Khải Ca Và Một Cô Gái

Chương 11: Em có phải phóng viên không vậy?




Xin lỗi mọi người vì mk không thể đăng truyện đều đặn. --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Nó đang vào mạng đọc tin tức thì bỗng thấy tin về buổi họp báo của Tuấn Khải. Nó mở ra và đọc thật kĩ. Đang chăm chú đọc thì điện thoại nó reo lên, vừa lúc đó mẹ nó vào

- Con đang làm gì vậy? Con có điện thoại này! - Mẹ nó nhắc nó

- Vâng!

Nó cười rồi vội bốc máy

- Alo! Nguyên Nguyên ak ! Tớ đây!

- Là anh đây!

- Sao anh lại nghe máy của Nguyên ? - Nó hỏi nhỏ vì sợ mẹ nó nghe

- Em đã xem buổi họp báo của anh chưa?

- Ai vậy con? - Mẹ nó hỏi

- Là bạn của con ạ!

Nó trả lời rồi quay lại trả lời Khải :

- Tôi xem rồi. Thì sao?

- Lại còn giả vờ nữa chứ? Xem rồi mà vẫn tỏ ra nguy hiểm thế đấy à?

- Tôi tỏ ra nguy hiểm hồi nào? Anh không có gì để nói thì thôi nha!

Nó định cúp máy thì Khải nói

- Lát gặp anh nha!

- Làm gì?

- Anh có nhiều chuyện muốn nói với em!

- Nhưng tôi lại không có gì để nói cả.

- Thứ lỗi cho anh nha!

- Anh có làm gì đâu mà phải tha thứ? - Nó vẫn lạnh lùng

- Vậy thì đi chơi với bọn anh đi!

- Đi thì đi, sợ gì?

Nó cúp máy rồi xuống dưới nhà nấu ăn với mẹ nó.

Tối đến, nó ra cổng đợi TFBOYS nhưng không thấy ai cả. Một lát sau nó định vào nhà thì nghe thấy giọng Khải từ phía sau:

- Em đi đâu vậy?

- Sao chỉ có mỗi anh đến vậy? Những người khác đâu? Xe của anh đâu rồi? Sao anh lại đi bộ?

- Em hỏi gì mà nhiều vậy chứ?

- Xin lỗi!

- Hôm nay Nguyên Nguyên và Thiên Thiên không đến được , bọn họ bận rồi. Mà sao em không hỏi gì anh mà cứ hỏi bọn họ vậy?

-Tôi chẳng có gì để hỏi anh cả!

-Cho tôi xin lỗi vì hôm qua đã xúc phạm anh!

- Xin lỗi mà chẳng thấy ăn năn gì cả vậy? - Khải nhìn vào mắt nó

- Vậy thì bây giờ tôi phải làm gì?

- Không chặn máy anh nữa và cũng không được lạnh lùng với anh!

- Thôi được rồi! Hôm qua....

- Sao vậy?

- Hôm qua họp báo anh nói đã có bạn gái rồi. Là ai vậy?

- EM có phải phóng viên không vậy?

- Không!

- Vậy em hỏi làm gì?

- Ờ thì.... Hỏi cho biết thôi!

- Em thử đoán xem!

- Tôi không đoán được, anh quen biết bao nhiêu là người tôi làm sao mà biết được. Lỡ may tôi không biết người nào đó thì sao?

- Nhưng nếu em đoán được thì sao chứ? Cứ thử đi!

Bỗng đang đi Khải dừng lại , nhìn về phía Cẩm Thư

- Nếu như đó là em thì sao?

-Sao... sao cơ? - Nó đỏ mặt nhìn vào mắt Khải

- Em làm sao vậy? Anh chỉ nói vậy thôi mà!

Nó im lặng chẳng nói gì

- Hay thật đấy! Từ khi làm nhóm trưởng TFBOYS đến bây giờ có rất nhiều cô gái theo đuổi anh vậy mà anh lại thích người lúc nào cũng tỏ ra lạnh lùng với anh là sao nhỉ? Thật quá là khó hiểu!

- ý anh là sao?

- Em muốn anh nói thật hay nói đùa?

- Nói thật

- Anh thích em!

- Anh nói gì vậy?

- Anh cũng không hiểu anh đang nói gì nữa nhưng thật đó! Chắc em cũng không tin đúng không? Anh cũng không tin nhưng đây là sự thật thì không tin làm sao được. Lúc em chặn máy của anh , anh cảm thấy tim mình rất đau, anh cũng không biết vì sao nhưng bây giờ thì anh đã hiểu ra rồi. Thì ra là vậy...

Rồi Khải nắm lấy tay nó

- Làm bạn gái anh nha!

- Tôi...tôi...

- Anh sẽ cho em thời gian suy nghĩ vì anh cũng không muốn em phải bối rối vì chuyện này!

- Tôi cũng vậy!

- Em nói sao?

- Tôi cũng thích anh nhưng không dám nói ra vì tôi biết tôi không xứng đáng với anh.