Kế Thừa Phòng An Toàn Trong Trò Chơi Vô Hạn

Chương 77




Dòng nước ngầm chảy xiết đẩy một người một rắn trôi về phía hồ chứa Núi Hổ Phách.

Thân thể nhân loại vốn vẫn không thích ứng được với môi trường nước bỗng trở nên bình thường, sau khi đeo chiếc nhẫn vào thì Hứa Tri Ngôn chẳng những có thể hô hấp được dưới nước mà còn không thầy tự thông, học được cách bơi.

Cậu dùng sức chà xát môi rồi nhìn sang cái đuôi đang quấn quanh eo mình, nghĩ nghĩ một hồi, không thèm tính toán nữa.

Là một thương nhân, thứ mà Hứa Tri Ngôn cân đo đong đếm trước tiên luôn là lợi ích mà mình nhận được.

Một người đàn ông cao to như cậu bị cắn mỏ một miếng thì đã làm sao?

Đổi được một kỹ năng bơi lội, không lỗ!

Cần phải biết lúc trước cậu cũng từng mời thầy về dạy riêng môn bơi lội cho mình, nhưng cuối cùng khi tay chân cậu chạm nước thì chúng nó dường như không còn mang họ Hứa nữa, làm cậu còn tưởng rằng suốt cuộc đời này cậu sẽ chẳng học bơi được.

Sớm biết chiếc nhẫn này mạnh như vậy thì cậu đã mặc kệ lời cảnh cáo của hệ thống mà đeo nó lên từ lâu.

Nghĩ đến đây, Hứa Tri Ngôn liếc nhìn chiếc nhẫn trên ngón vô danh, tuy rằng chiếc này có cùng kiểu dáng rắn cắn đuôi với chiếc kia nhưng màu sắc có vẻ nhạt hơn, nhìn như không có đủ sức mạnh.

Không ngờ rằng con rắn này lại hào phóng đến vậy.

Cậu đưa tay sờ vào túi áo, lấy ra một chiếc nhẫn màu đen khác.

Chắc là đồ tốt đây, không biết có thể đem ra khỏi phó bản hay không, không nói đến cái khác chỉ dựa vào điểm có thể thở dưới nước như thế này thì chẳng khác nào là thần khí đối với phó bản hệ thủy.

Mà Xà Thần lại đang âm thầm quan sát sắc mặt của nhân loại vừa được mình hôn lúc nãy.

Thấy đối phương không có phản ứng gì, nó có chút mất mát.

Nó không hiểu tại sao bản thân lại như vậy, rõ ràng sau khi làm việc mà nhân loại không thích nhưng nhân loại không thấy chán ghét hay chê bai thì nó nên vui mừng mới đúng, nhưng nó lại chẳng thể vui lên được.

À, thì ra suy nghĩ về tâm tư của bản thân sẽ luôn phức tạp như vậy sao?

Cái đuôi to khỏe vận động linh hoạt trong nước, đánh bay những hòn đá chắn đường dưới đáy hang động.

Giây phút suy tư qua đi, Bán Thân Xà Thần bỗng hưng phấn trở lại.

Nắm tay và hôn cũng không bị cự tuyệt, vậy đợi đến khi nó khôi phục hoàn toàn ký ức thì chắc nhân loại cũng không từ chối những hành động khác đâu!

Trong lúc Bán Thân Xà Thần đang nghĩ đông nghĩ tây thì Hứa Tri Ngôn đã đến khu vực hồ chứa Núi Hổ Phách trước một bước.

Cậu có hơi ngập ngừng dừng lại bên ngoài khu vực giao nhau với hồ chứa, không dám tiếp tục tiến lên phía trước.

Nước hồ bình thường đang phát sáng trước mắt cậu.

Không biết có phải là do công năng của chiếc nhẫn hay không mà Hứa Tri Ngôn nhìn thấy ác linh dày đặc đến mức gần như sắp lấp đầy toàn bộ hồ nước.

Mà dưới đáy hồ lại chất đầy những tạp vật bám đầy rong rêu.

