Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 237




Chương 237: Tôi cũng muốn có tổng giám đốc làm người đại diện

Hoắc Thanh Thanh vào nghề đã hơn mười năm, người như Tần Ngữ không biết đã thấy bao nhiêu rồi, vì thế, cô ấy trực tiếp ở trong tối đá Tần Ngữ một cái, dùng mũi giày nhọn trượt qua bắp chân Tần Ngữ.

Tần Ngữ hoàn toàn không ngờ Hoắc Thanh Thanh sẽ dùng chân làm vậy, đau đến mức kêu lên… rít một tiếng đứng lên, hô thẳng tên Hoắc Thanh Thanh…

Người dẫn chương trình trên sân khấu nhanh chóng chú ý tới động tĩnh dưới khán đài, yêu cầu đạo diễn chú ý tránh ống kính bên đó, để không ảnh hưởng đến phần phát sóng trực tiếp cuối cùng.

“Hoắc Thanh Thanh… Cô bị điên à? Cô đừng quá đáng quá!”

Tần Ngữ hoàn toàn không kiềm chế được cảm xúc của mình, tiếng chửi bới rất sắc bén, nhanh chóng thu hút sự chú ý của rất nhiều người. Mà lúc này, Hoắc Thanh Thanh làm ra một động tác càng khiến mọi người không thể tưởng tượng được, cô ấy trực tiếp đứng lên, lật tay giáng một bạt tát về phía Tần Ngữ…

Rất nhiều người có mặt tại hiện trường đều thấy…

Hoắc Thanh Thanh động thủ với Tần Ngữ…

“Cô dám đánh tôi?” Tần Ngữ ôm hai má không dám tin trừng mắt nhìn Hoắc Thanh Thanh. Nhưng sau khi Hoắc Thanh Thanh tát một cú, thì yên tĩnh ngồi lại, không giải thích gì, ngược lại còn khiên người khác cảm thấy chắc hắn là nhân vật nhỏ Tần Ngữ đang muốn gây gỗ trước mặt siêu mẫu…

Người ta có địa vị quốc tế ở đó, cho cô một cái tát thì thế nào?

Nếu cô không đáng đánh, người ta có muốn quan tâm đến cô không? Cô là ai chứ?

Huống hồ, Tần Ngữ vừa mới mắng Hoắc Thanh Thanh có bệnh ngay trước mặt nhiều người như vậy.

Loại lQ EQ kiểu này bị đánh là đáng lắm.

Người dẫn chương trình và nhân viên ở hiện trường sợ chuyện sẽ bị náo thành lớn, vội tiến lên khuyên can, nhưng Tần Ngữ lại trực tiếp đầy đối phương ra, không định bỏ qua chuyện này.

“Hoắc Thanh Thanh, Đường Ninh chỉ là một người mẫu hạng ba, có đáng để cô bảo vệ khắp nơi không?”

“Cô thử nói lại Đường Ninh là người mẫu hạng ba xem?” Hoắc Thanh Thanh sắc bén nói.

Tần Ngữ thực sự là bị ép đến mức đâm lao phải theo lao, vì chuyện đã thành chuyện lớn rồi, nếu cô ta nhận thua, vậy thì những người có mặt sẽ nhìn cô ta và Tinh Hoàng như thế nào?

Vì vậy, Tần Ngữ tăng thêm lá gan, đáp lại hai người: “Tôi nói Đường Ninh là hạng ba*, hạng tam… nghe hiểu chưa? Vào được Hải Thụy thì sao? Vẫn không thể thay đổi chuyện cô ta từng bị Tinh Hoàng phong sát.”

(nguyên văn là=ätam lưu, người mẫu làng, người mẫu vườn) “Và… bây giờ cô ta không phải chỉ là vật làm nền thôi sao?”

“Hiện tại cô ta đang dốc hết toàn lực để nịnh bợ cô, không phải là vì cô ta muốn đi lên à?”

“Cô đừng hiểu sai ý, coi cô ấy như bảo bối. Cẩn thận cô ấy quay người sẽ bán đứng cô…”

Vị trí của ba người là hàng thứ ba bên phải, coi như vị trí tương đối khuất, nhưng vẫn có rất nhiều người nghe được lời Tần Ngữ chế nhạo, mỉa mai Đường Ninh.

“Mặc dù tôi không biết Đường Ninh dùng phương thức gì để tiến vào Hải Thụy, nhưng đừng quên là, chủ tịch Hải Thụy của các cô ghét nhất người khác giỏ trò. Tôi sẽ chờ xem Đường Ninh chết thế nào…”

Chết?

Cả quá trình Đường Ninh chỉ lãnh đạm nhìn Tần Ngữ, ánh mắt lạnh lùng, và mang ý châm chọc nhàn nhạt.

Nhưng đúng lúc Tần Ngữ lên tiếng mỉa mai Đường Ninh, Hải Thụy đã đưa ra tin tức…

Rất nhiều nghệ sĩ có mặt lúc nhàm chán, vuốt điện thoại thấy tin tức này, tất cả đều kinh ngạc bịt miệng…

“Đường Ninh… cô nói đúng không?” Tần Ngữ vẫn đang tắn công Đường Ninh bằng lời nói, nhưng một người phụ nữ không rõ danh tính ở ngoài cùng bên phải cô ta đã dựa vào cánh tay cô ta nói.

