Đặc biệt trong phần thi của cô, bộ quần áo mà cô thiết kế cho người mẫu bị bỏng kia cũng nổi tiếng theo.
Gần đây Lục thị có không ít đơn đặt hàng, đều là đặt chiếc váy này, làm cho Đinh Vô Ưu dở khóc dở cười.
Trừ chuyện đó ra, còn có một chuyện đáng để chúc mừng, giống như Lục Tấn Uyên dự đoán, rất nhiều người ng giới thời trang đã chú ý đến Đinh Vô Ưu.
Có thể thấy điều này qua thư mời của nước Pháp đến tuần lễ thời trang BL, nhà tổ chức rất nổi tiếng trong giới thời trang, thư mời này không phải ai cũng có thể cầm trong tay.
Bởi vì thời gian tổ chức tuần lễ thời trang là sang năm, cho nên chuyện này cũng chưa cần cân nhắc ngay lập tức.
Biệt thự nhà họ Lục.
Nơi này đối với Đinh Vô Ưu mà nói đã sớm không đem lại cảm giác xa lạ giống như lần đầu tiên đến, hôm nay xuất hiện ở đây không chỉ có cô, còn có bạn tốt của cô Lệ Tư Duệ.
BAn Minh Lệ Tư Duệ làm việc ở một công ty bên ngoài, chức vị cũng không tính là thấp, khoảng thời gian trước được công ty cử ra nước ngoài công tác, lúc ấy quan hệ của cô và Lục Tấn Uyên cũng chưa tính là quen biết.
Vì vậy, đương nhiên Lệ Tư Duệ không rõ những việc xảy ra trong khoảng thời gian này, cô chỉ biết là thời điểm mình đi công tác, sau khi trở về, cuộc sống của bAn Minh mình đã phát sinh biến hóa long trời lở đất.
Đinh Vô Ưu và Đinh Thiên Vũ chia tay, cô tAn Minhh.
Trước đó cô không hề coi trọng mối quan hệ tình cảm này của họ, đều nói người ngoài cuộc tỉnh táo, người trong cuộc u mê, dưới cái nhìn của cô, căn bản là Đinh Thiên Vũ không quá coi trọng Đinh Vô Ưu, nói khó nghe một chút chính là không để trong lòng.
Trở về mới biết được việc liên quan đến Đào Uyển Thanh, cô đối với Đinh Thiên Vũ càng thêm khinh bỉ, Đinh Vô Ưu chia tay với anh ta cũng tốt.
Nhưng cô không nghĩ tới, vậy mà bạn tốt lại âm thầm tiến vào tập đoàn Lục thị, lắc mình biến hóa trở thành nhà thiết kế của Lục thị, quả thực chính là một bước lên trời.
Thân là bạn tốt của Đinh Vô Ưu, đương nhiên là cô sẽ mừng thay cho bạn, nhưng về sau khi biết được tin tức, quả thực khiến cô vô cùng chấn động.
Cô biết chuyện Đinh Vô Ưu mất trí nhớ.
Nhưng làm sao cũng không nghĩ đến, trước khi Đinh Vô Ưu mất trí nhớ lại còn sinh con, đứa bé kia chính là thái tử nhỏ của Lục thị.
Quả thật câu chuyện này khiến cô khó mà tiêu hóa nổi, phim truyền hình cũng không dám diễn như thế đâu.
Tổng giám đốc Lục thị Lục Tấn Uyên là dạng nhân vật gì?
Bình thường Lệ Tư Duệ cũng chỉ nhìn thấy anh phỏng vấn trên tạp chí hoặc ảnh chụp, các đối tác của cô nói, đây chính là đỉnh của Kim Tự Tháp, một nhân vật đáng ngưỡng mộ.
Nào biết được, đỉnh Kim Tự Tháp này vậy mà có một chân với bạn tốt của cô, chậc chậc.
Ngày đó, hai người nói chuyện phiếm trò chuyện ở quán cà phê, Lục Tấn Uyên trực tiếp dựa theo định vị của điện thoại tự mình tìm tới, vẻ mặt ôn hòa cảm tạ Lệ Tư Duệ đã chiếu cố Đinh Vô Ưu nhiều năm qua, thuận tiện mời cô đến nhà họ Lục làm khách.
Cho nên hôm nay mới có cảnh này.
Đương nhiên là quản gia vô cùng quen thuộc với Đinh Vô Ưu, nở nụ cười hiền hậu: "Cô Đinh đã trở về, sắp đến giờ cơm rồi, phòng bếp biết trước nên đã nấu canh, nghe tin cô trở về, cậu chủ đã tự mình sắp xếp."
Nhìn những gì họ nói, há miệng chính là cô Đinh trở về, giống như Đinh Vô Ưu vốn dĩ là người nhà họ Lục.
Lệ Tư Duệ âm thầm chọc Đinh Vô Ưu nở cười mập mờ, Đinh Vô Ưu hết sức khó xử.
"Cháu biết rồi, cảm ơn quản gia, đúng rồi, đây là bạn tốt của cháu, Lệ Tư Duệ."
Nụ cười của quản gia vẫn như cũ: "Cô Diệp, hoan nghênh hoan nghênh."
Lệ Tư Duệ lập tức mỉm cười chào hỏi, dù đối phương chỉ là một quản gia cô cũng mười phần cung kính, hoàn toàn không có tính tình nóng nảy như thường ngày. Cập nhật nhanh nhất trên truyen88.net
"Mẹ.."
Một âm thanh vui sướng vang lên, Lục An Bảo lao ra như một quả đạn pháo nhỏ, ôm lấy đùi Đinh Vô Ưu, ngẩng đầu lên, đôi mắt đen đầy háo hức nhìn CÔ.
"An Bảo."
Mỗi lần gặp con trai Đinh Vô Ưu đều vô cùng vui vẻ, một tay ôm lấy cậu, hôn vào mặt cậu một cái, nhóc con cũng hôn lại cô một cái.
Nghe nói là một chuyện, tận mắt nhìn thấy lại là một chuyện khác, hai mắt của Lệ Tư Duệ sắp sáng lên rồi, nhất là nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của cậu nhóc, không thể không thích được.
Chậc chậc, Đinh Vô Ưu cũng quá tốt số rồi, có một người đàn ông ưu tú như vậy ở cạnh không nói, còn có một đứa con trai khiến cho người ta ghen tị như thế, thật sự là...
"An Bảo, đây là bạn tốt của mẹ, tên là Lệ Tư Duệ, con có thể gọi là dì Diệp."
Lệ Tư Duệ trừng mắt, trực tiếp thốt ra một cách mạnh mẽ: "Này, dì Diệp cái gì, bà đây mới hơn hai mươi tuổi, nơi nào giống bà dì hả."
Cô nói xong, lại nhìn về phía Lục An Bảo, nở nụ cười tươi như hoa: "Nhóc tên là Lục An Bảo đúng không, gọi là chị được rồi."
Đinh Vô Ưu:"."
Lục An Bảo chớp đôi mắt to tròn, cậu biết quan hệ của mẹ mình và người phụ nữ này không tệ, ba cũng đã nói người phụ nữ này đã chăm sóc mẹ rất nhiều, cho nên cậu bé cũng rất khách khí với cô gái này.
"Chị Diệp tốt, chị Diệp thật xinh đẹp."
Ai u, cái miệng nhỏ này thật ngọt, làm cho lòng người mềm nhũn đến rối tinh rối mù, hận không thể ôm cậu nhóc này về nuôi, đương nhiên, trừ phi có lá gan này, Lệ Tư Duệ cũng chỉ dám nghĩ trong lòng.