Kế Thừa Phòng An Toàn Trong Trò Chơi Vô Hạn

Chương 10: Trường học khiếm thị




Phần thư mời nhập học đó đang ở trong ba lô hệ thống, tìm được mới lạ.
Cậu nhìn anh trai đang cầm dao gọt trái cây trong tay, khuyên nhủ:
"Anh hai, anh giết em cũng không thể nào đi học được, còn bị ba mẹ trách móc. "
"Hai người cũng biết mà."
"Danh ngạch nhập học chỉ có một cái thôi. "
Giữa con ruột và con nuôi lúc trước cũng yên ổn sống chung được, vậy chứng minh rằng hai con quái vật sẽ không vì ba mẹ đối xử khác biệt mà ra tay với con ruột.
Mâu thuẫn lớn nhất hiện nay chính là danh ngạch nhập học, chỉ cần đem danh ngạch này vứt ra ngoài thì điểm thù hận cũng sẽ tuột theo.
Quả nhiên, hai con quái vật nghe vậy đứng tại chỗ, không còn động đậy.
Em gái thông minh hơn anh trai, nó biết anh trai sẽ làm gì tiếp theo, thế là nó mạnh mẽ ra tay trước.
"Phập ----"
Lực công kích bộc phát, con dao chặt xương mười mấy ký chém ngay mặt anh trai, tiếng xương vỡ nát vang lên.
Nhưng mà anh trai không chịu yếu thế, tuy nó không tìm được vũ khí vừa tay, nhưng so với em gái thì nó cường trág hơn, lần kế tiếp ra tay đã chiếm được thế thượng phong.
Vụn thịt bay tung tóe, mùi máu tanh và hôi thối không ngừng rỉ ra khi hai anh em lao vào đánh nhau.
Chó săn vừa nãy còn sủa không ngừng giờ ngửi thấy mùi máu tanh, nó không đi tới đi lui bên giường nữa mà liếm máu thịt dưới đất, ăn ngấu nghiến.
Thấy cửa ra vào đã trở thành khu vực nguy hiểm, Hứa Tri Ngôn lặng lẽ cử động thân thể, trèo ra ngoài cửa sổ, ôm đầu gối ngồi trên nóc tầng một, còn từ cửa sổ bên cạnh lấy ra trái cây từ bữa tối hôm qua, hai quả quýt.
Sắc trời trở mình như bụng cá trắng.
Đêm dài man mác cũng kết thúc.
Trong phòng phát sóng.
Tuy nói hôm qua vì đa số người chơi không có cái nhìn tốt về cậu đã rời khỏi phòng, nhưng uy lực của 1 triệu tích phân cá cược vẫn rất lớn, phòng của cậu vẫn đầy người.
【Đậu má? Đù!!!!! 】
【Còn có thể như vậy? Sao tối hôm qua cậu ta có thể ngủ được nhỉ? Hôm qua tôi thức nguyên đêm với cậu ta, sợ quái vật xông vào ăn thịt cậu ta! Kết quả cậu ta ngủ một giấc đến sáng! 】
【Y như lầu trên, cả buổi tôi ngủ không được, cứ nửa tiếng phải nhòm một lần 】
【Vừa rồi thấy NPC dắt theo chó, tôi còn tưởng Tiểu Bách Vạn đi đời rồi huhuhuhu. 】
【Đúng vậy, 1 triệu lận đó, đau lòng hmu hmu hmu. 】
【Bé ngốc lầu trên, có phải 1 triệu của cậu đâu mà cậu khóc làm gì! 】
Làn đạn ồn ào huyên náo trên giao diện phòng phát sóng không hề ảnh hưởng một chút nào đến tiến độ của phó bản.
Trong tiếng kêu la chém giết của hai con quái vật nhìn không được đẹp mắt cho lắm, Hứa Tri Ngôn bóc quả quýt ra nhét vào miệng 1 múi.
Vị ngọt trái cây lan ra đầu lưỡi, mùi vị riêng biệt của trái cây đã đuổi đi mùi hôi thối tanh tưởi của quái vật, cậu vui vẻ híp mắt, tâm trạng tốt hơn rất nhiều.
"Biết vậy lấy thêm 2 quả. "
Những tia nắng đầu tiên của buổi sáng chiếu lên chiếc áo khoác dày mà chàng trai đang khoác trên người, ánh nắng xua đi cái lạnh của màn đêm và phủ lên toàn thân cậu một lớp vàng dịu dàng.
Thỉnh thoảng, máu thịt thối rữa lại văng ra từ cửa sổ, cảnh sắc đường phố của trấn nhỏ hiện lên trước mắt.
Trong sân vườn cách con đường đối diện không xa, nở ra một đóa hoa máu, trên mặt đất rải rác mảnh súng vỡ cùng với tứ chi và xương gãy, nhìn từ màu sắc thì có cả của con người và quái vật, chắc là của người chơi chạy trốn ra ngoài vào hôm qua.
Ăn xong hai quả quýt, Hứa Tri Ngôn đặt vỏ quýt lên bậu cửa sổ, vươn đầu nhìn vào con quái vật đang hấp hối trong phòng.
Đầu của anh trai đã hoàn toàn bị chặt xuống, mà em gái cũng không khá hơn được, cả người chỉ có thân trên cử động được, không ngừng huơ dao chặt xương trong tay.
Hai con quái vật lại tiếp tục nhào vào nhau.
Trong phòng rất nhanh không còn tiếng động nào.
【Quái vật em gái tử vong 】
【Người chơi có thể tra xét thông tin của quái vật 】