Từ ô-tô, piano, rồi đến những thứ nho nhỏ như con chuột máy tính, ly nước và đồ cắt móng tay, dường như tất cả những đồ dùng sinh hoạt hằng ngày của thế giới loài người đều đang yên lặng đắm chìm trong dòng nước lạnh lẽo.

Ở vòng ngoài hầu như không nhìn thấy cá, chỉ là thỉnh thoảng sẽ bắt gặp những cái đầu lâu bị đứt chi trôi tới trôi lui.

Hứa Tri Ngôn thử đưa tay ra, còn chưa kịp chạm vào phạm vi hồ chứa Núi Hổ Phách thì đã bị Bán Thân Xà Thần ở phía sau kéo lại.

“Đừng đụng vào, nhân loại không được phép chạm vào những thứ này.” Nó nói không được đụng vào nhưng lại quẩy đuôi bơi vào trong.

Lúc đầu, Bán Thân Xà Thân vẫn không biết nhân loại không được chạm vào ác linh dưới hồ, thậm chí nó còn muốn kéo nhân loại xuống nước.

Vẫn may, sau cùng nó không có làm như vậy, chứ nếu không thì nó chắc rằng bản thân nhất định sẽ hối hận!

Ác linh nhìn thấy Xà Thần liền lập tức tản ra.

Nhưng mật độ của đám ác linh này quá lớn, nếu muốn chúng rời khỏi khu vực này hoàn toàn thì cần Xà Thần phải tản ra uy áp cực lớn nhưng điều đó sẽ ảnh hưởng đến nhân loại của nó.

Hứa Tri Ngôn hiếu kỳ đưa tay chạm vào ác linh trong hồ.

Đột nhiên, giao diện cá nhân của cậu hiện lên.

【Tinh thần lực -1】

【Tinh thần lực -1】

【Tinh thần lực -1】

【Tinh thần…】

Chớp mắt, dòng thông báo này hiện lên rất nhiều lần.

Đợi đến khi Hứa Tri Ngôn hoang mang rút tay ra, hoàn hồn nhìn lại giao diện cá nhân thì chỉ thấy mạch máu trên trán co giật liên hồi.

【Tên: Hứa Tri Ngôn】

【Trạng thái: Ướt sũng】

【Ngưỡng tinh thần: 0-61】

【Tinh thần lực hiện tại: 52】

Kể từ khi cậu chạm vào ác linh đến khi thông báo nhảy ra thì chỉ mới có hai giây thôi mà đã bị trừ nhiều điểm tinh thần đến vậy!

Chẳng trách những buổi câu đêm trước người chơi rơi xuống nước chẳng giãy dụa được bao lâu thì đã bị ác linh dìm chết.

Thì ra sau khi ác linh và nước hồ kết hợp lại với nhau thì sẽ có được năng lực mạnh đến như vậy!

Thông qua góc nhìn của Hứa Tri Ngôn, người xem cũng đã phát hiện ra điểm này.

【Đù! Thì ra là như vậy!】

【Trời má, tôi còn cho rằng chỉ là do rơi xuống nước khiến tinh thần lực bị tiêu trừ sạch nên mấy người kia mới không phản kháng được lâu…】

【…Thật ghê tởm! Sao lại thế này!】

【Tôi cảm thấy tín hiệu bên tôi không được tốt lắm, bên mọi người có gặp tình trạng thế này không?】

【Tôi cũng vậy, những phòng phát sóng khác vẫn bình thường, Khuyển Sư và Mẹ Giang đang đi tìm manh mối, còn đội hai người còn lại thì hình như đang mò vào nhà trưởng thôn…】

★★Viết hoa vì đó là nickname chứ Giang Hòe Gia chả phải mẹ thật.

【Đúng, tôi vừa từ mấy phòng kia về, chỉ có phòng của Tiểu Bách Vạn là bắt đầu bị nhiễu sóng thôi!】

Nhưng Hứa Tri Ngôn vẫn đang do dự, cậu vẫy tay với Xà Thần, dò hỏi: “Có cách nào để tôi đi vào trong đó hay không?”

