Bạn là giám đóc của 1 công ty lớn trong Seoul, NamJoon là thư ký riêng của bạn và cũng là vị hôn thê chưa cưới của bạn, nhưng do anh bất cẩn nên đã bị mất trí nhớ tạm thời nên không thể quản lí sổ sách được ( thư ký), vì thế bạn phải tuyển 1 nam thư ký giúp đỡ mình, anh ta khá đẹp trai nhưng trong lòng bạn thì không quan tâm, hôm nay bạn phải đi công tác với thư ký mới.
Bạn: Oppa à! Hôm nay em phải đi công tác.
NamJoon: Sao? Mon không muốn em đi công tác đâu! ~~~ ( kéo tay bạn, ngây thơ nũng nịu)
Bạn: Em đi rồi sẽ về... Em có mướn người giúp việc rồi, bà ấy sẽ chăm sóc cho anh! ( bạn cười)
NamJoon: Nhưng oppa không muốn!... Em đi rồi, họ sẽ ăn hiếp anh cho coi!
Bạn: Họ không ăn hiếp anh đâu... Em hứa sẽ mua nhiều quà cho anh!
NamJoon: Nhưng...
Chợt cửa phòng mở, đó là thư ký của bạn, anh ăn mặc tươm tất, cười mỉm với bạn.
Thư ký nam: Thưa gia đốc... Đến giờ máy bay cất cánh rồi.
Bạn: Ờ... Đợi tôi 1 chút...
Thư ký nam: Vâng... ( đóng cửa lại)
NamJoon: Anh không muốn em đi đâu... Nếu đi, anh sẽ đi chung bảo vệ em! ~~~
Bạn nhìn anh không khỏi xót xa, không biết chừng nào anh sẽ hồi phục trí nhớ?, dù biết là anh rất lo cho bạn nhưng bạn phải đi, nếu không sẽ mất cơ hội, anh nũng nịu bảo bạn.
NamJoon: Em phải ở đây!
Bạn: Em đi công tác có phải đi chơi đâu!
Hình như bạn không chịu nổi nữa, bạn biết làm thế là hơi quá đáng nhưng thà để anh giận còn hơn năng nỉ bạn ở lại với anh, bạn giận dò bà giúp việc rồi đi ra khỏi cửa, anh chỉ nhìn bạn 1 cách khó hiểu rồi khóe mắt anh cay cay, anh nghĩ có lẽ bạn không còn yêu anh nữa rồi, bạn muốn từ bỏ anh.
/ Sau chuyến đi công tác 2 tuần /
Hôm nay là 12/9 sinh nhật của NamJoon, bạn hớn hở mua bánh kem rồi quà 📦 cho anh, bây giờ bạn chỉ muốn chạy về thật nhanh rồi ôm anh vào lòng, nghe tin anh hồi phục trí nhớ bạn mừng lắm, nhưng khi về thì chỉ thấy người con trai ấy ngồi cặm cụi làm việc.
Bạn: Monie! Em về rồi nè. ( bạn vừa nói vừa tháo đôi giày ra)
NamJoon:... ( Ngồi làm việc)
Bạn: Em có mua quà cho anh này! ( bạn lấy ngay ra gói quà lớn)
NamJoon:... ( vẫn không để ý đến bạn)
Bạn biết anh còn giận bạn lắm, bạn sẽ làm cho anh giãn hòa với bạn sau, bây giờ bạn đi tắm cái đã.
/ 30 phút sau /
NamJoon: Cuối cùng cũng xong... Mà cô ấy đâu rồi ta? Sao mình lại nhớ đến cô ta nhỉ? Mình phải làm giá 1 chút chứ! ( nói thầm)
Anh bỏ đi đống tài liệu rồi sau đó anh lên giừơng rồi đi ngủ, chắc anh không nhớ ngay sinh nhật của mình, bạn tắm xong cảm thấy nhẹ nhõm đi hẳn.
Bạn: Anh ngủ rồi à?
NamJoon:... ( nhắm mắt lên)
Bạn: Bó tay anh luôn! Sao giận dai thế không biết! ( nhìn anh)...
Bạn bây giờ mới buồn bã nhìn anh, anh chẳng quan tâm đến bạn gì cả, bạn nhìn chiếc bánh kem mà bạn mua cho anh, có lẽ nó cần đến, đầu bạn suy nghĩ ra ý này.
NamJoon:...
Bạn: Kim NamJoon!!! Anh dậy cho em... ( kéo anh dậy)
NamJoon: Anh muốn ngủ... ( nhíu mày)
Bạn: Đợi thổi nến rồi hả ngủ...
NamJoon: Sao?
Bạn: Hôm nay là sinh nhật anh mà, 12/9! ( cầm bánh kem lên)
NamJoon: Anh cũng quên mất!
Bạn từ từ bước lại phía giừơng, vừa đi vừa hà bài chút mừng sinh nhật cho anh, anh bây giờ không còn giận bạn nữa... Bạn chờ anh thổi nến rồi sau đó tặng quà cho anh, anh tưởng bạn sẽ không nhớ đến sinh nhật anh
Bạn: Oppa à... Hết giận em chưa?
NamJoon: Thì ra em làm vậy là để giãn hòa với anh à?... Thế anh chưa hết giận đâu!
Bạn: Thôi mà... Trong lòng em chỉ có anh thôi... Cái anh thư ký gì đó, anh ấy đã từ chức lâu rồi, nên bây giờ em sẽ khôi phục lại chức thư ký cho anh! ( bạn cố năng nỉ anh)
NamJoon: Thật không?
Bạn:... * hôn lên tóc anh *
NamJoon: Em có nhớ anh không?
Bạn: 2 tuần mà không nghe được giọng nói của anh là em phát điên lên rồi! ( ôm anh)
NamJoon: Anh cũng nhớ em nhiều lắm...!
Bạn: Mà sao anh ốm thế? Bà giúp việc không cho anh ăn à!? ( lo lắng bảo)
NamJoon: Không phải... Không có em anh ăn không vào...!
Bạn: Thế em nấu cho anh đồ ăn tẩm bổ nhé!
NamJoon: Không... Anh muốn...
Bạn: Muốn gì? ( ngây thơ bảo)
NamJoon: Muốn ăn em... Muahaha!
- Hết chương 15 -
T/ G: Ôi hôm nay 12/9 nhé mấy cô, cậu... Chúc mừng oppa đê!!! ❤