Kế Thừa Phòng An Toàn Trong Trò Chơi Vô Hạn

Chương 67: Phòng An Toàn (End)




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch+ edit+ beta: Nhi ([email protected])
Tải VPN để vào được Wattpad trên app và web nhé và đừng quên sao và cmt cho truyện ạ.
~~
Chờ cho đến khi Hứa Tri Ngôn ngủ một giấc tỉnh dậy thì khung cảnh bên ngoài đã trở lại bình thường, Phòng An Toàn đã trở lại với thế giới hiện thực.
Cậu nằm ì trên giường, đầu óc trống rỗng, hai mắt vô thần.
Hệ Thống cứ ting ting ting trong đầu cậu không ngừng, nó liên tục hỏi khi nào thì mới chốt đơn cái hòm thư màu đỏ xấu xí kia.
Hứa Tri Ngôn không ngờ rằng con hàng này còn biết làm nũng, hơn nữa nó còn cứ hức hức hức trong đầu miết, thật sự khiến người ta tránh cũng tránh không được.
Vụ cá cược ngày hôm qua vốn không được trọn vẹn.
Sau khi nhìn thấy trong tài khoản vẫn còn mấy tấm phiếu ưu đãi thì cậu mới miễn cưỡng hứa với Hệ Thống là sẽ mua cái rẻ nhất.
"Tao không hiểu." Hứa Tri Ngôn nói.
[Hòm thư màu đỏ không cần được thấu hiểu.] Hệ Thống dựa vào lý lẽ mà tranh thủ đáp lại.
Hứa Tri Ngôn dừng lại một chút rồi giải thích: "Chủ yếu là tao không hiểu tại sao lại có người đi gây chuyện ở địa bàn của Quỷ Thần."
Cho dù nhìn Khúc Quý rất là dễ ức hiếp nhưng gây sự ở đây là một hành vi vô cùng thiểu năng trí tuệ! Nếu như mọi người cứ ngoan ngoãn nghe lời thì cậu cũng không cần phải mua thêm một cái hòm thư.
[Yêu cầu ký chủ tôn trọng sự đa dạng trong tính cách của người chơi.]
Đại khái là không biết nên an ủi người khác như thế nào nên nó đã nhấn gửi một cái meme lên màn hình.
【Vũ trụ không có nghĩa vụ khiến cậu phải thấu hiểu nó.jpg】
Khóe miệng Hứa Tri Ngôn co giật.
"......"
Được thôi.
Đợi đến khi cậu đến được đại sảnh thì Khúc Quý đã đi nghỉ ngơi sau một đêm giám sát miệt mài. Bên trong chiếc nồi hấp mới mua ngày hôm qua vẫn còn thức ăn đã được cậu ta hâm nóng lại, quả là xứng với biệt danh Nhóc Ốc Đồng.
Tay nghề của những người chơi này không được tính là quá tốt, nhưng thắng ở việc dụng tâm, khung cảnh Hoa Viên Thủy Trì đang bước đầu thành hình ở phía sân vườn bên ngoài khiến cho tâm trạng Hứa Tri Ngôn khá tốt.
*Hoa viên thủy trì: sân vườn trồng hoa, có hồ nước, bể nước kế bên..
Nơi này đã bắt đầu có cảm giác của nhà rồi.
Trong góc của đại sảnh đều là những thùng hàng chuyển phát nhanh vẫn chưa được mở ra, chắc là mới chuyển đến vào lúc sáng sớm, Hứa Tri Ngôn nhịn không được mà tán dương hiệu suất làm việc của đơn vị vận chuyển.
Cậu đứng trước bàn dài ăn sáng rồi sờ sờ điện thờ trống.

"Có đó không?"
Hứa Tri Ngôn nhìn vào điện thờ, mở miệng dò hỏi.
Kể từ khi sự việc mất khống chế ngày hôm qua xảy ra, thì cậu cùng Quỷ Thần đã bàn bạc tạm thời cả hai sẽ giữ khoảng cách một chút để tránh xảy ra thêm rắc rối gì khác.
Sau đó Quỷ Thần đã yên lặng biến mất phía sau điện thờ, chẳng qua Hứa Tri Ngôn hiểu rất rõ, chỉ là cậu không thể nhìn thấy được thực thể của đối phương mà thôi, chứ bản thể của Quỷ Thần vẫn luôn tồn tại ở nơi đây, mùi tro bụi đặc trưng đó cứ vờn quanh mãi.
Quả nhiên.
Vừa dứt lời thì phía sau điện thờ đã có động tĩnh.