Phòng An Toàn đang ở giữa hồ.

Tuy rằng không thu được phí bảo kê ở cái vị trí địa lý này, nhưng ít ra vẫn còn nhiều lợi ích lắm.

★★ Hãy nhớ lại đi, khi phòng an toàn dc kích hoạt thì người chơi sẽ chạy vào trg để mua thời gian ở lại trong đó, gọi là phí bảo kê

Bán Thân Xà Thần vừa bơi ra xa vài mét liền quay trở về, có chút khó khăn nhìn nhân loại trước mặt.

“Có cách, nhưng có thể em sẽ không chịu nổi.”

Nhân loại vốn không thể gánh vác nổi quá nhiều thần lực.

Nếu nó tiến đến gần khu vực trung tâm hồ thì uy áp tản ra sẽ rất lớn, nhân loại trước mắt này có khi sẽ ngất đi.

Nhưng Hứa Tri Ngôn là một thương nhân, cậu đã quen với việc mạo hiểm vì lợi ích.

Trải qua những chuyện lúc trước, tuy bị cậu ném đi nhưng vẫn không nổi giận, Hứa Tri Ngôn đã mơ hồ nắm bắt được giới hạn của Xà Thần.

Xét thấy Xà Thần trước mắt có thể xem như là đã hoàn toàn để cậu triệt để lợi dụng, dù chỉ là suy nghĩ trong phút chốc cũng đủ khiến Hứa Tri Ngôn hưng  phấn lên kế hoạch thử thăm dò tin tức.

Không thử thì chắc chắn sẽ bỏ lỡ, nhưng nếu thử thì sẽ có thêm một tia hy vọng.

Nhưng nghĩ đến việc sau khi hồi phục ký ức thì sức mạnh của Xà Thần sẽ tăng lên gấp bội, thì cậu và Phòng An Toàn sẽ bị công kích và xảy ra biến số không lường trước được.

“Nói ra thì nếu như anh hồi phục trí nhớ thì những lời bây giờ chúng ta nói với nhau, anh vẫn còn có thể nhớ được không?” Ý nghĩ ám chỉ rất rõ ràng, không biết Xà Thần có nghe hiểu lời cậu hay không.

Bán Thân Xà Thần gật đầu trả lời: “Có thể, chỉ là lấy lại bộ phận đã làm mất lúc trước mà thôi.”

Lúc này, Hứa Tri Ngôn liền yên tâm, cậu nhìn vào mắt Xà Thần và hỏi: “Nếu anh khôi phục trí nhớ rồi thì có làm hại tôi không?”

Phó bản trước bị Bạch Tẫn đâm đến giờ cậu vẫn còn sợ.

“Không đâu.”

Bán Thân Xà Thần đáp mà không cần suy nghĩ.

Như sợ người trước mặt sẽ lo lắng, nó nắm lấy tay đối phương rồi truyền vào chiếc nhẫn nguồn sức mạnh mới.

“Chiếc nhẫn sẽ bảo vệ em.”

Hứa Tri Ngôn cười híp mắt, thổi ra hai cái bong bóng dưới nước, vui vẻ nói: “Tôi biết anh sẽ không làm hại tôi mà, thử đuổi lũ ác linh đi xem, nói không chừng cách này có thể dùng được đó.”

“…Được thôi.” Đối diện với nhân loại mà mình thích, Bán Thân Xà Thần đồng ý với yêu cầu của cậu vô điều kiện.

Giây tiếp theo, nó cẩn thận, tỉ mỉ giải phóng năng lượng mà mình đã âm thầm thu thập được ra, trong chốc lát, tất cả ác linh xung quanh đều rút lui và bỏ chạy ra xa.

Màn hình trong phòng phát sóng tối đen, chuyển sang trạng thái tu sửa khẩn cấp.

Hứa Tri Ngôn chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, cả người mất đi ý thức.

Ý nghĩ cuối cùng của cậu trước khi mất đi ý thức chính là: Xà Thần này quả thật rất mạnh!

