Khán Bất Kiến Nhĩ Đích Ôn Nhu

Chương 57




Tháng mười một vốn dĩ luôn lạnh năm nay lại dị thường ẩm ướt, ngay cả trận đấu Quidditch năm nay cũng vậy, nhìn người đông nghìn nghịt, làm cho người ta cảm thấy vô cùng áp lực, cộng thêm gió thổi rét lạnh nhưng cả người vẫn ẩm ướt vô cùng.

Harry ở trong phòng thay đồ Quidditch nhìn sân đấu qua khe cửa, bốn phía khán đài đã kín người, lần này là trận đấu mở màn của Gryffindor cùng Slytherin, sư tử ngu xuẩn Gryffindor làm một cái biểu ngữ thật to trên khán đài bọn họ, trên đó vẽ một con sư tử đang gầm rít, đương nhiên Slytherin sẽ không chịu thua, làm một con rắn màu xanh biếc thật lớn uốn lượn trên khán đài Slytherin, thỉnh thoảng lại phun ra từ “Slytherin tất thắng”.

Bọn họ đi ra khỏi phòng thay quần áo, đến sân đấu, nghênh đón bọn họ là tiếng hoan hô của Slytherin cùng với tiếng hừ của Gryffindor. Trọng tài lần này là bà Hooch, bà mời hai đội trưởng lên bắt tay nhau, sau đó nói: “Nghe còi của ta, ba, hai, một!”

Bọn họ ngồi lên chổi bay, hai chân đặt dưới đất, trong tiếng hoan hô của khán đài chung quanh, hai đôi vọt thẳng lên không trung. Harry trong tay cầm chiếc gậy của mình, bay quanh quẩn, đề cao lực chú ý, phải biết rằng trận này trước đây cậu bị gãy xương tay phải. Draco bay cao nhất, bay vòng quanh sân Quidditch, nhìn chung quanh chờ mong có thể thấy bóng dáng trái Snitch màu vàng.

Trận đấu vừa mới bắt đầu không bao lâu, cả hai đội Slytherin cùng Gryffindor đều nhận ra điều không bình thường, hai trái Bludger căn bản không nhìn người khác, sống chết đuổi theo Harry, đánh thế nào cũng không chịu bay đi, kế tiếp trái Quaffle đang chuyền qua lại trên tay các truy thủ cũng như bị hấp dẫn bắt đầu bay đến phía Harry, hiện tại có thể thấy chung quanh Harry ba quả cầu bay với tốc độ rất cao, bốn tấn thủ của cả hai đội, gồm cả Harry đều dùng sức vung gậy nhắm mấy quả cầu đánh bay chúng đi, nhưng việc này cơ hồ là phí công, quả cầu bị đuổi đi không bao xa lại rẽ ngoặt lại nhằm hướng Harry mà bay tới.

Vì thế trận đấu này những người còn lại của hai đội đều bay trên không trung, không có việc gì làm, nhìn bốn tấn thủ đối phó với ba quả cầu mà cuống cuồng lên. Ngay lúc mọi người không biết trận đấu diễn ra đến khi nào, hai tầm thủ chợt vụt bay, không quanh quẩn trên không trung nữa, rõ ràng đã phát hiện thấy tung tích trái Snitch vàng.

Tiếp theo Harry nhìn thấy một ánh vàng đang thẳng tắp bay tới phía mình, vội vàng ngồi thẳng trên chổi bay tránh thoát, sân Quidditch nay càng thêm náo loạn, ba chiếc chổi bay xẹt rất nhanh trên bầu trời, đầu tàu gương mẫu là Harry, phía sau cậu là trái Snitch vàng kim cùng hai trái Bludger, sau đó là Draco cùng tầm thủ Gryffindor, đuổi theo phía sau họ là trái Quaffle vẫn chưa chịu từ bỏ, mấy tấn thủ khác chỉ có thể bất đắc dĩ cầm gậy nhìn ba người bọn họ mang theo bốn quả cầu vụt qua đám người đứng ngoài xem.