Những sợi xích đen không biết tượng trưng cho điều gì lại lần nữa xuất hiện, bóng hình của Quỷ Thần ẩn giấu trong màn sương mờ ảo, thoắt ẩn thoắt hiện.
Đột nhiên Hứa Tri Ngôn cảm thấy so với bản thân ngày nào cũng phải ngủ trên chiếc giường gỗ cứng ngắc thì Quỷ Thần trước mặt này hình như cũng thảm lắm.

Không có ký ức, không có mục tiêu, chỉ có thể bị khóa lại ở này không thể nào rời đi, cậu thậm chí còn chưa từng nhìn thấy đối phương rời khỏi đại sảnh bao giờ, nói không chừng ngay cả sân vườn của Phòng An Toàn anh ta cũng không bước chân ra được.
Hứa Tri Ngôn sờ sờ vị trí phía trước lồng ngực, thật kỳ lạ, cậu tự dưng cảm thấy có chút phiền muộn.
Nhìn thấy động tác của cậu, Quỷ Thần hơi tiến lên phía trước một trước, anh dò hỏi: "Làm sao vậy?"
"Không có gì." Hứa Tri Ngôn trả lời: "Chỉ là cảm thấy chỗ này có chút ngứa ngứa, hình như lương tâm sắp mọc ra rồi."
Tiếng cười trầm thấp truyền đến, Quỷ Thần cũng không biết bản thân bị làm sao nữa, kể từ khi gặp được Người Kế Thừa mới này thì tâm trạng của anh cũng đã tốt hơn rất nhiều.
Chỉ là Hứa Tri Ngôn không để ý đến tiếng cười đó, cậu xé một thùng hàng, lấy ra một cuộn băng keo, vui vẻ nói: "Cứ để anh trốn đi như vậy cũng không hay ho gì, tôi đã nghĩ ra một cách rất tốt."
Nói xong, cậu kéo một đoạn băng keo ra rồi dùng răng cắn đứt.
"Dùng thứ này dán chặt mấy tờ giấy đó lên mặt anh thì sẽ chắc chắn hơn đó, đảm bảo sẽ không bị gió thổi bay nữa đâu."
Quỷ Thần vừa nãy còn cảm thấy Hứa Tri Ngôn điểm nào cũng tốt đột nhiên ngơ người ra.
Qua một lúc sau, anh mới lên tiếng phản bác.
"... Sẽ không bị gió thổi bay."
Anh chắc chắn bản thân đã dung hợp gần hết ký ức rồi, chỉ cần không xảy ra chuyện gì kích thích quá độ thì anh sẽ không dễ dàng mất đi lý trí.
"Không sao đâu, không xấu, tôi đảm bảo!" Khắp mặt Hứa Tri Ngôn toàn là 'tôi biết anh sợ xấu mà'.
Bởi vì câu nói này mà chẳng hiểu sao ký ức bị ép mặc đồ con gái của Bạch Tẫn lại bị đánh thức.
Âm thanh xích sắt va vào nhau ngày càng gấp gáp.
Nhìn thấy Quỷ Thần lại sắp biến mất, Hứa Tri Ngôn nhanh tay quăng cuộn băng keo đi: "Được được được, không dán! Thật ra lần này tôi tìm anh là còn có việc khác nữa."
Thấy Quỷ Thần không tiếp tục biến mất nữa, cậu mới lấy ra đạo cụ có được từ phó bản trước.
【Tên: Bút Kết Bạn】
【Cấp độ: A】
【Loại hình: Triệu hoán】
【Giản lược: Là đồ vật sẽ ngẫu nhiên rơi ra ở các trường cảnh liên quan đến trường học, nó có thể kết nối bạn với 'bạn bè'! Hơn nữa trong thời khắc nguy cấp còn có thể triệu hồi 'bạn bè' của bạn!】
【Tiêu hao khi sử dụng: Mỗi lần sử dụng sẽ khấu trừ 99% điểm tinh thần đang có.】
Đây là một đạo cụ bổ trợ cùi bắp, tiêu hao siêu cao, Diêu Tiên Tiên đưa cho cậu đạo cụ này chẳng qua là vì trong trường hợp bình thường chẳng có người chơi nào lại có thời gian đi thiết lập quan hệ với lũ quái vật cả.
Đám quái vật đó, con nào nhìn nguy hiểm quá thì không dám đến gần, con nào nhỏ yếu quá thì lại sợ triệu hoán ra cũng vô dụng, đã vậy còn phải trả giá đắt cho việc này.
Nhưng đối với Hứa Tri Ngôn mà nói, nếu có thể sử dụng thứ này đúng cách thì còn có thể dùng để giữ mạng trong những thời khắc mấu chốt.
