Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 368




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 368: Vân đê năng lực

Đây là đêm đầu tiên sau khi Đường Ninh và Mặc Đình tuyên bố tin tức kết hôn, mà Mặc Đình lại coi đêm nay là đêm tân hôn của họ một lần nữa.

Không chỉ đốt hương thơm và thắp nến, mà còn đặt Đường Ninh vào trong giữa những bông hoa màu trắng…

“Nếu đây là một giấc mơ, em hy vọng mình sẽ không bao giờ tỉnh lại.” Đường Ninh ngồi trong vòng tay Mặc Đình, Mặc Đình dùng đôi tay rắn chắc ôm lấy cô ấy.

“Đến xem xem.” Mặc Đình đưa tin nhắn của fan cho Đường Ninh xem.

“Bây giờ Đường Tiểu Ninh, Mặc Tiểu Đình đang ở phòng tân hôn sao?”

“Haha, Đường Tiểu Ninh, cô làm tốt lắm, nhà họ Đường không cần cô, Mặc Đình của chúng tôi cần cô.”

“Đường Tiểu Ninh… Khi nào hai người mới chịu sản xuất ra Tiểu Tiểu Ninh và Tiểu Tiểu Đình cho chúng tôi chơi vậy?”

“Hỏi một câu rất bản thỉu, năng lực của Mặc tổng thế nào?”

Nhìn đến những tin nhắn này, hai má Đường Ninh ửng đỏ, vùi đầu vào trong chiếc áo sơ mi màu trắng của Mặc Đình: “Bây giờ những đứa nhỏ này đều không đi học sao?”

“Mọi người hỏi em mà, năng lực của anh thế nào.” Mặc Đình ghé vào bên tai Đường Ninh cười nhẹ.

“Loại vẫn đê này, anh muôn em trả lời thê nào?” Đường Ninh túm lấy áo sơ mi của Mặc Đình ấp úng hỏi ngược lại.

Mặc Đình cười anh tuần, ôm sát Đường Ninh, lại dịu dàng nói với cô ấy: “Thật sự không muốn để em đi cùng đoàn phim “Cao nhân ẩn thế”.

“Chúng ta công bồ tin kết hôn… Chẳng lẽ, không cần đi gặp các trưởng bối trong nhà họ Mặc sao?” Đường Ninh từ trong lòng thoát ra nghi hoặc hỏi.

“Anh đã muốn chào hỏi, theo tục lệ, anh phải được sự đồng ý của gia đình nhà gái trước, bọn họ đối với yêu cầu của anh là khi nào anh được nhà họ Đường tán thành, khi nào đưa em về nhà.” Mặc Đình giải thích.

“Không sao đâu… Em có thể đi gặp bọn họ, sự tán thành của nhà họ Đường không có quan trọng như vậy…”

“Nhưng như vậy cũng không ảnh hưởng em gia nhập đoàn phim “Cao nhân ẩn thế”.

Đường Ninh gật đầu, trên thực tế cô ấy cảm thấy rằng bản thân nóng vội, bởi vì cô mang thân phận con gái của tiểu tam, có lẽ sẽ khiến nhà họ Mặc xấu hỏ.

“Đang mải suy nghĩ cái gì vậy? Không có nguyên nhân này của em, thì thực ra ba mẹ anh đang ở nước ngoài, hôm nào gọi điện thoại giới thiệu hai bên với nhau, về phần ông nội, sau khi biết anh thật sự kết hôn, ông ấy sẽ tiếp tục quan tâm hậu bói ké tiếp nhà họ Mặc.”

“Vì sao… lâu như vậy, bọn họ đều chưa từng có xuất hiện ư?” Đường Ninh có chút tò mò.

“Bởi vì bọn họ đã quen với thái độ khiêm tốn rồi, nói tóm lại là nhà họ Mặc tùy ý hơn, em không phải lo lắng gì cả.”

Nghĩ lại, Mặc Đình dường như chưa bao giờ lừa gạt cô, cho nên Đường Ninh yên tâm gật đầu: “Em sẽ cố gắng, cố gắng để xứng đôi với anh.”

“Anh đối với em không có yêu cầu gì khác, chỉ hy vọng em vui vẻ.” Mặc Đình khế vuốt tóc Đường Ninh, nhẹ nhàng hôn lên trán cô ấy: “Lần trước nghe em hát, lần này ca khúc chủ đề của “Đồ nhi ngốc” em tới thu âm đi.”

“Anh thực sự nghĩ em cái gì cũng làm được ư?”

“Ít nhất thì anh cũng khẳng định rằng ca hát cũng không làm khó được em.”

“Sao em cảm thấy Mặc tổng anh đang vì tiết kiệm kinh phí cho công ty nhỉ?” Đường Ninh vươn tay nhéo tai Mặc Đình, sau đó ánh mắt bị nót ruồi trên tai anh ấy hấp dẫn.

