Tiketo kinh ngạc hét lên, hai má đỏ bừng.
“Ồ…ồ!”
Đám đông tụ tập trước cổng giáo hội Anh quốc. Những người không thể vào sảnh cầu nguyện đứng xếp hàng tràn ra cả bên ngoài. Đây là một trong những nhà thờ Anh giáo ở trung tâm London, nằm bên kia sông so với Tháp Quốc hội, nổi tiếng với Big Ben.
Tiketo đến thăm Uriel cùng Juntan và được mời đến văn phòng trong nhà thờ.
Danh tiếng về chuyên gia trừ quỷ trong Giáo hội Anh giáo đã lan rộng khắp London, một lượng lớn những người bị quỷ ám đổ xô đến. Họ hô vang “Ngài Uriel, Ngài Uriel” và quỳ lạy trên mặt đất.
“Tất cả bọn họ đều đến xem Uriel, anh ta thực sự rất nổi tiếng.”
Juntan thản nhiên đáp lại Tiketo đang rất ấn tượng với quang cảnh trước mặt: “Đó là do hiệu ứng từ những tờ báo.”
Một bài viết về quỷ ám được đăng trên trang nhất của tờ báo, các nỗ lực của Uriel cũng được đề cập đến.
“Thật xin lỗi vì bắt ngài phải đợi, ngài Branch.”
Tiketo cúi đầu thật thấp.
“Anh Uriel! Cảm ơn anh đã vất vả! Cũng cảm ơn vì đã giúp tôi mấy hôm trước.”
“Không cần câu nệ đến vậy đâu. Tôi chỉ tuân theo nghĩa vụ của một nhà trừ tà thôi.”
Tiketo nhìn đăm đăm vào Uriel đang khiêm tốn với lòng tôn kính.
“Exorcist….. Đó thực sự là một công việc tuyệt vời. Trục xuất ma quỷ và cứu rỗi mọi người khỏi nỗi sợ hãi. Thật lòng mà nói, tôi rất mong mình có thể làm được điều đó. Tôi đã đọc những cuốn sách nghiên cứu về trử quỷ và tự làm, nhưng không dễ dàng chút nào.”
“Nếu muốn thì tôi sẽ dạy cậu cách diệt quỷ nhé.”
Tiketo hoàn toàn hạnh phúc với câu nói bất ngờ từ Uriel.
“Thật không?”
“Càng có nhiều thầy trừ tà thì càng nhiều quỷ sẽ được trục xuất. Chúng tôi rất hoan nghênh khi có thêm đồng đội.”
Tiketo nghiêng hẳn người về phía trước, cất cao giọng:
“Nhất định! Xin anh giúp đỡ. Lúc nào thì tôi có thể học được?”
“Tôi luôn sẵn sàng bất cứ lúc nào.”
Tiketo choáng váng, bắt lấy bắt để đôi tay của Uriel.
Sự phấn khích của cậu vẫn không ngưng ngay cả khi đã rời khỏi nhà thờ.
“Anh Uriel đúng là một người thực sự tuyệt vời! Anh ấy được rất nhiều người tin cậy và có khả năng trừ tà! Lại còn dạy ta cách diệt trừ quỷ nữa…”
Juntan siết tay lái chặt hơn, đôi mắt đăm đăm nhìn phía trước.
“Vậy ạ.”
Cách trả lời không mấy thân thiện khiến Tiketo thắc mắc.
“Sao thế Chunta?”
“Chuyện gì cơ ạ?”
Nụ cười thường nhật không xuất hiện trên gương mặt hắn. Vô cảm, khiến không ai đọc được suy nghĩ.
“Chẳng lẽ, ngươi ghen tị à? Vì Uriel rất nổi tiếng và có nhiều tín đồ?”
Những tín đồ của Juntan khá nhiều, nhưng so ra số lượng tín đồ của Uriel còn nhiều hơn thế.
Juntan vẫn đáp lại bằng giọng vô cảm, pha lẫn chút ác ý.
“Đức tin là tự do, không có ý nghĩa gì khi tranh giành lượng tín đồ cả. Ít nhất thì, tôi không quan tâm có bao nhiêu người tôn thờ anh ta.”
“Thế gương mặt đó là sao vậy?”
“Gương mặt như thể…”
Nhìn vào gương mặt không đoán định được, Tiketo nhớ cậu đã từng nhìn thấy khuôn mặt như vậy của Juntan trước đây. Là ngày đầu tiên hai người gặp gỡ —
“… muốn giết người.”
