Editor: Puck - Diễn đàn
Người đàn ông cô yêu sâu đậm, người chồng trên danh nghĩa của cô, lại muốn giết chết cô! Trên đời này còn có cái gì tàn khốc hơn sự thật này!
Đỗ Hâm Lôi bị đả kích nặng nề, trong lúc nhất thời cô thật sự có cảm giác tất cả đều thành tro bụi, thật sự muốn đồng quy vu tận với Triệu Bắc Thành! Còn sống có ý nghĩa gì!
Bả vai Triệu Bắc Thành bị trúng một phát súng, cả người anh chấn động mạnh, không phải bởi vì đau đớn, mà là kinh ngạc cô thật sự nổ súng với anh.
“Tất cả không được nhúc nhích! Đứng yên tại chỗ!” Đỗ Hâm Lôi gục lên vai Triệu Bắc Thành, mặc cho máu tươi trên vết thương của anh rỉ ra làm bẩn khuôn mặt của cô đến nát bét. Cô nghẹn ngào khóc lóc kể lể với Triệu Bắc Thành, “Tôi có thể đi tìm chết! Nhưng trước khi chết anh nhất định phải tha cho Hoắc Vân Phi!”
Hồi lâu, Triệu Bắc Thành lên tiếng, anh khàn giọng nói, “Tại sao?”
Vào giờ phút này, anh tình nguyện đồng quy vu tận với cô! Người phụ nữ anh yêu lại nổ súng với anh, trước khi chết đều muốn cứu người đàn ông đã làm bẩn cô lấy đi trong sạch của cô!
Triệu Bắc Thành anh lăn lộn đến như thế, nào còn mặt mũi tiếp tục làm đàn ông!
“Nhờ phúc của Triệu Bắc Thành anh, tôi thiếu chút nữa vùi thân nơi vực sâu với chiếc máy bay kia! Là Hoắc Vân Phi đã cứu tôi! Tôi đồng ý với anh ấy, trả món nợ này cho anh ấy!” Đỗ Hâm Lôi ngước mắt nhìn anh chằm chằm, hỏi, “Bỏ qua cho anh ấy lần này có được không? Nếu lần sau mấy người lại lùng bắt anh ấy, cho dù anh ấy bị loạn súng bắn chết tôi cũng sẽ không hề xen vào nữa!”
Nói ra lời này, chung quanh nhất thời trở nên cực kỳ yên tĩnh.
Không biết từ lúc nào, Vân Phàm, Phùng Trường Nghĩa, Lê Văn Chính, đã dẫn đầu chiến sĩ dưới quyền đi tới. Bọn họ kinh ngạc nhìn Đỗ Hâm Lôi chĩa họng súng lên đầu Triệu Bắc Thành, kinh ngạc nhìn thấy máu nhuộm đầu vai Triệu Bắc Thành, kinh ngạc nghe được một chữ không lọt vừa rồi Đỗ Hâm Lôi đã nói. diee ndda fnleeq uysd doon
Bao nhiêu con mắt nhìn vào, Đỗ Hâm Lôi trăm miệng cũng không thể bào chữa, cô biết kiếp sống quân nhân của mình đến đây hoàn toàn kết thúc. Kỷ luật quân đội nghiêm minh tuyệt đối không cho phép một người phản bội quốc gia và quân nhân quân đội tồn tại, kể từ khi cô chĩa súng về phía Triệu Bắc Thành hơn nữa bắn anh bị thương, còn cầu tha thứ vì Hoắc Vân Phi, cô liền không xứng làm quân nhân!
Nhìn trộm nhau, Đỗ Hâm Lôi không buông súng ra, cũng không buông Triệu Bắc Thành ra.
Vân Phàm đi lên phía trước, ôn hòa khuyên giải: “Đều là người mình, tội gì làm to chuyện vậy! Em yên tâm, anh lấy tên tuổi của Vân Phàm anh bảo đảm, hôm nay bỏ qua cho Hoắc Vân Phi!”
Triệu Bắc Thành không tiếng động cười thảm, anh khép hai mắt lại, không chịu nhìn cô gái bên cạnh.
Đỗ Hâm Lôi chỉ có càng tuyệt vọng hơn, tội danh làm bị thương sĩ quan uy hiếp sĩ quan được thành lập, cô sẽ vạn kiếp bất phục.
Cô và Triệu Bắc Thành đều giống như hóa thành tượng đá, mỗi người đều bi thương. Một đôi vợ chồng bất hòa, hai người đau lòng!
