Lần này Trần Quốc Hưng cũng không định diễn trò thêm với con rùa già, khi cột nước đưa Trần Quốc Hưng l3n đỉnh của bia trấn thiên, Trần Quốc Hưng nhảy một cái đã đáp xuống đỉnh bia trấn thiên, quả nhiên ở đỉnh bia trấn thiên có một quả cầu nhỏ, xung quanh là những hoa văn lan ra khắp bia trấn thiên, Trần Quốc Hưng quan sát một lúc mới nhìn ra, thật sự thứ đặc biệt của bia trấn thiên chính là cái quả cầu nhỏ này, cái này có chút phù văn giống như phong ấn cầu chỉ là mức độ phức tạm của nó hơn rất nhiều lần phong ấn cầu.
“ Lão quy chi cần đánh vỡ là được đúng không?”
Trần Quốc Hưng nói vọng xuống bên dưới, con rùa già có vẻ rất gấp liền nói.
“ Đúng đúng, chỉ cần đánh vỡ là được, đánh hết sức là được.
”
Trần Quốc Hưng khóe miệng nhếch lên, nếu đơn giản như vậy thì còn chẳng bị nhốt tới tận bây giờ, nhất định còn có uẩn khúc gì, Trần Quốc HƯng vung vung tay rồi đấm nhẹ vào viên cầu.
“ Oành.
”
Trần Quốc Hưng bị đẩy lùi ra sau hai bước, ánh mắt hắn hiện lên vẻ mặt kinh ngạc, thì ra quả cầu này còn có thể khếch đại man lực đánh trả, hắn dùng một thành sức lực đánh lên thì từ quả cầu có ba thành sức lực khác bật ra đánh lại, cái này mà hắn dùng hết sức chính là đi tìm chết, mười thành sức lực thì lực phản trấn lên tới ba mươi thành, hắn mà không chết thì cũng ngáp ngoải, quả nhiên con rùa già chết tiệt này cũng chẳng phải loại tốt đẹp gì.
“ Lão rùa già ngươi lừa ta.
”
Trần Quốc Hưng giọng điệu tức giận nói lớn, ở bên dưới Huyền Minh Lão Tổ đã chửi mắng tên nhân tộc gian xảo, giọng nói lại tràn ngập bi thương.
“ Nhân tộc ta lừa ngươi chỗ nào? Thần huyết cũng đã cho ngươi rồi, chúng ta giao dịch công bằng.
”
“ Ngươi không nói quả cầu trên này phản trấn man lực lên gấp ba lần, cái này chẳng khác nào lão rùa già nhà ngươi đang ám toán ta, thật đau lòng khi ta có ý định giúp lão rùa ngươi thoát khỏi trói buộc, vậy mà lão rùa ngươi, hazzz…”.
Xin hã.