Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ (Bản Mới)

Chương 356: 356: Chú Ngữ Ấn Pháp





Trần Quốc Hưng quăng quật thủ lĩnh mãnh hầu một thời gian rồi ném xuống mặt đất, ánh mắt nhìn về những con mãnh hầu đầy tà ác, rồi há miệng gào lớn.
“ Éccccc.”
Tám con mãnh hầu thấy thủ lĩnh đã bại trận nằm im trên mặt đất không cả một tia giãy giụa, cộng thêm bị Trần Quốc Hưng dọa liền quay đầu bỏ chạy.
“ Tốt, rất biết điều.”
Trần Quốc Hưng gật đầu hài lòng nói, tám con mãnh hầu còn lại nếu muốn giải quyết chắc chắn cũng không có nhẹ nhàng, một mình hắn cũng không thể xoay sở đảm bảo an toàn của những người còn lại, không đánh vẫn là hay nhất.
“ Nam Tư Uyển, cô còn nguyên lực có thể thi triển Thú Linh Thuật hay không?”
Nam Tư Uyển nghi hoặc, lắc đầu nói.
“ Thú Linh Thuật? Là cái dạng gì pháp thuật.”
Đến lượt Trần Quốc Hưng nghi hoặc, hẳn là tên gọi có chút không giống ở nơi này sao? Hắn cũng chưa có tìm hiểu kĩ về cách khống chế yêu thú ở nơi này.

“ Đại loại là pháp thuật dùng để khống chế Yêu Thú, cả mấy con vật khác cũng có thể.”
“ Oa, Tiêu huynh ngươi còn nắm cả bí thuật khống chế Yêu Thú của Yêu Minh Thần Giáo?”
Ngô Hạ đã chạy đến hóng hớt, Trần Quốc Hưng gãi gãi cằm, phương pháp dùng đển khống chế Yêu Thú không phải rất phổ biến à? Hắn tưởng là bất cứ một tu sĩ nào cũng phải biết sơ bộ một ít cơ chứ, không nắm phương pháp nhưng ít nhất cũng phải biết tí da lông, nhưng nhìn biểu hiển của mấy người này Trần Quốc Hưng đoán, Thú Linh Thuật là một loại pháp thuật không được phổ biến nhiều ở nơi này.
“ Bình thường các ngươi dùng phương pháp gì để khống chế Yêu Thú, để chúng ngoan ngoãn làm một đầu sủng vật?”
Ngô Hạ liền nhanh nhảu trả lời.
“ Là dùng Tỏa Hồn Khống.”
“ Tỏa Hồn Khống khi thi triển sẽ chui vào trong đầu Yêu Thú rồi buộc chặt lấy Yêu Linh, thông qua Tỏa Hồn Khống có thể truyền đạt mệnh lệnh của chủ nhân, cũng có thể dùng Tỏa Hồn Khống đốt tan Yêu Linh của Yêu Thú...”
Ngô Hạ lấy từ trong túi trữ vật ra một cái vòng màu đen, có những hoa văn ngoằn ngoèn bên trên bề mặt, cái vòng cổ này Trần Quốc Hưng cảm thấy giống như vòng cổ của mấy con chó ở Địa Cầu được chủ đeo lên vậy.
“ Tỏa Hồn Khống chỉ có tác dụng lên Yêu Thú, còn những động vật khác không có tác dụng.”

Nam Tư Uyển khẽ lắc đầu nói, Trần Quốc Hưng gật đầu, xem ra những thứ trong đầu hắn ở dị giới cũng không phải dạng tôm tép, nếu khó khăn quá không có tiền tiêu hắn liền đem mấy bản công pháp bí thuật chép ra rồi mang đi bán, đảm bảo là không có chết đói được.

“ Không khống chế được mãnh thú sao?”
Trần Quốc Hưng cầm lấy cái Tỏa Hồn Khống nhìn qua rồi hỏi, Nam Tư Uyển lắc đầu một cái.
“ Mãnh thú không thể.”
Trần Quốc Hưng không biết làm sao mà Nam Tư Uyển lại nói không thể mặc dù chưa thử, nhưng vẫn tin tưởng lời nói của đối phương.
“ Vậy ta dạy ngươi Thú Linh Thuật, lát nữa ngươi thi triển với con mãnh hầu này, bắt nó cõng chúng ta đỡ phải đi bộ mệt xác.”
Nam Tư Uyển vẻ mặt hơi đổi, Ngô Hạ cũng thỏ thẻ nhẹ nhàng.
“ Tiêu huynh dạy cho cả ta có được hay không?”