Không biết qua bao lâu, Vân Phàm tiến lên kéo Đỗ Hâm Lôi ra, dễ dàng thu súng của cô, để người đi theo tạm giam cô, anh xử lý vế thương đạn bắn cho Triệu Bắc Thành.
Đạn bắn vào bả vai, cần làm phẫu thuật lấy ra! Bay về trong nước cần bốn tiếng, thời tiết nóng bức, vết thương kia có thể bị nhiễm trùng. Vân Phàm kêu chiến sĩ về chiếc máy bay mình chỉ huy lấy hòm phẫu thuật cấp cứu ngoại khoa tới, bên trong có đồ dùng phẫu thuật khẩn cấp phẫu thuật ngoại khoa.
Vân Phàm quả nhiên giữ lời, anh ngăn cản phi công khởi động máy bay, kiên trì làm xong phẫu thuật cho Triệu Bắc Thành.
Triệu Bắc Thành đoán chừng Hoắc Vân Phi đã trốn xa, không khỏi nản lòng thoái chí, cũng không kiên trì oanh tạc ngọn núi này nữa.
Trong lúc nhất thời, bên trong buồng máy bay rất yên tĩnh, nhiều người như vậy, ngay cả tiếng hô hấp cũng không thể nghe thấy.
Sau khi tiêm thuốc tê vào chừng mười phút, dao phẫu thuật sắc bén rạch miệng vết thương trên bả vai Triệu Bắc Thành ra, tìm kiếm vị trí đạn găm trên bả vai.
Đỗ Hâm Lôi ngồi ở bên cạnh, đôi tay che mặt, bả vai rung động, giống như không thể tin được tất cả đã xảy ra. di ien n#dang# yuklle e#q quiq on
Đây là ác mộng sao? Cô thật sự hy vọng có thể mau sớm tỉnh ra từ trong ác mộng!
“Keng!” Một tiếng thanh thúy vang lên, đạn mang máu ném vào trong khay, phá vỡ ảo tưởng và may mắn cuối cùng của Đỗ Hâm Lôi.
Đây không phải đang nằm mơ, tất cả đều là chân thật đáng sợ đã xảy ra, vĩnh viễn không thể cứu vãn.
Vân Phàm thuần thục khâu vết thương lại, bôi loạn thuốc, tiêm thuốc tiêm viêm thêm cho Triệu Bắc Thành.
Tất cả làm xong rồi, anh thở ra một hơi, như không có việc gì nói: “Chúng ta lên đường trở về nước!”
Đỗ Hâm Lôi kiên trì muốn ngồi chung máy bay với Vân Phàm, nếu là bình thường Phùng Trường Nghĩa nhất định không thể không nhân cơ hội giễu cợt trêu ghẹo mấy câu, nói Vân Phàm là trai đẹp quả nhiên rất được phụ nữ hoan nghênh, nhưng nhìn tình hình bây giờ, dáng vẻ mất hồn mất vía của Triệu Bắc Thành, anh không đành lòng cho anh ấy thêm họa vô đơn chí.
Triệu Bắc Thành không phản đối, những người khác cũng không ai phản đối. Vân Phàm tính tình hiền hòa, không từ chối, liền mang Đỗ Hâm Lôi xuống máy bay, chuẩn bị lên chiếc máy bay chiến đấu anh chỉ huy.
Bên cạnh vực thẳm, hơi thở Hồng Khuê mong manh, vẫn bị bầy rắn gặm nuốt, mặt của anh ta đã biến hình nghiêm trọng, miệng lộ ra vô số lỗ hổng, hoàn toàn thay đổi, ngay cả rên rỉ cũng trở nên mơ hồ không rõ, từ trong cổ họng phát ra tiếng kêu quái gở “A a”.
Đỗ Hâm Lôi lấy tay che miệng mình lại, ngăn chặn cảm giác buồn nôn từng cơm. Không thể phủ nhận, Hồng Khuê bị trừng phạt đúng tội, nhưng phương thức chết đi này thật sự quá tàn nhẫn.
Chỉ có Hoắc Vân Phi đồ biến thái kia mới có thể nghĩ ra biện pháp biến thái cực đoan chỉnh người như vậy! Chọc phải anh chính là tạo nghiệt tám đời, may mà cô đã thoát khỏi anh… Âm thầm vui mừng đôi cau, đột nhiên nghĩ tới tình cảnh túng quẫn trước mắt mình, cô cho dù như thế nào cũng không vui mừng nổi.