Cô ấy vẫn luôn cảm thấy được nót ruồi này rất đẹp, giống như một chiếc khuyên tai màu đen, mà còn thuần khiết tự: nhiên…

Cảm nhận được ngón tay Đường Ninh đang khẽ vuốt qua, đôi mắt Mặc Đình dần dần trở nên say đắm, cũng cầm lấy hai tay của cô ấy đặt vào trong ngực của mình, khàn giọng nói với cô ấy: “Thay anh cởi quần áo…”

Đường Ninh gật đầu, đứng thẳng dậy, quỳ xuống trước mặt Mặc ĐÌnh, thay anh ấy cởi bỏ khúc áo của áo sơ mi…

Đợi sau khi bộ ngực rắn chắc của anh ấy lộ ra, cô ấy trực tiếp ghé vào tai anh ấy, hôn lên nót ruồi quyền rũ kia.

Mặc Đình vươn tay ôm lấy cô ấy, rất nhanh liền đoạt lại chủ quyền…

“Chờ ngày mai, em có thể trả lời câu hỏi của fan rồi.”

“Cái gì?” Đường Ninh mơ màng hỏi.

“Vấn đề về năng lực…”

Hôm sau.

Bởi vì Đường Ninh đã hoàn thành bộ phim “Đồ nhỉ ngốc”, cho nên cô ấy cùng Mặc Đình đi làm, ở trong văn phòng rộng rãi của chủ tịch, Đường Ninh ngồi trên ghế sofa xem nhạc phổ, bởi vì Mặc Đình để cho cô thử viết lời cho bài hát.

Có lẽ bởi vì công bố tin kết hôn, cho nên trên người Đường Ninh, càng mang thêm một cảm giác đẹp điềm tĩnh, có chồng yêu thương, có cuộc sống sự nghiệp bận rộn, khiến cho cô ấy cảm thấy thỏa mãn từ tận đáy lòng.

“Người có xảy ra chuyện gì không?”

“Không sao cả.”

“Chú ý kỹ đi.” Mặc Đình dặn dò xong, lúc này mới cầm thư đứng dậy, đi đến bên người Đường Ninh, dùng hai tay chống xuống ghế sofa của Đường Ninh, hỏi cô ấy: “Nhà họ Đường mời em nói lại chuyện cũ, muốn đi không?”

“Nhà họ Đường nhằm vào công bố tin tức sao?” Đường Ninh nhíu mày.

“Đương nhiên.”

“Vậy thì muốn đi… nếu không anh thành cái gì? Còn không phải là bị bên ngoài nói là lòng dạ hẹp hòi ư?” Đường Ninh trả lời: “Đơn giản chỉ là diễn một vở kịch, dù sao chúng ta cũng đều rõ ràng, mãi mãi cũng sẽ không thành tâm xin lỗi, trước khi em gia nhập đoàn phim “Cao nhân ẩn thế”, phải giải quyết chuyện này.”

“Anh đi cùng em.”

“Không cần.” Đường Ninh ra tiếng ngăn cản nói: “Người nhà họ Đường đã không làm tổn thương được em, em lại muốn xem xem, Đường Huyên còn muốn giở trò bịp bợm gì, em cũng từng nói em sẽ không cho Đường Huyên cơ: hội nào nữa.”

“Được, hai ngày nữa Lục Triệt cũng quay về rồi, để cậu ấy.

cùng đi với em.”

“Anh bận ư, em tiếp tục viết lời bài hát.” Đường Ninh gật đầu.

Tình thân, có lẽ cả đời này cô hy vọng xa vời không hơn, nhưng cô phải học, cái gì là yêu thương của làm cha mẹ, nếu không sau này cô dạy con cô như thế nào?

Mặc Đình nhìn thấy Đường Ninh thất thần, lặng lẽ cúi đầu không lên tiếng, mặc dù anh ấy nghĩ rất nhiều cách để phân tán sự chú ý của Đường Ninh, nhưng vẫn sẽ bị nhà họ Đường vô ý thức xúc phạm tới.

Đường Ninh đương nhiên là không yếu đuối, không phải là loại phụ nữ lúc nào cũng cần đàn ông dỗ dành, nhưng anh lại nhịn không được mà cần thận.

“Đúng rồi, trước đây em đã chụp máy bộ ảnh rất tốt, tạp chí phản hồi cũng không tệ, nếu có cơ hội tiếp xúc với tạp chí cao cấp, anh vẫn sẽ đem về cho em.”

“Anh tự quyết là được rồi.” Đường Ninh cười nhạt.

Đúng lúc này, thư ký cầm khay tiền vào văn phòng, nói với Đường Ninh: “Bà chủ, hồng trà của cô.”

Bà chủ…

Nghe thấy hai chữ này, Đường Ninh bỗng nhiên cảm thấy thực sự âm lòng.

“Cảm ơn.”

“Tôi thực sự rất thích cô, có lên.” Thư ký để lại một câu này, nhanh chóng rời khỏi văn phòng.

Đường Ninh nhịn không được cong môi: “Xem ra sức hấp dẫn của em so với anh còn lớn hơn, thư ký của anh thích em.”

“Cô ấy có thể mặc sức thích em, anh không ghen.”