Juntan dẫm phanh đột ngột.
“WA!”
Hắn ấn Tiketo sát vào lưng tựa, đưa mặt lại gần và nhìn cậu chòng chọc.
“Tôi không quan tâm bao nhiêu người tín thác anh ta, nhưng tôi thực sự khó chịu khi vị Thần của tôi mỉm cười và khao khát một ai đó.”
Trong một khoảnh khắc, Tiketo nghẹn lời.
— Ta sẽ trở thành Chúa của ngươi.
Cậu chính là người đã nói thế.
“Ngài Tiketo, nguyện vọng của tôi… Ngài vẫn chưa quên hợp đồng với tôi, đúng không?”
Tôi muốn ngài, tôi muốn ôm ngài trong vòng tay này. Tim Tiketo hẫng một nhịp khi nhớ lại lời thú nhận nóng bỏng khi đó.
“Ngài đã giao kèo với tôi mà. Ngài – không phải đang nghĩ tới sẽ cho kẻ khác động vào người đấy chứ?”
“Hả? Nói ngu, ngu ngốc gì thế, ngươi đang hiểu lầm cái gì thế hả! Ta chỉ đang khen Ureil chứ không có khao khát, không muốn ôm ấp gì hết!”
“Có thật không?”
Tiketo sửng sốt. Tóm lại, Juntan có vẻ ghen tị với Uriel.
“Nghe này, giờ không phải tình huống để ý những thứ như vậy chứ? Khi mà các sự kiện quỷ ám không ngừng xảy ra.”
“Cho dù là vào lúc nào đi chăng nữa, thì quan tâm của tôi cũng chỉ duy nhất dành cho ngài Tiketo thôi.”
Lời tuyên bố rất rõ ràng. Cho dù là những vụ giết người quỷ dị gây rúng động cả thành London cũng không mảy may làm Juntan bận tâm.
“Gần một năm rồi. Chỉ còn một chút nữa là hết hạn giao kèo, ngài không được quên…”
Tiketo lầm bầm.
“Cái… cái hợp đồng đó… ngươi là người duy nhất…”
Nụ cười trở về trên gương mặt lãnh đạm của Juntan.
“Ngài Tiketo…”
“Đi… Đi nhanh lên! Khởi động xe đi!”
“Vâng.”
Với một nụ cười hạnh phúc, Juntan cầm chắc tay lái và khởi động xe.
Tiketo tự sờ mặt, xoa dịu bên má, thầm nghĩ.
(Mình hưng phấn hơi quá rồi.)
Cậu đã quá hưng phấn khi được gặp nhà trừ tà mà cậu hằng mong ước. Những lo lắng của Juntan hoàn toàn không liên quan, nhưng cũng là nhắc nhở cậu nên cư xử phù hợp với vị trí của mình.
Tiketo lấy lại bình tĩnh và phân tích.
“Sự xuất hiện của nhà trừ tà và việc dập tắt sự chiếm hữu của ma quỷ đã mang lại hy vọng cho người dân London. Giờ đây, không còn phải sợ hãi trước ma quỷ nữa. Quyền lực của nhà thờ Anh giáo được gọi là thầy trừ tà đang tăng mạnh. Các mục sư của Giáo hội Anh quốc đang sắp xếp cuộc rước và quyên góp. Nhưng những trường hợp quỷ ám vẫn tiếp tục.”
Các hoạt động trừ tà đầy hết một trang báo, nhưng ở một góc nhỏ lại là một báo cáo khác về một vụ giết người do quỷ ám mới.
“Tôi cũng thắc mắc về những người bị quỷ ám sẽ ra sao sau lễ trừ tà. Vẫn chưa có ai tỉnh lại nên không thể nói rằng họ đã được cứu giúp hoàn toàn.
Tiketo gật đầu.
“Ở đâu, tại sao, như thế nào mà những trường hợp quỷ ám cứ tiếp tục xảy ra? Nếu không tìm được nguyên nhân của chuyện này, thì sự việc vẫn sẽ không kết thúc.”
Tiketo chống cằm và nhớ lại khi bị một nhóm quỷ ám tấn công.
Chúng lao lên lũ lượt, như thể bị điều khiển bởi tiếng chuông.
(Có ai đó đang thao túng quỷ ám. Rốt cuộc là kẻ nào?)
Gương mặt một gã đàn ông hiện ra trong tâm trí Tiketo.