Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 832




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 832:

 

“Đây là thứ gì? Cô lại muốn lấy gì ra để qua mắt công chúng?” Hoa Văn Phụng nhún vai cười với giới truyền thông.

 

“Đây là kết quả giám định ADN của hai chúng ta.” Bạch Lệ Hoa nói lớn, đồng thời, bà ấy mở kết quả thẩm định và cho giới truyền thông xem: “Vì chúng ta là chị em sinh đôi, cho nên nên chúng ta trông gần như giống hệt nhau, điều quan trọng nhát là chính vì điều này, mới mang lại cho cô cơ hội mạo danh tôi.”

 

“Đồ tạp chủng, đừng đánh lừa tai mắt công chúng, cô cho rằng như thế, có thể giúp được người mẹ xấu xí của cô sao?” Hoa Văn Phụng lại dẫn vào chủ đề chính: “Nhà họ Bắc không sinh đôi nào cả, tôi cũng không có chị em sinh đôi, cô đừng lừa người nữa. “

 

“Xem ra, cô chưa thấy quan tài chưa đỗ lệ rồi….” Bạch Lệ Hoa lạnh lùng nhìn Hoa Văn Phụng.

 

“Chứng cứ, cô lấy ra đi.” Vẻ mặt của Hoa Văn Phụng máy phần hung hăng.

 

“Bà muốn bằng chứng à?” Một giọng nói quen thuộc lại vang lên từ cửa, ngay sau đó liền nghe thấy giọng nói kinh ngạc của phóng viên.

 

“Là Đường Ninh!”

 

“Thật sự là Đường Ninh, Đường Ninh ở đây.”

 

“Nhưng tại sao Đường Ninh lại ngồi xe lăn…”

 

Không ai biết rằng màn kịch này sẽ khiến Đường Ninh phải trực tiếp ra tay, điều không thể tưởng tượng hơn là Đường Ninh xuất hiện trên xe lăn.

 

Nhìn thấy Đường Ninh xuất hiện, trong tiềm thức Hoa Văn Phụng nhíu mày, bởi vì bà ta biết chính xác đại biểu cho cái gì, nhưng Đường Ninh sẽ xuất hiện, điều đó có nghĩa là Bạch Lệ Hoa sẽ không thua trong trận chiến này.

 

Sẽ không……

 

 

“Vậy tại sao cô lại tìm người mạo danh tôi?”

 

“Hoa Văn Phụng, tôi đã nói từ lâu rằng thế giới này chú ý đến vòng tuần hoàn của nhân quả, quy luật tự nhiên rất rõ ràng. Chỉ cần người ta làm chuyện xấu, nhất định sẽ để lại sơ hở.” Đường Ninh nói xong, ra hiệu cho chị Long phía sau lấy ra chứng cứ đi tới: “Bà muốn chứng cớ sao?”

 

“Vậy tôi sẽ đưa cho bà bây giờ.”

 

Hoa Văn Phụng nhìn thoáng qua thứ trong y Đường Ninh, cười khinh thường: “Đây là chứng cớ gì? Tôi cũng có!”

 

“Kiểm nghiệm DNA này được thực hiện bởi tổ chức có thẩm quyền nhất. Bà nghĩ rằng vì cặp song sinh giống hệt nhau thì không thể xác định mẹ của Đình? Bà thực sự đã sai. Cùng lắm thì sẽ mất một chút thời gian và cùng lắm là sẽ tốn một ít tiền, nhưng……”

 

“Phải mất một tháng trước, khi nhân viên của bộ phận thẩm định làm việc ngày đêm. Cuối cùng, họ đã tìm ra sự khác biệt tinh tế trong DNA của hai người, và tìm ra hơn 20 nơi mà Bạch Lệ Hoa và Mặc Đình có cùng gen, cùng một trình tự, không có chuyện của bà.”

 

“Bà nói tôi mù chọn lọc, còn bà thì sao?” Nói xong, Đường Ninh quay sang chị Long hỏi: “Sau đó, Hải Thụy sẽ công bố một biểu đồ so sánh chính xác. Nếu không tin, có thể gọi đến trung tâm thẩm định Thịnh Kinh yêu cầu xác định.”

 

“Đây là từ thẩm định quốc gia. Không có khả năng có sai SóI.”

 

“Tôi đã từng học y khoa. Tôi có thể hiểu bức ảnh này.

 

Trong cùng một trình tự, bà Bạch và chủ tịch Mặc giống nhau, nhưng Hoa Văn Phụng lại hoàn toàn khác hai người. Nếu chuyện này xảy ra quá nhiều lần, thì ai mới là người mẹ ruột trong nháy mắt là có thể nhìn ra.”