Bán Thân Xà Thần không ngoài ý muốn nhìn thấy nhân loại đang dần dần rơi xuống đáy hồ, nó lặng lẽ bơi qua đó mang người dời qua khu vực nước an toàn hơn.

Sau khi xác nhận nhân loại của nó sẽ không bị dòng chảy đẩy đi nơi khác trong lúc hôn mê thì nó cúi đầu xuống dùng trán cọ cọ gò má của nhân loại, sau khi làm xong mọi thứ, nó quẩy đuôi tiến về phía trung tâm hồ chứa.

Không biết tại sao nữa, nó hình như không muốn khôi phục ký ức và tìm lại sức mạnh cho lắm.

Những thứ đó thật sự có ích đối với nó hay sao?



Ngày hôm sau, trời trong.

Lúc Hứa Tri Ngôn tỉnh dậy vẫn cảm thấy có chút mơ màng.

Đập vào mắt chính là trần nhà bị nứt vỡ của lão Dương, tường phòng còn mọc lên nấm mốc mục ruỗng.

Cậu sờ chiếc chăn trên người, quần áo cũng khô ráo, bắt đầu nghi ngờ có phải bản thân đã gặp phải mộng cảnh đi vào hồ chứa Núi Hổ Phách hay không.

Đẩy chăn ra, đầu có chút đau nhức.

【Tinh thần lực hiện tại: 18】

Nhấn mở giao diện, phát hiện giá trị tinh thần đã hạ thấp đến mức nguy hiểm, cậu liền nhanh chóng uống hai lọ thuốc hồi phục.

Cho đến khi điểm tinh thần đã được bổ sung đầy thì cậu mới nhìn sang tay mình, nhớ lại những chuyện đã xảy ra ngày hôm qua.

Từ đường bị Xà Thần đè sập, Xà Thần biến nhỏ, hai người cùng đi vào Động Người Ếch, sau khi biết được chân tướng mọi chuyện thì cậu đi tìm ký ức cùng với Xà Thần, hai người đã đến được hồ chứa…

Sau năm phút, cuối cùng Hứa Tri Ngôn cũng nhớ lại hết những chuyện đã xảy ra trước khi mình hôn mê.

Cậu sờ sờ cằm, nhận ra Xà Thần sau khi khôi phục ký ức chỉ đưa mình về đây, không làm hại hay quấn lấy bản thân, xem ra là đã thoát khỏi những ký ức giả tạo mà hệ thống thêm vào rồi.

“Tính là đầu tư thất bại sao?”

★★Xà Thần hoàn chỉnh và thoát khỏi những ký ức đó sẽ không còn bám lấy và để HTN lợi dụng nữa. HTN nghĩ dị.

Hứa Tri Ngôn có chút uể oải.

Có điều, khi nghĩ đến hai chiếc nhẫn thì cậu lại cảm thấy cũng không có lỗ lắm, ít ra cậu đã lấy được hai đạo cụ trông rất mạnh

Ngay lúc cậu cho tay vào túi lấy chiếc nhẫn ra thì phát hiện có một hạt châu tròn rơi ra, trên đó còn có tầng tầng hoa văn, nhìn như nhãn cầu của thứ gì đó.

Khoảnh khắc chạm tay vào hạt châu thì cậu liền hiểu rõ được thông tin bên trong.

Đây là thứ Bán Thân Xà Thần để lại cho cậu.

Đọc qua một lượt, môi cậu dần cong lên.

Xà Thần đã hồi phục được ký ức, nội dung trong đó cũng không khác những thứ bọn họ thấy được trong Động Người Ếch là bao.

Xà Thần chìm sâu trong giấc ngủ vẫn luôn không tỉnh dậy, mãi cho đến khi bị ném vào trong hồ thì nó vẫn luôn ngủ say, nhưng nước đã trở thành vật trung gian, truyền tải sự bất mãn của nó trở về thôn, kể từ đó người dân trong thôn đều phải hứng chịu sự nguyền rủa.

Khi thôn dân ch.ết đi thì sẽ biến thành người ếch, hòng cung phụng Xà Thần hưởng dụng.