"Chúng ta là bạn bè đúng không?"
Ánh mắt của cậu nóng bỏng, cậu huơ huơ cây bút màu đen trong tay.
Xương tay phải của Quỷ Thần vốn có thể khởi động kỹ năng của Phòng An Toàn, vậy nếu như trong thời khắc mấu chốt có thể triệu hoán ra Quỷ Thần thì hay quá rồi!
Một bóng đen bò dọc theo chân Hứa Tri Ngôn, nó quấn lấy cây bút rồi đưa vào tay Quỷ Thần.
Vừa vào tay, đạo cụ cấp A bỗng run rẩy và rên rỉ, dường như nó không chịu nổi nguồn sức mạnh này.
"Quá yếu rồi." Quỷ Thần nói.
"Cho dù có triệu hoán ta ra thì cũng chỉ có thể duy trì được một khoảnh khắc."
Số lần sử dụng và thời gian triệu hoán của Bút Kết Bạn có liên quan đến năng lực của sinh vật được triệu hoán.
Nếu dùng để triệu hoán Quỷ Thần thì chỉ có thể sử dụng một lần, hoàn toàn không có khả năng sử dụng thêm lần nữa.
Vậy mà Hứa Tri Ngôn lại rất vui mừng nói: "Một khoảnh khắc là đã đủ rồi."
Tuy rằng đối phương đã biểu thị rằng sẽ không còn mảnh vỡ nào có tính khí kỳ quái nữa, nhưng mà cậu vẫn cảm thấy nên chuẩn bị trước thì hơn.
Nếu như đã có Bút Kết Bạn thì cho dù có gặp thêm biến thái hay mấy sinh vật mạnh quá đánh không lại thì chỉ cần triệu hoán trong phút chốc là có thể giữ mạng rồi.
https://www.wattpad.com/user/tuyetnhi0753
Mà hơn nữa bây giờ cậu đã có tích phân rồi, có thể đổi lấy được thuốc hồi phục tinh thần, dù là thuốc đỉnh cấp đi chăng nữa thì cậu cũng có thể chuẩn bị sẵn một ít, vậy nên dù có bị trừ sạch tinh thần lực thì cũng không phải vấn đề gì quá lớn.
Lợi nhiều hơn hại, có thể thử!
"Độ hảo cảm của Bút Kết Bạn sẽ tiến hành thăng cấp dựa vào việc viết thư, như vậy đi, buổi sáng mỗi ngày chúng ta sẽ viết cho đối phương một bức thư."
Sau khi tìm thấy một xấp giấy viết thư, Hứa Tri Ngôn kiễng chân lấy lại cây bút đen từ trong tay Quỷ Thần, cậu mở điện thoại và tìm kiếm 【Viết thư cho bạn bè thì nên viết cái gì mới được】, khi nhận được đáp án 【Chia sẻ cuộc sống hằng ngày】 thì cậu liền cầm bút và bắt đầu viết.
【Chào buổi sáng Quỷ Thần tiên sinh, thời tiết hôm nay trong lành quá, lúc nãy tôi nhìn thấy hai chú chim đuôi dài đang đánh nhau trên một cái cây không biết tên là gì. Sân vườn mới của chúng ta đang được xây dựng, những người chơi này rất là chăm chỉ, chẳng qua khi nhìn thấy họ đào đến hơn nửa cái hồ thì tôi mới nhớ ra là đã quên thêm vào phần ăn của họ một cây xúc xích, thôi vậy, lần sau tôi sẽ nhớ...】
Trước đây cậu chưa từng viết nhật ký, bây giờ bắt cậu phải chia sẻ cuộc sống hằng ngày thì cậu chỉ có thể ghi mấy dòng khô khan và đơn giản như vậy thôi.
Phía sau điện thờ, ánh mắt của Quỷ Thần rơi trên người của cậu thanh niên trước mặt.
Rõ ràng nhà cổ đã rất lâu rồi không nhìn thấy ánh sáng, tối tăm u ám, nhưng những thứ tiêu cực này dường như chẳng thể ảnh hưởng đến Hứa Tri Ngôn.
Có lẽ vì đã vùi đầu quá sâu để viết thư mà từ vị trí của Quỷ Thần chỉ có thể nhìn thấy chiếc cổ thon thả và trắng nõn của cậu thanh niên.
Trong số trí nhớ ít ỏi mà Quỷ Thần tìm về được thì Hứa Tri Ngôn đã trở thành nguồn sáng duy nhất trong đó.
