Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 521




Chương 521:

 

Nhìn xem người cậu ấy đang tìm kiếm trước đây, bên cạnh rõ ràng có cô gái tốt như vậy nhưng cậu ấy lại không biết cách trân trọng.

 

Đường Tĩnh Tuyên ho nhẹ một tiếng tỏ vẻ rằng anh vẫn ở đó, để chị gái thông thái của cậu ấy không làm ra cảnh xấu hỗ nữa.

 

Tống Nghiên Thư lỗ tai hơi đỏ lên, nhưng cô ấy vẫn bình tĩnh lui sang một bên nhường không gian cho Đường Tĩnh Tuyên. Mặc Đình đang ngồi để giải quyết các công việc chính trước, sự im lặng của anh ấy có nghĩa là mọi thứ đều tùy Đường Ninh thích, nếu Đường Ninh không muốn làm điều đó thì anh ấy mới có thể tiếp nhận.

 

“Chị ba…”

 

“Bây giờ người dân cả nước đều biết Nghiên Thư thích em, sau này em khiến cho người ta làm sao tìm bạn trai được đây hả?” Đường Ninh nhướng mày hỏi Đường Tĩnh Tuyên: “Vì bảo vệ em, một cô gái như cô ấy không tiếc hy sinh danh dự của chính mình đã dũng cảm đứng lên, nhưng em hãy nhìn xem em đã làm được những gì?”

 

“Bài học này cả đời em sẽ không quên.” Đường Tĩnh Tuyên tự giễu cọt: “Đừng lo lắng, trái tim của em chỉ càng ngày càng cứng mà thôi… Sau này em sẽ không bao giờ ngây thơ ngốc nghéch như vậy nữa, em sẽ toàn tâm toàn ý làm những gì em muốn làm, để lại dấu chân của em trong làng nhạc.”

 

“Nghiên Thư, em có thể đưa cậu ấy trở về.” Đường Ninh biết sự việc này là một cú đánh lớn đối với Đường Tĩnh Tuyên, vì vậy cô ấy có ý nhờ Tống Nghiên Thư an ủi cậu ấy.

 

“Vâng.” Vẻ mặt của Tống Nghiên Thư có vẻ hơi nghiêm túc, nhưng khi cô nghe thấy những lời của Đường Tĩnh Tuyên, trái tim cô ấy chỉ biết càng ngày càng cứng, trong lòng cô không khỏi có gợn sóng.

 

Đường Tĩnh Tuyên quay người và bước ra khỏi văn phòng của Mặc Đình, trong khi Tống Nghiên Thư đi theo cậu ta.

 

“Nghiên Thư, tôi xin lỗi và cảm ơn cô.”

 

Tống Nghiên Thư lắc đầu nói rằng cô ấy không quan tâm: “Là chị Ninh bảo vệ cậu, với lại tôi cũng không đóng vai trò gì”

 

“Không, bản lĩnh của cô có ý nghĩa rất lớn đối với tôi.” Nói xong, Đường Tĩnh Tuyên bước vào thang máy cùng Tống Nghiên Thư.

 

Về đến nhà, đã nhìn thấy ông cụ của mình đang ngồi trên ghế sofa, nói với Đường Tĩnh Tuyên: “Có những người, lòng lang dạ sói nhưng cũng có những người có tình có nghĩa, Tĩnh Tuyên, quan điểm ông nội của cháu có đúng không?”

 

Đường Tĩnh Tuyên khóe miệng cong lên, nhưng không nói.

 

“Con gái nhà người ta đã trả giá như vậy, cháu nhất định phải chọn quà cho cô ấy, cảm ơn cho tốt.”

 

“Cháu biết rồi.” Đường Tĩnh Tuyên cảm thấy rất mệt liền đi thẳng về phòng, nhưng có lẽ cậu ấy đã không để tâm đến lời ông cụ dặn.

 

Nằm ở trên giường, nhìn thấy thiết bị thủy tinh đặt trên bàn làm việc, trong đầu Đường Tĩnh Tuyên chọt lóe lên một ý nghĩ, đây là chuyện mà cậu ấy có thể làm cho Tống Nghiên Thư.

 

Đúng lúc này, trong phòng đột nhiên trở nên vô cùng yên tĩnh, mà trong phòng khách, Đường Huyên đang ngồi đối diện với ông cụ nhà họ Đường: “Ông nội, ngày mai dì Hạ đi Thụy Sĩ sao?”

 

Một tia ẳn ý sâu xa xẹt qua trong mắt ông cụ, nhưng không để Đường Huyên nhìn thấy, chỉ gật đầu: “Ừm, hơi trễ một chút, nhưng vẫn phải đi.”

 

“Được.” Đường Huyên cười nhẹ, nhanh chóng chuyển chủ đề: “Tĩnh Tuyên không sao chứ?”

 

*Có Đường Ninh ở đây, không có chuyện gì có thể xảy ra.”

 

Ông cụ khi nhắc tới Đường Ninh, không khỏi cảm thấy tự hào, nhưng đối với Đường Huyên cũng là một loại mỉa mai. Khi Đường Tĩnh Tuyên gặp chuyện không may cô ta là chị gái ruột lại chả thể làm được bát cứ điều gì, bây giờ’ sự việc đã được giải quyết, cô ta lại thể hiện sự quan tâm giả tạo.

 

“Vậy là tốt rồi…” Đường Huyên trong mắt hiện lên một tia sắc bén.

 

Tất cả đều là Đường Ninh, Đường Ninh, trong lòng ông ấy không có đứa cháu gái như cô ta sao?

 

Rõ ràng trong bụng cô ta có dòng máu nhà họ Đường!

 

Dù sao nhà họ Đường cũng sắp trải qua một cuộc thanh trừng, nên chỉ còn vài ngày để cho mẹ con Đường Ninh kiêu ngạo …

 

Đợi cho mọi việc xong xuôi, Đường Thị trở về tay của cô ta, đợi xem cô ta sẽ hành hạ hai người đàn bà hèn mọn ghê tởm kia như thế nào.

 

“Ông nghe nói rằng nhà họ Trọng đang gặp khó khăn, ở trên tàu đã điều tra được những vật dụng bị cấm, nếu cháu cần giúp đỡ, thì cháu hãy nói với ông.” Sở dĩ ông cụ nhà họ Đường nhắc tới việc này chính là để nhắc nhở Đường Huyên, nhà họ Trọng bây giờ khó có thể tự bảo vệ bản thân, không thể trở thành hậu thuẫn của cô ta và rất có thể họ sẽ lợi dụng cô ta để lấy nhà họ Đường.