Severus ngồi trên khán đài, đáy lòng nguyền rủa, Merlin chết tiệt, tiểu cự quái ngu xuẩn kia, nó trời sinh có xung đột với Quidditch sao, mỗi lần lên sân lại có chuyện xảy ra, sau này tuyệt đối không cho phép nó tiếp tục chơi nữa. Ánh mắt quét nhìn tứ phía, không thấy Dumbledore, vậy là ai? Là ai sử dụng mấy quả bóng kia để lấy tính mạng Harry?

Nhưng khi thấy trái Snitch vàng kim cũng gia nhập hàng ngũ mưu sát, Severus đã vô lực suy nghĩ vấn đề này, bây giờ làm thế nào để bảo vệ tính mạng Harry quan trọng hơn. Vội rút đũa phép tung ra một bùa ra phía sau Harry, hy vọng có thể giảm tốc độ mấy quả bóng. Nhưng tiểu cự quái tốc độ thật sự rất nhanh, bùa vừa ném ra cậu đã dẫn theo bốn quả cầu muốn mạng của mình cùng hai Tầm thủ bay qua, chứng kiến tình huống như vậy, Severus liền nổi bão.

Severus phát hiện không thể ngăn cản, nhảy xuống khán đài, chạy tới chỗ bà Hooch, lớn tiếng hô: “Dừng lại, lập tức dừng trận đấu lại!”

“Severus, nếu không bắt được trái Snitch thì không ai có cách dừng trận đấu.” Bà Hooch nhìn giáo sư Độc dược tản ra hơi thở âm u trước mặt, khó xử nói.

“Chết tiệt, chẳng lẽ bà muốn trơ mắt nhìn tiểu quỷ chết tiệt kia bị mấy quả cầu giết chết sao!” Severus trừng mắt nhìn người phụ nữ không biết điều trước mặt.

“Severus, không phải tôi không muốn dừng trận đấu lại.” Bà Hooch vội vàng giải thích, bà cảm thấy nếu mình không nói rõ ràng, có lẽ người này sẽ cho mình một cái Avada. “Trận đấu Quidditch đã bị phép thuật khống chế, cho dù tôi là trọng tài cũng không có quyền dừng nó giữa chừng. Cách duy nhất để dừng trận đấu là Tầm thủ hai đội bắt được trái Snitch, còn không không có cách nào dừng lại cả.”

“Merlin, tên ngu xuẩn nào não đầy nước dãi sên lại định ra quy tắc vô nghĩa như vậy.” Severus cau mày, nhìn ba người vụt qua giữa không trung, cho dù biết không mang lại tác dụng gì, Severus vẫn dùng vài bùa chú với ba quả cầu kia. Hoàn toàn xem nhẹ bà Hooch bên cạnh mặt khẽ run rẩy.

Harry mang theo bốn quả cầu bay trong sân Quidditch, cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy mình sẽ không trụ được nữa. Làm thế nào để thoát khỏi chúng, để mình an toàn thoát thân, Harry dưới đáy lòng tính toán, đương nhiên nếu có thể để Slytherin thắng lợi thì càng tốt.

Harry dùng khóe mắt liếc nhìn trái Snitch màu vàng phía sau, đột nhiên xoay người 360o, đưa tay chộp lấy trái banh kia, đáng tiếc Harry không phải tầm thủ, nếu không trận này Slytherin thắng là chắc rồi. Nhét trái Snitch vào túi, Harry tránh né ba trái cầu còn lại bay qua chỗ Draco. Lúc lướt qua người Draco, đưa tay lấy trái Snitch vàng đang vặn vẹo nhét vào tay Draco, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, rốt cục đã xong.

Nhìn giáo sư Độc dược đứng bên cạnh bà Hooch đang vẫy đũa phép muốn dừng ba trái banh kia, Harry điều chỉnh chổi bay mang theo ba trái banh đến chỗ giáo sư, hoàn toàn không chú ý Draco đã đưa tay nên ý bảo bắt được trái Snitch vàng, trận đấu này đã xong.

Severus không cách nào làm trái ngược lại quy định trận đấu đen mặt nhìn mấy trái banh điên cuồng đuổi theo Harry, mà hắn chỉ có thể dùng liên tục phép phòng vệ cho cậu, thỉnh thoảng ngăn cản mấy trái banh nổi điên kia, sự bất mãn khiến cho không khí bốn phía quanh hắn cấp tốc giảm nhiệt độ.