Vài phút sau, Hứa Tri Ngôn đã ghi xong những dòng ghi chú khô khan.
Quỷ Thần nhận lấy tờ giấy viết thư, anh đọc rất tỉ mỉ.
Cụ thể bên trên lá thư là những cảm ngộ của cậu thanh niên khi nhìn thấy những người chơi làm việc trong sân vườn, khi nhìn thấy dòng chữ 'chúng ta' trên trang giấy anh cứ cảm thấy dường như có một trái tim đang đập loạn nhịp bên trong lồng ngực trống rỗng của mình.
*Cảm ngộ, cảm động và hiểu ra
Đọc xong lá thư, Quỷ Thần nhận lấy cây bút đen.
Anh không viết thứ gì cả mà dùng bút phác họa một cậu thanh niên gầy gò đang vịn lấy mép cửa, đứng ở trong phòng nhìn ra bên ngoài.
Đường nét mượt mà, hình ảnh sống động.
Chỉ với vài nét vẽ mà đã khiến bóng lưng cậu trai tràn ngập linh khí, nhìn thoáng qua thì đã rõ là ai.
Đây chính là toàn bộ ngày hôm nay của anh.
*Giải thích: Chủ đề chia sẻ cuộc sống hằng ngày, HTN miêu tả 1 ngày của mình có bao nhiêu thứ, còn cuộc sống hằng ngày của QT kể từ lúc viết thư là chỉ có 1 mình HTN.
Quỷ Thần lần nữa ngước mắt nhìn Hứa Tri Ngôn, anh cảm thấy so với bóng lưng trên giấy thì người thanh niên đang vui sống ở trước mắt này tốt hơn nhiều.
Nhưng mà anh lại chẳng đợi được sự khen thưởng.
Hứa Tri Ngôn nắm chặt tờ giấy, nhìn trong ba phút, sau đó cậu ngẩng đầu lên, trong đôi mắt tràn ngập khát vọng thắng thua cháy bỏng.
Đáng ghét, tại sao đối phương lại có thể giỏi như vậy?
Bức vẽ này hơn hẳn lá thư khô khan như sổ sách chi tiêu của cậu nhiều! Nhưng mà, ch.ết t.iệt, Quỷ Thần còn chưa khôi phục ký ức, tại sao lại mạnh hơn một người từng học qua đại học như cậu về mặt sáng tạo cơ chứ?!
Chẳng phải chỉ là vẽ vời thôi sao? Hồi mẫu giáo cậu đã từng học qua lớp sở thích rồi đó.
*Lớp sở thích: Là hình thức tổ chức ngoại khóa giúp trẻ tiếp thu kiến ​​thức, nâng cao năng lực, học hỏi chuyên môn, phát triển sở thích và tìm kiếm sự vui vẻ trong lớp học thông thường.
"Tôi cũng biết vẽ, xem nè!" Nói xong, Hứa Tri Ngôn lại rút ra một tờ giấy rồi vùi đầu vẽ miệt mài.
Quỷ Thần sửng sốt một lúc rồi cong khóe miệng.
Hai người cứ như vậy anh một tờ tôi một tờ mà vẽ cả một ngày, rốt cuộc đã hoàn thành xong nhiệm vụ của đạo cụ.
Sau khi mặt trời xuống núi thì Bút Kết Bạn cũng hiển thị thêm thông tin mới.
【Bạn bè: Bạch Tẫn】
*Tẫn trong lửa tàn, tro tàn.
【Số lần có thể triệu hoán: 1】
【Thời gian có thể triệu hoán: 2s】
Hứa Tri Ngôn cất Bút Kết Bạn vào balo hệ thống, cậu như trút hết sức lực mà dựa vào bàn dài, cảm thán nói: "Vậy mà lại có đến tận 2 giây, còn dài hơn tôi tưởng nữa."
Nói xong, cậu liếc nhìn về phía sau điện thờ.
Rõ ràng là cùng nhau vẽ, nhưng lúc vừa mới bắt đầu thì cậu còn vẽ ra hình người, về sau thì cậu buông thả bản thân luôn, còn đối phương lại vẽ càng lúc càng đẹp, bây giờ trong đại sảnh đều là những bức vẽ chân dung của cậu.
Phong cách vẽ tranh này có chút quen mắt, dường như cậu đã gặp ở đâu rồi.
Nhưng nghĩ đến việc Quỷ Thần không có chút xíu ký ức nào cộng với việc bản thân vừa tìm đường chết lúc trước, Hứa Tri Ngôn quyết định không nói nhiều nữa, đợi có cơ hội sẽ hỏi sau.
