “Nhưng hai vai đó đã có người chọn rồi a…”

Phái Nhiên chỉ cười không trả lời, gửi số điện thoại của Cung Kỳ Quân đi, tiếp đó kêu tới Trì Diễn Hạo, kéo hắn ra ngoài dùng bữa chiều.

Rồi mãi đến tận ngày kỷ niệm trường, Trì Diễn Hạo mới tận mắt thấy được biểu tỷ của Phái Nhiên, không biết nàng đã nói thế nào mà thuyết phục được Cung Kỳ Quân thay đổi chủ ý.

Ngày kỷ niệm thành lập trường đó, người lên sàn diễn trong áo lụa Sakura Shinguji quả thực chính là Phái Hinh. Làn da của nàng so với hình trên điện thoại còn trắng hơn, đôi mắt lại càng to hơn, gương mặt lẫn dáng người đều hết sức hài hòa, ngay cả cái nơ ngố màu hồng thật to trên đầu cũng đẹp đến mức khiến người người ngừng thở.

Dường như khuyết điểm duy nhất của Phái Hinh là hơi thấp một chút, chỉ có một mét năm, ngay cả điểm ấy Trì Diễn Hạo cũng thấy thật dễ thương.

Còn người vào vai Kanzaki Sumire, quả nhiên là người bạn mà Phái Hinh mang đến, cũng là một vị mỹ nhân, vòng một đẹp vòng ba chuẩn và đôi chân dài miên man, nhưng cũng không cao lắm, có lẽ là hơn một mét sáu một chút.

Trì Diễn Hạo nghe Phái Nhiên gọi vị mỹ nhân tỷ tỷ không biết tên này một tiếng “Tiểu An tỷ tỷ”. Ai ya, cái miệng của Phái Nhiên quá ngọt nha, cười cũng thiệt là ngọt nha. Trì Diễn Hạo chưa thấy hắn cười với bạn gái nào trong lớp ngọt ngào như vậy, chả trách, quen biết với nhị vị mỹ nữ cao cấp như thế, mấy em gái khác làm sao chen vào được mắt xanh của hắn.

Trì Diễn Hạo không khỏi cảm thấy có chút chua xót, so với Trì Diễn Hạo, thằng Phái Nhiên này không phải càng biết cách nịnh hót quanh các chị gái xinh đẹp a. Hừ, hắn đúng là đang ghen với Phái Nhiên đó, hắn nhận hết đó, hắn ghen với Phái Nhiên có giày đẹp, ghen với Phái Nhiên quen biết được các cô nàng xinh xắn, hắn ghen tỵ đến chết mất, uống cạn cả ngàn đảo hồ cũng hòa không hết số dấm trong bụng này.

Còn chuyện đáng nói nữa phải là, Phái Nhiên cũng lên sân khấu, vào vai Maria Tachibana, là một mỹ nữ tóc vàng cao ráo mặc âu phục. Khi nhìn hình nhân vật, Trì Diễn Hạo cảm thấy đó là một chị gái thiệt đẹp trai, nhưng chiều cao một mét tám sáu của nàng khó mà tìm được người vào vai. Cung Kỳ Quân cũng buồn phiền vì nhân vật này không thôi, thậm chí còn muốn cắt vai của nàng trong kịch bản, Phái Nhiên lại chủ động nói, hắn diễn được.

Lúc Trì Diễn Hạo nghe được Phái Nhiên nói vậy, hắn cười đến run rẩy cả người, bị Phái Nhiên tóm lấy đè xuống cắn vào cổ, nhưng vẫn không ngăn được tràng cười phóng túng của Trì Diễn Hạo.

Về phần kết quả cuối cùng của chuyện Phái Nhiên mặc trang phục nữ, tuy Trì Diễn Hạo không muốn thừa nhận, nhưng Phái Nhiên quả thật rất thích hợp với đồ lót ngực.

Nếu Phái Nhiên là con gái, đó chính là kiểu con gái mà Trì Diễn Hạo thích, bởi vì kiểu nào hắn cũng thích, xinh đẹp lại càng thích.

Đây cũng xem như Trì Diễn Hạo thừa nhận Phái Nhiên mặc đồ nữ đẹp, mà thật ra thể trạng của Phái Nhiên mặc âu phục trông vẫn có chút kỳ cục, chẳng qua Trì Diễn Hạo đã quen nhìn các cô nàng Âu Mỹ với bờ vai rộng, lại không ghét dáng người của Phái Nhiên, hơn nữa lớp trang điểm của Phái Hinh cho Phái Nhiên khỏi cần phải nói có bao nhiêu đẹp mắt.

Đẹp cỡ như Trì Diễn Hạo nhìn phải chảy nước miếng đó.

Đương nhiên hắn không thể để người khác biết mình cảm thấy một thằng “ấy” xinh đẹp, cũng may là “Tiểu An tỷ tỷ” cũng đẹp không thua kém Phái Nhiên.