Điều này đã khiến cho thôn dân sợ vỡ mật.

Nơi này vốn được gọi là Sơn Thôn Hổ Phách, thôn dân vì để tránh bị biến thành người ếch đã nghĩ ra rất nhiều cách.

Trong đó, ở ngọn núi Bạch Sơn cách đó không xa có một loại trùng mà rắn rất ghét – Bạch Bảo Trùng.

Có người đã thử nuốt con trùng xuống, vốn chỉ nghĩ rằng làm vậy là để khiến cho máu thịt của mình không còn hạp khẩu vị của Xà Thần nữa, nhưng nhờ vậy mà lại giúp họ vô tình phát hiện ra con trùng trông khủng khiếp này lại là mấu chốt cho sự sống vĩnh hằng của họ.

Xem đến đây, Hứa Tri Ngôn liên tưởng đến sự bảo vệ của Hệ Thống Chủ đối với thôn dân, trong lòng cậu tự biết những con trùng này chính là do hệ thống sắp xếp.

Hệ Thống Chủ cần có đủ số lượng NPC để xây dựng phó bản.

Những chuyện sau đó thì giống như trong suy đoán, nước ở hồ chứa Núi Hổ Phách có thể giam cầm ác linh, cũng khiến cho linh hồn của những người đã chết xung quanh hóa thành bóng đen.

★★ Quên rồi phải không? Những chương đầu có nhắc đến đấy, Bạch Bảo Trùng sẽ thu hút bọn nó đến á.

Cho nên những bóng đen mới bị Bạch Bảo Trùng thu hút, chỉ cần lấy trùng ra thì bọn nó sẽ tiến lại gần…

Những thông tin này nếu như không được Xà Thần đưa ra thì e rằng cho dù người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ, rời khỏi phó bản thì cũng không nghĩ đến được.

Còn về bản thân Xà Thần?

Đối phương đã khôi phục dược ký ức và biết được những sự yêu hận trước đó đều do thế lực bên ngoài thêm vào.

Giữa bọn họ vốn không có mối liên kết nào cả, sự day dưa của nó chỉ là do hệ thống gây ra, từ nay về sau nó sẽ không tiếp tục làm phiền cậu nữa, hai chiếc nhẫn kia cũng xem như là lễ vật.

Xem đến đây, Hứa Tri Ngôn suýt cười thành tiếng.

Tốt quá rồi, không cần làm gì mà cũng lấy được hai chiếc nhẫn, còn đá được tên biến thái đi nữa!

Cậu thật sự có nằm mơ cũng cười tỉnh được luôn đó.

Không ngờ rằng Xà Thần sau khi khôi phục trí nhớ cũng lịch thiệp lắm, không tệ nha, cậu về sau sẽ không gọi đối phương là Rắn Ngốc Lớn nữa!

“Cốc, cốc, cốc.”

Sau khi tiếng gõ cửa gấp gáp vang lên, Kim Thịnh và Giang Hòe Gia không chờ cậu lên tiếng mà lén lút đi vào luôn, gấp không chờ nổi mà nói.

“Chúng tôi đã tìm được manh mối nhân vật rồi.”

“Chỉ cần trời tối không che miệng giếng lại thì những bóng đen sẽ xông vào đây, lúc đó các NPC sẽ kích hoạt trạng thái đặc thù…”

Thì ra đêm qua bọn họ đã phát hiện ra có một người chơi đơn độc đã không tuân theo quy tắc đậy miệng giếng lại.

Có thứ gì đó đã chui ra từ đó và suýt gi.ết ch.ết thôn dân, cũng khiến thôn dân thét lên những lời nghe như cầu cứu trong lúc hoảng loạn, kích hoạt nhiệm vụ chủ tuyến.

Nhưng đáng tiếc, bóng đen biết đánh đấm đến dị thường, người chơi không thể bảo vệ được tính mạng của thôn dân khỏi đôi tay của đối phương, dẫn đến kích hoạt nhiệm vụ chủ tuyến thất bại, sẽ bị nhốt lại nơi này mãi mãi.