Bà Hooch nhìn Draco nắm trái Snitch trong tay, lập tức hưng phấn kêu lên: “Trận đấu chấm dứt! Slytherin thắng!” Cảm tạ Merlin, cuối cùng cũng kết thúc, bà run lên, nếu không chấm dứt, phỏng chừng mình sẽ phải đến bệnh xá mà uống thuốc rã đông mất.

Lúc Harry bay tới chỗ Severus, giáo sư Độc dược sớm đã đầy oán khí chỉ đũa phép nhắm thẳng ba trái banh chết tiệt đuổi theo Harry, dùng bùa tiêu hủy, câu thần chú vang lên trong miệng hắn, ba trái banh kia ngay lập tức vỡ thành từng mảnh nhỏ. Ba tiếng nổ mạnh như vang dội đến cả mây đen trên bầu trời, mưa rốt cuộc rơi xuống. Thấy trận đấu đã chấm dứt, nhóm tiểu động vật chạy như bay xuống khán đài, cố gắng trước khi mưa lớn mà tìm được nơi trú chân.

Severus xách áo Harry đã nhảy xuống khỏi chổi, mang cậu như mang một con mèo đến hầm của mình.

“Potter chết tiệt, ngươi giống hệt ông bố bị cự quái giẫm vào não của mình, không có đầu óc, trận đấu Quidditch nào của ngươi cũng có mấy chuyện ngoài ý muốn, ta rất hoài nghi ngưoi quá thân thiết với mấy trái banh kia, để chúng nó lần nào cũng đuổi theo ngươi.” Dơi già Severus phun nọc độc đã sớm nhịn từ lâu, “Harry Potter, ngươi nghe rõ đây, ngươi bị tước đoạt tư cách tham gia các trận đấu Quidditch, sau này không được dùng chổi bay nữa.”

“Ah, không! Giáo sư.” Harry gào lên, bay chính là vận động mà cậu thích nhất, sao có thể như vậy.

“Kháng nghị bác bỏ!” Severus giải quyết dứt khoát, ngăn cản Harry cố gắng giải thích cho mình. Vừa vào đải sảnh, Severus liền nhìn thấy rất nhiều tiểu động vật đang vây quanh hành lang đến hầm, ngăn chặn đường hắn đi. “Các ngươi ở đây làm gì? Có động vật kỳ lạ hấp dẫn ánh mắt các ngươi, hay là chỉ số thông minh của các ngươi đã giảm đến mức phải tụ tập một chỗ mới có thể dùng não được? “

Người vây xem lièn tách ra, đồng loạt đứng sang hai bên, một đường rất lớn hiện lên trước mắt Severus, khiến cho Harry đang bị hắn xách lên liếc mắt liền nhìn thấy hai người đã bị hóa đá treo trên hành lang.

“Goyle? Crabbe?” Harry nhìn hai tượng đá kinh hô, sao lại là bọn họ? Trong trí nhớ của cậu, hai người này luôn rất an phận mà.

Severus quét mắt nhìn bốn phía, hiện trường trừ bỏ hai người bị hóa đá ra thì chỉ có một dòng chữ màu đỏ trên tưởng, vẫn là “Cẩn thận, toàn bộ bọn mi đều là kẻ địch của ta!”. Severus nhíu mày, chỉ đũa phép vào hai người kia: “Thu hồi pháp thuật!” Nhìn hai người rơi xuống, vẫn cứng ngắc như cũ nhưng rõ ràng bùa hóa đã đã bị giải trừ. Severus trong lòng mắng, tên ngu ngốc chết tiệt, cư nhiên dám bày trò ở đây, mà hai tên ngu xuẩn kia lại làm mất hết thể diện của Slytherin.

Nhìn đám rắn nhỏ, Severus lạnh lùng nói: “Draco, đem hai tên này về.” Nói xong nhìn Draco, Draco gật đầu, hiểu được ý của cha đỡ đầu, bảo người tiến lên đỡ hai người vẫn cứng đơ nằm trên mặt đất như cũ. Severus mang theo Harry tiếp tục bước tới hầm, nhóm tiểu động vật nhanh chóng lui sang hai bên, hận không thể chui vào vách tường, đương nhiên có không ít người dùng ánh mắt cảm thông nhìn Harry.