Nửa tiếng sau, màn biểu diễn khai mạc kết thúc viên mãn, Phái Hinh tay trái kéo Phái Nhiên, tay phải lôi “Tiểu An tỷ tỷ” bước xuống sân khấu, phong thái xuống bậc thang của nàng giống hệt như nàng công chúa ngoại quốc đang bước xuống phi cơ.

Trì Diễn Hạo lặng lẽ lau đi thác nước miếng đang đổ trong lòng, Cung Kỳ Quân ở bên cạnh vì thành công hoàn thành “kiệt tác” đầu tiên trong đời mà ứa ra dòng lệ cảm động.

Phái Hinh có lẽ sau nhiều lần tập luyện cũng đã rất thân với Cung Kỳ Quân, nàng vươn tay kéo cái nơ đỏ rực trên đầu xuống, vừa kéo vừa nói: “Tiểu Quân Quân, tối nay phải mời cơm, cậu đồng ý rồi.”

Phái Hinh và Phái Nhiên không hổ là biểu tỷ đệ, giọng điệu là từ cùng một cái khuôn mà khắc ra. Quả thực dung mạo của nàng và Phái Nhiên rất giống nhau, nhưng tính cách đúng như Phái Nhiên nói, có chút vụng về. Một cô gái cư nhiên lại không cẩn thận bằng Phái Nhiên, tháo nơ cũng kéo đuôi tóc lệch theo.

Trì Diễn Hạo nghe Phái Hinh nói, quay sang Cung Kỳ Quân: “Mời cơm à? Sao tớ lại không biết chứ, tớ giúp cậu cả một tháng ròng ngay cả bạn gái cũng không rảnh đi tìm, không phải là thiếu phần của tớ sao?”

Cung Kỳ Quân vỗ vỗ vai hắn: “Đương nhiên có phần của cậu, tối nay hội trưởng phát tiền cho tớ, cậu thích ăn bao nhiêu cứ ăn bấy nhiêu.”

“Yô!” Trì Diễn Hạo vừa nghe bỗng trở nên phấn chấn: “Hội của cậu cũng không đến nỗi nào nha, còn phát tiền lương nữa.”

Phái Hinh nép một bên chỉnh lại đuôi tóc bị nàng kéo lệch, khu cánh gà sân khấu bỗng chen chúc ồn ào hẳn lên, có đội múa phải lên sân khấu ngay, rất nhiều người kéo nhau sang bên này, đụng vào đám người Trì Diễn Hạo.

Trì Diễn Hạo bị đẩy nghiêng sang một phía, vất vả dựa vào tường đứng vững người, xong quay sang nhìn Phái Nhiên ôm lấy Phái Hinh sắp ngã xuống bàn, vô cùng cẩn thận che chở.

Rõ ràng là vẫn rất thương bạn gái nha, tuy Phái Nhiên là một thằng chết tiệt nhưng vẫn rất thương bạn gái. Đối với người thương của mình, dường như Phái Nhiên trở nên đặt biệt ân cần.

Trì Diễn Hạo sờ sờ mũi, vẫn còn cảm thấy trong bụng có chút thương tâm— đại mỹ nữ giống như Phái Hinh, hắn cũng muốn có một người đến đây để hắn dốc lòng thương yêu a!

Mức độ yêu thương bạn gái của hắn nhất định không thể nào thua Phái Nhiên.

Phái Nhiên nhẹ nhàng đỡ lấy Phái Hinh đang dựa vào người hắn kéo kéo tóc, đột nhiên ngẩng đầu lên, trông thấy Trì Diễn Hạo đang nhìn mình, miệng kéo thành dáng cười ác ma quen thuộc.

Trì Diễn Hạo biết hắn đang khoe khoang mẽ, Trì Diễn Hạo vừa chua xót vừa hết sức lưu manh nghĩ: “Cứ trơ ra đó đi, ông đây sẽ cưa “Tiểu An tỷ tỷ” của nhà ngươi đó.”

Đến lúc những người lên sân khấu biểu diễn đã thay y phục xong, Phái Nhiên cũng gỡ đi lớp mặt nạ diễm lệ ấy, đoàn người liền ra khỏi cổng trường đi đến một quán ăn nhỏ Cung Kỳ Quân đã đặt chỗ trước.

Gần trường có rất nhiềm quán cơm, Cung Kỳ Quân đặt chỗ ở quán này vốn là nghe theo ý kiến của Phái Nhiên, trong quán rất sạch sẽ, phòng ăn yên tĩnh, giá cả cũng hợp lý.

Trì Diễn Hạo không biết Phái Nhiên quanh năm suốt tháng trốn trong ký túc xá làm sao biết được quán cơm tốt như thế này. Không phải bình thường Phái Nhiên chẳng rời kí túc xá nửa bước sao, hay là mỗi lần Phái Nhiên không ở ký túc xá nhất định là hắn đang cùng hẹn hò với vị tỷ tỷ nào đó của hắn chắc.