Đợi đến khi nhân viên giám sát Khúc Quý nghỉ ngơi xong đi đến đại sảnh thì phát hiện nơi này trống rỗng, không có ai, khắp sàn nhà đều là giấy.
Nhưng mà Nhóc Ốc Đồng ngây thơ không nghĩ gì nhiều.
Sau khi nhanh chóng cất những tờ phác họa xấu đến kinh ngạc cùng với những bức vẽ tinh xảo đi, thì cậu ta đi tìm chìa khóa của cánh cổng lớn trong sân vườn rồi đợi chờ đợt công nhân sửa chữa mới còn đang ở trong phó bản.
Đối với những người chơi mà nói, vào Phòng An Toàn làm việc tuy có chút cực khổ nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với sự nguy hiểm trong phó bản.
Hơn hết là sau khi hoàn thành công việc sẽ được phân phát thức ăn và nước uống.
Bọn họ còn hận không thể suốt ngày ngâm mình tại nơi đây để sửa sang nhà cửa, lại luôn lo sợ bị đuổi ra ngoài nên lúc làm việc cũng dốc sức hơn.
......
Thời gian gấp rút, chớp mắt một cái đã qua ba ngày.
Dưới sự giám sát của Khúc Quý việc cải tạo toàn bộ nhà cổ Vân Sơn đã bắt đầu thành hình, hòm thư màu đỏ mà Hệ Thống mong muốn cũng đã được chuyển phát đến trước cửa nhà.
Hứa Tri Ngôn- người vừa đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe ngày hôm qua thiếu chút nữa đã bị giam giữ lại để nghiên cứu vì xuất hiện kì tích y học.
[Ký chủ, đã kiểm tra thấy phó bản ẩn giấu Phòng An Toàn!]
【Thông báo, người chơi sẽ tiến vào phó bản mới vào khuya nay (00:00:01), cấp sao phó bản: ★★★☆】
Hứa Tri Ngôn chân trước vừa nhìn thấy thông tin trên giao diện hệ thống thì chân sau đã nhận được điện thoại của Kim Thịnh.
Do trước đó hai người đã tạo thành tổ đội lâm thời nên thông báo nhận được đều y như nhau.
Ngắt điện thoại, Hứa Tri Ngôn cảm thấy rất tiếc nuối: "Còn tưởng có thể đợi đến đợt thu hoạch tiếp theo của Phòng An Toàn, xem ra phải chờ phó bản kết thúc thì mới có thể kiểm tra lại rồi."
Ngay trước nửa đêm, giờ khởi hành đang đến gần.
Hứa Tri Ngôn vẫn đứng ở đại sảnh như lần đầu vào phó bản vậy.
Chỉ có điều lần trước cậu là bị quái vật vây quanh, còn bây giờ ngoài Khúc Quý ra thì chỉ còn Quỷ Thần, đám đàn em quái vật quen thuộc đều bị cậu điều đi rồi.
So với cảm giác bất an lúc trước, Hứa Tri Ngôn cảm thấy bản thân đã trưởng thành rồi... trưởng thành đến hai điểm tinh thần lực!
Trước khi đi, Quỷ Thần mở miệng.
"Thế giới bên trong sẽ càng lúc càng nguy hiểm."
Hứa Tri Ngôn không nói gì, thay vào đó cậu kéo Khúc Quý lại chỉ cậu ta cách sử dụng các APP trên điện thoại để đặt hàng các nguyên vật liệu và nên để lộ thân phận quái vật của mình lúc nào khi đối diện với người chơi.
Mãi cho đến khi đẩy cánh cửa tiến vào phó bản ra thì cậu mới xoay mặt lại nói với Quỷ Thần: "Thành ý của anh tôi đã nhận được rồi, để trao đổi, tôi sẽ mang đến cho anh nhiều lợi ích hơn nữa."
Quỷ Thần đã trao hết tất cả quyền hạn trong Phòng An Toàn cho cậu, cậu kiên định tin rằng đối với người trưởng thành mà nói thì tiền ở đâu, tình yêu sẽ ở đó.
Thật nhiều lợi ích.
Đây là lời bảo đảm chân thành nhất và Hứa Tri Ngôn sẽ làm được.
Trước khi chìm vào bóng tối, cậu âm thầm cầu nguyện.
Hy vọng lần này sẽ không gặp phải tên điên kỳ quái nào nữa.
Tôi bệnh quá nên ra chương chậm. Mai tui sẽ kiểm ra, nếu bộ Quái Vật đã đủ 20 sao thì tối mai sẽ ra chương mới bộ đó nhé.
Phó bản sau: Người Câu Đêm