Chương 480:
Điều này vốn dĩ không liên quan gì đến Đường Ninh cả, nhưng sau khi nhìn thấy được dòng tin tức này, Đường Ninh vẫn không khỏi chau mày…
Không phải vì cái gì khác, Bắc Thần Đông bệnh lười nhập vào xương cốt rồi, bên cạnh chỉ có một trợ lý là Hàn Hinh Nhi, hơn nữa, rõ ràng anh Ấy là thích Hàn Hinh Nhị, tại sao đột nhiên lại ôm lấy một người phụ nữ khác xuất hiện trong ống kính chứ?
Mấy ngày nay quá bận rộn, cô dường như thật sự có những lúc cũng không quan tâm đến người bên cạnh nữa, vì vậy, cô gọi điện thoại cho Hàn Hinh Nhi đầu tiên: “Hinh Nhi, Bắc Thần Đông chuyện là như thế nào vậy?”
“Em cũng không biết, em đang bận làm quan hệ công chúng đây.” Trong giọng điệu của Hàn Hinh Nhi rõ ràng mang theo một tí sự không đáng tin.
“Hinh Nhi…em và Bắc Thần Đông…”
“Mấy hôm trước, Phương Dục gửi đến một bức thư mời của bộ phận quan hệ công chúng của Hải Thụy. Chính là từ lúc đó trở đi, anh ấy trở nên rất không bình thường.”
Hàn Hinh Nhi tỉ mỉ nhớ lại, cô bé cũng không cho rằng cô có thể ở lại bên cạnh Bắc Thần Đông cả đời, cô bé cũng muốn tiến bộ, vì vậy cô ấy hoàn toàn không cảm thấy rằng cô ấy tham gia buồi sát hạch của Hải Thụy thì có gì sai.
“Em rõ ràng biết rằng anh ấy thích em mà…” Đường Ninh phá vỡ đi ý nghĩ này, trực tiếp nói với Hàn Hinh Nhi: “Đừng có nói với chị, em nhìn không ra.”
“Anh ấy đã dùng rất nhiều sự kiên trì nhẫn nại, thế nhưng lại không nhận được câu trả lời của em.”
“Nhưng mà em đã nghĩ rát lâu rồi, em khó khăn lắm mới nhận được tân sinh (*), em không muốn chỉ ở bên cạnh của anh ấy, em cũng muốn xứng với anh áy, là một trợ lý, sao em dám nghĩ?” Hàn Hinh Nhi nghiêm túc trả lời.
(*) học sinh, sinh viên, nhân viên mới được nhận.
Thực ra, Đường Ninh hoàn toàn hiểu được cảm giác của Hàn Hinh Nhi, cô bé lạc quan, phóng khoáng, cùng không thích sống phụ thuộc vào đàn ông, vì cô bé cảm thấy bản thân mình cũng có khả năng xứng đôi với Bắc Thần Đông.
“Hinh Nhi, em muốn làm cái gì, thì làm cái đó thật sôi nồi vào, vậy mới sống một cách không uổng phí cuộc sống này.
“Chị Ninh, chị yên tâm đi, em biết phải làm thế nào mà.”
Hàn Hinh Nhi kiên định trả lời Đường Ninh.
Đường Ninh trầm mặc máy giây, cuối cùng mang theo một nụ cười khẽ: “Bắc Thần Đông quá ích kỷ rồi, nhân cơ hội này em dạy cho anh ấy một trận đi, nều như em thật sự có dự định muốn đi cùng anh ấy đến già, thì nhất định đừng chùn chân và hèn nhát.”
“Em biết rồi, chị Ninh.”
Sau khi nói điện thoại với Đường Ninh xong, Hàn Hinh Nhi lập tức liên hệ với truyền thông. Nhưng vì đám paparazzi đã chụp được chứng cứ rành rành Bắc Thần Đông hôn đối phương, vì vậy Hàn Hinh Nhi trực tiếp nói với truyền thông: “Không tiện trả lời lại, sau này có tin tức gì tốt sẽ chia sẻ với mọi người.”
Trên thực tế, truyền thông luôn đang đào bới mối quan hệ của Bắc Thần Đông và Hàn Hinh Nhi, bởi vì Bắc Thần Đông đã nhiều năm như vậy rồi, từ trước đến giờ đều không cần trợ lý, nhưng anh áy lại cần Hàn Hinh Nhi, điều này đủ chứng minh rằng Hàn Hinh Nhi giống như đang chiếm một vị trí quan trọng trong lòng anh ấy vậy. Thế nhưng không biết làm thế nào mà hành tung của Bắc Thần Đông lại rất thần bí, vì vậy cơ hội có thể chụp được ảnh của anh và Hàn Hinh Nhi rất ít.
Thế nhưng, khi mọi người đã quen với sự mập mờ giữa Bắc Thần Đông và Hàn Hinh Nhi, thì đột nhiên lại xuất hiện một người phụ nữ thần bí…
Truyền thông xôn xao phỏng đoán, Hàn Hinh Nhi sắp bị thất sủng, Bắc Thần Đông có niềm vui mới, nhất định sẽ không để cho Hàn Hinh Nhi cơ hội nào, sẽ không hề do dự mà hủy bỏ hợp đồng với cô ấy.
Cộng thêm thái độ của Hàn Hinh Nhi cũng quá chính thức rõ ràng, vì vậy, càng làm khẳng định hơn mối quan hệ của hai người đã phát sinh biến có.
Thế nhưng, đây cũng không phải là điểm đặc sắc nhất, mà điểm đặc sắc nhất chắc có lẽ là Bắc Thần Đông rất nhanh đã đứng ra chủ động nói rõ hết sự thật: “Người con gái này quả thật có mối quan hệ đặc biệt với tôi.”
Cái thái độ ngầm thừa nhận này, càng đẩy Hàn Hinh Nhi lên làn sóng kịch liệt sắc bén của các phương tiện truyền thông.
“Vậy anh có từng nghĩ Hàn Hinh Nhi sẽ thế nào không?”
“Cô ấy chỉ là nhân viên của tôi, có thể thế nào nữa chứ?”
Bắc Thần Đông vừa đi vừa trả lời câu hỏi của phóng viên.
Sáng sớm ngày hôm sau, Hàn Hinh Nhi nhìn thấy đoạn phỏng vấn này ở nhà, cũng cho rằng có lẽ đây là lúc phải rời khỏi rồi. Vì vậy, cô viết xong đơn từ chức, đồng thời lái xe đến nhà của Bắc Thần Đông, đẩy cửa thì thấy anh ấy vẫn còn ở trên giường, Hàn Hinh Nhi đặt đơn từ chức lên tủ đầu giường của anh.
“Ý gì đây?” Bắc Thần Đông cau mày hỏi.
“Tôi phải tham gia cuộc thi sát hạch của Hải Thụy ngay thôi, vì vậy…có thể không còn cách nào để tiếp tục làm “nhân viên” của anh nữa rồi, khoảng thời gian này, tôi học được không ít, cảm ơn anh.”
“Đợi đã, ai cho phép em có thể rời khỏi?” Bắc Thần Đông ngồi dậy, lộ ra nửa thân trên rắn chắc mạnh mẽ: “Chẳng lẽ đến bây giờ em cũng không xem kỹ hợp đồng đã ký sao?”