Xoay người, cô cúi đầu đi theo sau lưng Vân Phàm, lặng lẽ lên máy bay.
Máy bay theo thứ tự cất cánh, lượn vòng trên không trung, giống như đang kiểm tra tình hình phía dưới.
Đỗ Hâm Lôi lười phải nhúc nhích, lười nói chuyện hơn. Nếu Triệu Bắc Thành kiên trì oanh tạc ngọn núi này, cô cũng sẽ không ngăn cản! Thiếu nhân tình của Hoắc Vân Phi, cô đã trả sạch, giá cao vô cùng nghiêm trọng. Nếu con cầm thú kia còn chưa chạy đi, chỉ có thể trách anh quá ngốc, không oán được cô nói chuyện không tính toán gì hết!
Máy bay xoay một vòng, cũng không lại định khởi động khói lửa chiến tranh, mà thay đổi phương hướng, bay về phía tổ quốc.
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
Trở lại trong nước, mới vừa bước lên đất liền, Đỗ Hâm Lôi lập tức bị quân đội khống chế chặt chẽ.
Bởi vì cô che chở cho Hoắc Vân Phi chạy trốn, còn dùng súng uy hiếp hơn nữa bắn bị thương sĩ quan chỉ huy, tội này quá nghiêm trọng! di1enda4nle3qu21ydo0n
Sự tình liên quan đến cơ mật quân sự, tin tức cô về nước bị phong tỏa nghiêm ngặt, trừ bỏ một số sĩ quan cao cấp trong quân đội ra, người còn lại vốn không biết chuyện cô đã trở về nước.
Bị giam trong phòng xử án bí mật của quân đội, Đỗ Hâm Lôi tuyệt vọng cùng đường.
Lần này, cô gây ra họa rất lớn, hơn nữa tính chất cực kỳ nghiêm trọng ác liệt.
Làm nữ quân nhân sĩ quan quân đội, thông đồng cấu kết với trùm buôn thuốc phiện Hoắc Vân Phi, làm ô uế kỷ luật quân đội, cần phải nghiêm trị! Mặt khác làm bị thương sĩ quân chỉ huy, uy hiếp phá hỏng hành động quân sự, những tội danh này đều không nhẹ, chỉ một tội đã đủ cho cô trọn đời không được siêu sinh.
Đang xử án bí mật, cô bị giam một tuần. Suốt cả bảy ngày, cô bị ngăn cách với thế giới. Bên ngoài gần như không có ai biết được Đỗ Hâm Lôi cô đã quay trở lại, đây là một bí mật có lẽ mang theo cô bị xử quyết bí mật mà chôn sâu dưới đất.
Danh dự quân đội không cho phép cô làm dơ bẩn, sẽ khiến cô lặng yên không một tiếng động biến mất trên thế giới này, người khác còn tưởng rằng cô bị Hoắc Vân Phi chán ghét mà vứt bỏ sau đó sát hại. Sẽ không có bất cứ kẻ nào đến truy cứu tung tích của cô, cũng sẽ không có bất cứ ai thay cô chủ trì công đạo.
Một tuần lễ sau, xét xử cô chính thức bắt đầu.
Nhân viên tra hỏi cô hết sức không khách khí, thái độ đó hoàn toàn coi cô như kẻ địch mà đối đãi.
Đỗ Hâm Lôi chán nản hai tay ôm đầu, ngay cả nước mắt cũng không chảy ra được.
Cô nhớ tới cha già bị bệnh tim của mình, biết được tin tức con gái phản bội đi theo địch không biết có thể…
Trong lúc tiếp nhận cách ly tra hỏi, Triệu Bắc Thành một lần cũng không tới thăm cô.
Như vậy cũng tốt, cô cười khổ trong lòng, tránh cho hai người gặp mặt nhau lại lúng túng.
Là chuyện gì khiến cho hai người bọn họ đi đến bước đường hôm nay? Anh muốn để cho cô chôn cất cùng Hoắc Vân Phi, cô đánh anh bị thương chỉ vì giúp Hoắc Vân Phi chạy trốn.
Nhớ tới Hoắc Vân Phi, đầy bụng chua xót thê lương của cô lập tức biến thành căm phẫn oán hận thay thế, nếu anh ở trước mặt cô, cô nhất định sẽ nhào tới cắn anh một phát!