Kẹo Cứng - Nãi Thái

Chương 52: Kêu to lên




Anh đặt Giản Hi xuống, giữ chặt đôi vai mềm mại của cô và xoay người cô lại. Giản Hi đặt hai tay lên tường, eo thon bị đôi bàn tay lớn của anh giữ chặt nên buộc phải nâng cao mông lên. 

Cô nghi ngờ quay đầu lại, chỉ thấy Thần Tự đang nắm dương v*t thô to nổi đầy gân xanh trong tay, đầu khấc to như quả trứng.

Lúc này anh đang dùng đầu khấc cọ xát vào mông cô, giọt chất lỏng trong suốt rỉ ra từ lỗ niệu đạo dính lên da thịt càng thêm kích thích. 

“Ở đây có thể kêu to lên, không ai nghe thấy đâu.”

Ở nhà Giản Hi hai người luôn phải kìm nén âm thanh, từ giờ ở nhà Thần Tự không cần lo lắng về cách âm nữa. 

Giản Hi cắn môi, mắt khẽ cụp xuống, vẫn không giấu được sự xấu hổ trong ánh mắt, mặt đỏ ửng không biết do nhiệt độ trong phòng tắm hay do dục vọng.

Đầu khấc tách cửa âm đ*o ra một chút, dương v*t từng chút một tiến vào buộc Giản Hi phải lùi lại tránh né nhưng cuối cùng không thể trốn được, đầu khấc chạm đến cổ tử cung, chỉ còn túi tinh dán chặt ở cửa âm đ*o.

Cô thở hổn hển, bắp chân run rẩy, mặt áp vào tường lạnh, cố gắng giữ bình tĩnh nhưng vô ích. dương v*t chậm rãi rút ra một nửa, rồi đâm mạnh vào toàn bộ, đầu khấc ma sát với mọi điểm nhạy cảm trong âm đ*o.

Cô bị đâm đến nỗi mông cũng run lên, lưng gầy nhấp nhô, hai hõm eo hiện rõ, kèm theo những tiếng rên rỉ yếu ớt như một con thú nhỏ bị áp chế không thể chống cự lại quái vật phía sau, chỉ có thể run rẩy chịu đựng.

Thần Tự cao hơn Giản Hi rất nhiều, phải khom người mới chơi cô được. Lúc này cũng vậy, nhưng dần dần anh đứng thẳng người còn Giản Hi phải kiễng chân.

Anh giữ chặt eo cô, nâng cô lên khiến Giản Hi không chạm đất, chỉ có một mũi chân chạm nhẹ, còn chân kia hoàn toàn lơ lửng, đung đưa theo nhịp độ của anh.

Không biết đầu khấc chạm vào đâu mà kích thích cô hét lên, rồi không thể kìm lại, tiếng rên vang vọng trong phòng tắm, chỉ có hai người nghe thấy.

Anh thích nghe tiếng cô, càng lúc càng to, càng lúc càng hay. 

“Giản Hi…vợ… kêu to lên!”

Nhịp độ đâm nhanh hơn, một tay anh vung lên, “chát” một tiếng vào mông Giản Hi, để lại dấu tay đỏ ửng.

“Ah!”

Thần Tự không dùng nhiều lực nhưng tiếng kêu rất lớn khiến Giản Hi giật mình, mắt mở to, âm đ*o vô thức co thắt siết chặt dương v*t.

“Chát! Chát! Chát!”

Sau đó vài cái tát nữa rơi xuống mông, vết hằn đỏ nhạt trở nên đậm hơn tương phản với làn da trắng nõn, trông rất đáng thương.

“Nhẹ thôi, nhẹ thôi…”

Một bên mông đau rát, cô nhấc chân đá nhẹ vào chân anh, đổi lại là cái tát vào bên mông còn lại.

Dù cô cầu xin hay phản kháng thế nào, cuối cùng mông cũng bị đánh đến đỏ tươi anh mới dừng tay, lấy vòi sen xả nước nhẹ lên mông cô.

Giản Hi đã ấm ức đến mức rơi nước mắt, miệng lẩm bẩm không thành tiếng. Khi Thần Tự bế cô quay lại đối diện nhau, cô cắn vào vai anh một cái, để lại dấu răng sâu.

Anh không tức giận, ngược lại còn vui vẻ nhìn cô đầy yêu thương nhưng động tác vẫn không giảm nhịp. Một tay anh móc chân Giản Hi lên, ngực áp chặt vào lưng cô, đâm sâu hơn, tay kia cầm vòi sen tăng áp lực nước, xả thẳng vào âm vật nhạy cảm.

Cô gái rỏ nước miếng nơi khóe miệng, đầu lắc lư, tay bấu chặt vào cánh tay anh, tiếng kêu vừa đau đớn vừa khoái lạc.