Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 1305: 1305: Chương 1297






“Làm sao tôi yên tâm được? Nêu một ngày nào đó, con tiện nhân đó còn ni tiêng hơn cả tôi thì sao? Vậy thì không phải tôi không thể ức hiếp nó nữa? Không được, tôi tuyệt đôi sẽ không bao giò cho phép chuyện này xảy ra.”
“Nhưng, chúng ta có thể làm gì chứ?”
Người đại diện thở dài bât lực Phùng Tịnh cúi đâu suy nghĩ, một lúc sau mới nhìn vê phía người đại diện: “Tôi không còn cách nào khác.

Tôi chỉ có con trai của con tiện nhân đó có thể lợi dụng được thôi.”
“Ý chị là?”
Ánh mắt của Phùng Tịnh lúc này dường như vô cùng sắc bén hiêm độc.
Bởi vì trong trận chiến với Đường Ninh, chị ta chỉ có thể kiên định rút lui, chị ta đã không có lựa chọn nào khác.
Sau đó, Phùng Tịnh kéo người đại diện của chị ta qua: “Có chuyện này, tôi muôn giao cho cô, tìm người đi làm ngay…”
Nghe vậy, người đại diện gật đầu: “Được rôi, tôi biêt phải làm sao rồi.”
Phùng Tịnh thực sự không tin La Anh Hồng lại có thế không quan tâm người con trai này, cô ta nói sảng khoái như vậy nhưng thực ra, cô ta chỉ đang giả vò cứng rắn thôi?
Vậy thi chò mà xem.

Lúc này, La Anh Hồng đang đọc nội dung cuộc phỏng vân trong văn phòng thì bât ngờ nhận được cuộc gọi từ con trai chị ây…
“Mẹ, đến cứu con.”
Chượng 940 Đây chắc chắn là một cái bây mà Phùng Tịnh đã đào Khi La Anh Hồng nghe thấy một cuộc gọi như vậy, tất nhiền chị ấy rất lo lãng, đứng dậy khỏi ghế ngay lập tức, vội hỏi con trai chị ây bây giờ ở đâu.
Bên kia mơ hồ nói ra một địa chỉ, rồi cúp máy.
La Anh Hồng ngay lập tức kiểm tra địa chỉ mà con trai mình đề cập, phát hiện ra rằng cậu ta hiện đang ở trong một hộp đêm nổi tiếng ở Thịnh Kinh.
Loại nơi rồng rắn lẫn lộn đó rất dễ bị người khác tính kế, dắt mũi.
Nghĩ đên đây, La Anh Hồng lập tức muôn đi ra ngoài, nhưng lại bị Đường Ninh ngăn lại: “Chị Hồng, chuyện gì xảy ra? Chị vội vàng như vậy.”
“Đường Ninh, chị không có thời gian giải thích với em, chị đi ra ngoài một chút.”
“Chờ đã.” Đường, Ninh đưa tay ra giữ lấy chị ấy: “Chị Hồng, chị bây giò đang ở thời điểm quan trọng.

Chị biết rât rõ rằng, Phùng Tịnh có thê làm chị vập ngã bật cứ lúc nào.

Nếu chị nói rõ TH vài câu, cũng không B000, trễ một phút.”

Sau khi nghe Đường Ninh nói xong, Lạ Anh Hồng đột nhiên bình tính lại, năm chặt tay Đường Ninh nói: “Chị vừa nhận được cuộc gọi của con trai, hiện tại nó đang ở trong hộp đêm.”
Đường Ninh lập tức yêu cầu thư ký điêu tra, thư ký trực tiệp nói với Đường Ninh mà không cần nghĩ ngợi gì: “Chủ tịch Đường, đó là một hộp đêm nỗi tiêng ở Thịnh Kinh.”
“Con trai chị đang kêu cứu.”
“Nêu con trai chị đã kêu cứu, thì chị đi một mình cũng không giúp được gì.
Hơn nữa, chị Hông, chị có bao giờ nghĩ đên, nêu chị đi thì dù con trai chị có ở đó hay không, chị cũng sẽ bị thân bại danh liệt, đặc biệt là Phùng Tịnh, nêu ngay cả con chị cũng bỏ rơi, vậy thì mẹ con chị sẽ bị chuyên thành cái dạng gì?”
Sau khi nghe những lời của Đường Ninh, La Anh Hồng sững sờ.

Đúng thế!
Phùng Tịnh!
Phùng Tịnh có thể đã làm tất cả những điêu này.
Tiện, lo lắng, em sẽ yêu cầu thư ký liên lạc với cảnh sát, đề họ giải quyết vân đê này.”
Lạ Anh Hồng gật đầu, bây giờ chị ấy gần như chắc chắn rằng đây nhát định là một cái bẫy Phùng li đã đào.
La Anh Hồng dần dần bình tĩnh lại, nhưng điêu này cũng cho Đường Ninh thấy rằng dù La Anh Hông có thề thốt bao nhiêu, muôn trưởng: thành bao nhiêu thì trong lòng chị ây, điều quan trọng nhất vẫn là con trai.
Phùng Tịnh chỉ mới có một chút thăm dò nhỏ như vậy đã có thể khiến chị ấy rồi tung lên.

Xem ra, giúp La Anh Hồng đoạt lại con trai mới là chuyện cấp bách nhật..