Nghe xong, Hứa Tri Ngôn gật đầu.

“Trời vừa tối chúng ta sẽ đi trộm nắp giếng.”

Ba người, bọn họ có thể sẽ phải cứu ba thôn dân, như vậy thì bắt buộc phải khiến cho nắp giếng biến mất, có vậy thôn dân mới chủ động cầu cứu.

Mà trong lúc Hứa Tri Ngôn đang lên kế hoạch bố trí đội ngũ để đêm nay hành động, thì bên dưới hồ chứa Núi Hổ Phách vẫn im lìm.

Khu vực dưới đáy nước ở trung tâm hồ.

Sau khi lấy lại được sức mạnh thì thân hình của Bán Thân Xà Thần còn khổng lồ hơn cả trước, chỉ nhìn thôi cũng thấy được lực sát thương chắc chắn không tầm thường, gần như đã vượt xa phạm vi của Hồ Thần.

★★Vị thần dưới hồ.

Nếu nhìn kĩ thì sẽ phát hiện trên trán của nó xuất hiện hai cục nhô ra nho nhỏ như có thứ gì đó sắp mọc ra.

Tất cả những ác linh xung quanh đều không dám tiến lại gần.

Nó chiếm chỗ trên một chiếc thuyền treo đầy xích sắc, sắc mặt âm trầm, dường như đang suy nghĩ một vấn đề rất quan trọng.

Liếc nhìn đám ác linh, nó quẩy đuôi câu một con lên hỏi: “Ngươi có hiểu chuyện tình cảm không?”

“Hả?”

Ác linh vừa nãy còn run cầm cập liền kinh ngạc trước câu hỏi này.

Nhưng khi nhìn thấy sắc mặt không được tốt lắm của Xà Thần thì nó liền gật đầu lia lịa như gà mổ thóc: “Hiểu hiểu hiểu, lúc còn sống tôi đã bị tình yêu giết chết đấy! Là một bậc thầy tình cảm hẳn hoi!”

Bán Thân Xà Thần gật đầu.

Rất tốt, chết bởi tình yêu, chắc là hiểu chuyện tình cảm rồi.

“Ta có một đoạn tình cảm giả dối, khiến ta sinh ra tình yêu với một con người.”

“Nhưng hiện tại ta đã xóa sạch những ký ức giả tạo kia rồi mà sao vẫn cứ nhớ đến cậu ta, như vậy là sao?”

Ác linh bị người yêu gi.ết không cần nghĩ nhiều, lập tức mở miệng.

“Yêu từ cái nhìn đầu tiên!”

“Chắc chắn là tình yêu sét đánh!”

Nghe thấy đáp án này, cái đuôi của Xà Thần đạp nước ngày càng hăng, tim cũng đập nhanh hơn, nó hỏi tiếp.

“Vậy cũng là nói, tình cảm lúc trước là giả, nhưng tình cảm sinh ra sau này thì là thật đúng không?”

“Không sai! Chính là như vậy!” Ác linh khẳng định chắc nịch, vỗ ngực nói: “Ngài đây là duyên trời tác hợp! Ngài và người mình yêu nên ở bên nhau suốt đời!”

Nó nhanh chóng nói ra mật mã sống còn, rất nhanh đã được thả ra.

Sau khi thả ác linh, Xà Thần cử động thân mình dưới nước, suýt nữa thắt thành nút chết, nó không khỏi kích động.

Đây là yêu sao?

Khiến người say mê!

Là người theo phái hành động bằng trực giác, sau khi xác nhận những ký ức giả tạo kia không phải là vấn đề gì lớn, nó không do dự nữa, mà dự định nghe theo trái tim mình.

Đuôi rắn khổng lồ tạo ra nhiều gợn sóng khiến con thuyền thả ra nhiều bọt khí.

Nó buông con thuyền bị đắm ra, không kìm được mong muốn được gặp Hứa Tri Ngôn, nó bơi về hướng dòng nước ngầm của cái hang động dưới hồ chứa.