“Cô Tần, tôi cảm thấy cô không nên nói tiếp thì tốt hơn. Cô có biết người đại diện của Đường Ninh là ai không?”

Tần Ngữ quay đầu lại liếc mắt nhìn đối phương, vẻ chán ghét trong mắt bộc lộ rõ trong lời nói.

Đối phương cũng rất vô tội, nhưng vẫn nhắc nhở: “Tùy cô, cô không nghe thì thôi, tôi chỉ cảm thấy rất buồn cười thôi.”

Tần Ngữ không hiểu ý của đối phương, mà lúc này mọi người ở hiện trường đều đang chụm đầu ghé tai, xì xào bàn tán dưới khán đài.

Vì tin tức này, thực sự quá chấn động..

Không ai có thể nghĩ tới.

“Thực sự là khiến mọi người quá bất ngờ rồi. Hải Thụy vừa công bố tin, chủ tịch Mặc Đình bất ngờ tuyên bố trở thành người đại diện độc quyền của Đường Ninh.”

“Độc quyên…”

“Điều quan trọng nhất là người này là Mặc Đình đấy, vị đế vương bí ẩn và đáng sợ của giới giải trí.”

“Thật ngưỡng mộ Đường Ninh… Rốt cuộc cô ấy làm thế nào vậy?”

“Có thể khiến chủ tịch đích thân xuống núi, Đường Ninh quả thực là xuất chúng!”

“Cứ nghĩ mà thấy mê người… Tôi cũng muốn chủ tịch làm người đại diện cho tôi.”

Cho dù Tần Ngữ có chậm chạp đến đâu, cũng không thể không biết chuyện gì đang xảy ra.

Thế là cô ta cúi người giật lấy điện thoại di động của khách mời bên cạnh, thấy tin tức mà Hải Thụy đưa ra, sắc mặt bỗng tái nhọt.

Hoắc Thanh Thanh tự nhiên cũng thấy tin tức, giơ điện thoại di động hỏi Tần Ngữ: “Đây là người mẫu hạng ba trong miệng cô, nhưng cô ấy lại khiến bậc đế vương của giới giải trí làm người đại diện cho cô ấy… còn là độc quyền nữa…”

“Một số người… có thể sắp kết thúc rồi.”

“Tần Ngữ, chuyện trên sân khấu là cô làm phải không?”

“Cô cảm thấy, Mặc Đình với tư cách là người đại diện của Đường Ninh, anh ấy sẽ xử lý chuyện này thế nào? Tôi có thể nói với cô một cách đầy trách nhiệm rằng, thủ đoạn của Mặc tổng…”

“Giết người không thấy máu!”

Hơi thở Tần Ngữ có chút căng thẳng, liếc nhìn Đường Ninh rồi ngồi sụp xuống ghế.

Thật ra, lúc Đường Ninh biết được tin này, cũng cảm thấy chấn động và bắt ngờ. Mặc dù trước đó Mặc Đình đã tiêm thuốc trợ tim cho cô, nhưng cô hoàn toàn không ngờ răng Mặc Đình sẽ nhân cơ hội này công bố thân phận người đại diện của anh…

“A, nhìn biểu hiện của tiện nhân đó.” Hoắc Thanh Thanh nhắc nhở Đường Ninh.

Đường Ninh cười chế nhạo một tiếng, tâm trạng cũng thả lỏng ra, công bồ thì công bố, dù sao đây cũng là sự thật.

“Tớ thực sự không ngờ Mặc tổng lại yêu cậu đến mức này, đích thân làm người đại diện cho cậu. Chuyện này cậu có biết trước không?”

“Tớ biết, chỉ là tớ không nghĩ tới, anh ấy sẽ trực tiếp công bố.”

Đường Ninh có chút căng thẳng và bắt lực, bởi vì cô cũng sợ Hoắc Thanh Thanh có cách nhìn khác về mình.

“Thế này cũng được, có sự bảo vệ của Mặc tổng, tin là những yêu ma quỷ quái kia sẽ không dám tùy tiện lại gần nữa…” Hoắc Thanh Thanh hào phóng nói, có lẽ bởi vì lớn hơn Đường Ninh, cho nên cô ấy luôn bắt giác đóng vai chị của Đường Ninh.

Chuyện trên sân khấu, cô ấy không thể trút giận hộ Đường Ninh, cảm thấy bản thân không đủ khả năng, trong lòng áy náy, nhưng bây giờ Mặc Đình công khai làm người đại diện của Đường Ninh…

Điều đó tương đương với việc đưa Đường Ninh lên một tầm cao chưa từng có. Ít nhất, sau này, người muốn bắt nạt cô ấy trước tiên phải nghĩ lại xem có đủ khả năng trả giá khi đắc tội Mặc Đình hay không.

Nên…

Tin tức mà Hải Thụy tuyên bồ lập tức trở thành tin hot.

Mặc Đình đã trở thành người đại diện độc quyền của Đường Ninh!

Đối với trái bom nặng cân như vậy, bên ngoài truyền ra đủ mọi phiên bản tin đồn, vì nó khiến mọi người quá bắt ngờ và gây sốc…

Mà Đường Ninh có bối cảnh thế này, còn ai dám tranh tài nguyên với cô ấy?

Đấy là Mặc Đình đó…

Tạm không nói họ có thể tranh được không, cũng cần xem họ dám đi tranh không…