Anh khinh!

Tối nay Cung Kỳ Quân là con ngựa đầu đàn, đương nhiên hắn ngồi ở chủ tọa, Trì Diễn Hạo quyết định theo sát hắn, sau đó Phái Nhiên ngồi cạnh Trì Diễn Hạo, Phái Hinh ngồi cạnh Phái Nhiên, “Tiểu An tỷ tỷ” ngồi cạnh Phái Hinh… Mọi người lần lượt ngồi xuống, vừa vặn tròn một bàn.

Trì Diễn Hạo nghĩ thầm, ngồi thế này không tốt chút nào, bỏ lỡ cơ hội nói chuyện với người đẹp, hắn muốn ngồi cạnh “Tiểu An tỷ tỷ” lắm lắm.

Phái Hinh dường như vừa phát hiện ra còn có thằng Trì Diễn Hạo này đang tồn tại, quay sang: “Cậu tên gì?”

Hai buổi tập trước khi lên sân khấu Trì Diễn Hạo không đến xem, nên đến hôm nay coi như là lần đầu tiên hắn gặp Phái Hinh, có lẽ vừa nãy ở dưới sân khấu Phái Hinh không chú ý đến Trì Diễn Hạo chăng.

Hắn vội vã đê tiện tự giới thiệu: “ Em tên là Trì Diễn Hạo, Trì trong thủy trì (水池: cái ao), em là bạn cùng phòng với Phái Nhiên và Cung Kỳ Quân!”

Trì Diễn Hạo tự giới thiệu quả thực tràn đầy một bầu nhiệt huyết, Phái Hinh dường như cũng bị hắn kích động, nghiêm túc cao giọng nói: “Chị là Phái Hinh, Hinh trong hinh hương, chị là biểu tỷ của Phái Nhiên!”

Cung Kỳ Quân ngồi bên cạnh lẩm bẩm: “ Đâu phải là truyện dành cho con trai, sao phải giới thiệu “máu” như vậy chứ.”

Trì Diễn Hạo và Phái Hinh cùng phớt lờ Cung Kỳ Quân, xa xôi cách trở một thằng Phái Nhiên mà bắt tay nhau, dường như cảm thấy tình cảm đôi bên cùng đồng điệu không thể kiềm chế.

Trì Diễn Hạo nghĩ thầm, thực ra Phái Hinh chẳng giống Phái Nhiên chút nào, Phái Hinh là một cô gái tốt, còn là một tỷ tỷ dễ thương.

Thức ăn mang lên lần thứ nhất, Phái Hinh đã đổi chỗ với Phái Nhiên, ngồi cạnh Trì Diễn Hạo. Hai người thế mà trò chuyện rất ăn ý, chỉ nói về bộ phim mới nhất mà hàn huyên chừng nửa tiếng.

Phái Nhiên gắp cho Phái Hinh thức ăn ở chỗ nàng vươn không tới, dường như lơ đãng khẽ nói: “Chỉ nghe S và M hút lẫn nhau, chưa nghe ai nói M và M cũng hút nữa.”

Trì Diễn Hạo đang giữa trăm ngàn bộn bề tranh thủ uốn nắn hắn: “Là cực S và cực N, không phải M.”

Phái Nhiên nhe răng, âm hiểm cười nhìn Trì Diễn Hạo, dường như trên hàm răng đó lóe lên một tia trắng sáng hiểm ác.

Trì Diễn Hạo bị nụ cười của hắn đâm một kích, tựa như thỏ con sợ hãi trước báo săn, run lẩy bẩy, không kìm được nổi lên một lớp da gà.

Thằng Phái Nhiên này thật nhỏ mọn! Mượn bạn gái hắn một ngày cũng hăm dọa người ta!

Tuy bị uy hiếp, nhưng mỹ sắc trước mắt há có thể thu tay, Trì Diễn Hạo vẫn khéo léo bám lấy Phái Hinh tỷ tỷ tiếp tục tâm tình ….

Cuối cùng còn xin được số điện thoại.

Quả là chuyện đáng mừng!



(1) Nike Air Force Ones grid: Ừm… tìm hiểu thêm thông tin về AF1 tại đây, dòng AF1 này có nhiều màu, và nhiều sọc, lưới, kẻ, grid gì gì đó =.=.

(2): là nhân vật trong Sakura Wars hay Sakura Taisen:

李红兰: Li Kohran Lý Hồng Lan

艾莉嘉 (エリカ•フオンテイ—ヌ): Erica Fontaine Ngả Lỵ Gia

玛利亚・ 橘 (マリア・タチバナ) :Maria Tachibana Mã Lợi Á・ Quất

真宫寺樱 (真宮寺 さくら): Shingūji Sakura Chân Cung Tự Anh

神崎堇 (神崎 すみれ): Kanzaki Sumire Thần Kỳ Cận