Khi Ác Quỷ Xuyên Không

Chương 1




Giới Thiệu

Cao Hàn Tuyết : một ác quỷ , cô bình thường rất hiền lành , nhưng đã đắc đội với cô thì chỉ có nước lang thang dài dài . Khá là hiểm độc ( nhưng không như mấy mụ phi " nhan sắc có hạn , thủ đoạn vô biên " ) , rất thông minh . Cô rất vô tâm , người ta làm gì mặc kệ không phải chuyện của mình trừ phi cô được nhờ. Lăng Thanh Phong : thái tử của Tây Dương quốc , lạnh lùng , phong lưu , coi phụ nữ chỉ là dụng cụ làm ấm giường . Bị ban hôn với Hàn Tuyết nên thường xuyên chà đạp cô nhóc , rồi cả cái phủ của hắn tan hoang cũng chỉ vì cô . Rồi cũng vì cô mà khiến Thanh Phong đau đớn trong tim.

Cách gọi :

Tuyết - nó

Phong - hắn

Đây là chuyện xuyên không đầu tiên của mình nên có gì mọi người cứ góp ý , ném đá thoải mái.

Chương 1

- Mau cứu giá hoàng thượng ! - Một tên lính hét lớn. Chiếc xe ngựa xa hoa chạy trong màn đêm đen . Đằng sau là những tên thích khách áo đen . Bất chợt , sét đánh vào chiếc xe ngựa , một người đàn ông mặc áo long bào ngã khỏi xe . Từng người lính bị giết sạch , rồi một bóng đen lao nhanh tới đám sát thủ , giết không còn một ai.

- Khụ ... khụ ... lẽ nào đã ... tới lúc ... băng ... hà ... - Vị hoàng thượng đó nhủ thầm . Khi đó , một thiếu nữ mang mái tóc màu đen lấp lánh ánh tím , đôi mắt bạc sắc bén nhìn ông . Cô gái đó tạo ra một hào quang màu trắng bao quanh vị hoàng thượng . Trong chốc lát , ông đã trở về tẩm cung của mình.

- Hoàng ... hoàng thượng ... - Vị thái giám nhìn thấy cô gái mang đôi mắt bạc đó mà không khỏi run rẩy.

- Hoàng thượng bị thương , đừng có nói nhiều nữa ! Mau gọi thái y ! - Nó - Cao Hàn Tuyết gắt lên.

- Mau gọi thái y cho ta ! - Vị thái giám đó nói.

Sau một đêm cứu lấy vị hoàng thượng đó , sức khỏe của hoàng thượng cũng tốt hơn vài phần . Lăng Thiệu Khang - hoàng thượng đang hàn thuyên cùng với nó . Kể từ lúc biết nó là người cứu ông , hoàng thượng đã vô cùng cảm tạ nó , bảo rằng cho nó cái gì cũng được . Nhưng nó chẳng đòi hỏi gì , chỉ bảo rằng được phép chăm sóc ông cho tới khi khỏe hẳn là đủ . Ông Khang cảm thấy rất vừa lòng , ông chỉ mong ước nó là con dâu mình thì thật tốt . Tiếc là ông chẳng thấy có đứa con nào phù hợp . Thằng cả thì lăng nhăng , phong lưu tối ngày . Thằng thứ hai thì lúc nào cũng chỉ lo cho bách tính , chẳng thèm lập phi . Các hoàng tử còn lại thì nhỏ tuổi hơn nó . Vị tổng quản thấy điều này làm sầu não vị thiên tử tôn kính của mình , bèn nói :

- Cao tiểu thư hết lòng cũng vì tính mạng của người , vẻ ngoài tuy khác biệt nhưng y chang như một thiên thần , cầm kỳ thi họa , một con người toàn diện . Sao điện hạ không gả Cao tiểu thư cho thái tử ? Có khi nhờ thế mà thái tử sẽ hết phong lưu chăng ?