Trần Quốc Hưng gật đầu, Tống Như Ngọc cũng chạy tới, vậy là cả ba người chụm đầu lại một chỗ bắt đầu nghe Trần Quốc Hưng giảng giải phương pháp thi triển, pháp thuật hay bí thuật đều có hai loại cách thức kết hợp với nhau rồi mới có thể thi triển, là chú ngữ cùng kết ấn, bàn tay là bộ phận quan trọng nhất trong việc thi triển pháp thuật bí thuật, kết ấn đọc chú, nguyên lực với một lượng vừa đủ theo linh mạch đi tới tay rồi ngưng tụ thành pháp thuật sau đó được sĩ dùng để công kích hay mục đích mà bản thân mong muốn, Hỏa Cầu Thuật cùng mấy pháp thuật cơ bản thì chẳng cần phiền phức như vậy, chỉ cần muốn thi triển chỉ cần ngưng tụ nguyên lực miệng đọc chú ngữ là được, thậm chí khi thành thục chỉ cần ý niệm dẫn động, nguyên lực thúc đẩy pháp thuật sẽ thành bỏ qua cả việc đọc chú.
Nhưng điều đó chỉ áp dụng với pháp thuật cơ bản, còn từ pháp thuật trung đẳng trở đi muốn thi triển cần có chú ngữ, phương thức di chuyển của nguyên lực, thủ pháp kết ấn dẫn động pháp thuật, chú ngữ và ấn pháp là hai thứ huyền diệu mà nhân tộc sau hàng tỉ năm mới cảm ngộ thiên địa mà dần dần hoàn thành phương thức chú ngữ, ấn pháp, mỗi loại pháp thuật có cách thức kết ấn cùng chú ngữ khác nhau, việc tu luyện rất khô khan và khó khăn, ngay cả pháp thuật cơ bản cũng phải mất rất nhiều năm những tiền bối tu chân đi trước mới có thể nghiên cứu ra rồi truyền lại hậu thế, để có một hệ thống tu luyện đầy đủ như ngày nay, ở tất cả phương diện liên quan tới tu luyện đã có hàng trăm tỉ người đi trước tìm tòi mở đường mới có thể hoàn thành hệ thống tu luyện.
Tuy nhiên tất cả đều có biến dị, những chuyện vô lí cũng vẫn có thể sảy ra, có những thiên tài sử dụng ra pháp thuật thượng đẳng cũng chẳng cần phải có động tác, ý niệm động pháp thuật thành, những kẻ như vậy chính là những kẻ tài năng, do sự cố gắng mà thành hay được ông trời ưu ái mà ra, tất cả đều trở thành cường giả nếu không quá đen đủi trên tiên lộ, chuyện gì cũng có biến số, có thiên phú tốt cũng chưa thể biến thành cường giả trong tương lai.
Pháp thuật được chia thành bốn loại, đầu tiên là pháp thuật sơ đẳng hay được gọi là pháp thuật cơ bản, mà tu sĩ hầu như đều thành thạo, tuy nhiên cái gì cũng phải học mà thành, không phải tự nhiên mà nắm được pháp thuật, ngay cả pháp thuật cơ bản cũng đều phải học rồi luyện tập mới thành, rồi lần lượt được chia thành trung đẳng, thượng đẳng, đại đẳng, từ pháp thuật trung đẳng trở lên hầu hết cần chú ngữ cùng ấn pháp kết hợp với nhau mà tạo thành pháp thuật, pháp thuật càng cao độ khó thi triển càng lớn, yêu cầu về năng lượng vì nhịp điệu thi triển của cả chú ngữ, ấn pháp cũng càng cao, độ khó cũng càng lớn, lúc này không chỉ đơn giản là đọc chú kết ấn nữa, cần cảm ngộ pháp thuật, nói đơn giản là tìm cách thấu hiểu pháp thuật đó sâu hơn và rõ hơn, giống như chúng ta chơi một con tướng trong game chẳng hạn, chúng ta cần hiểu chiêu thức chất tướng, càng chơi nhiều bản thân chúng ta liền ngày càng hiểu con tướng đó, biết được lượng sát thương, lượng máu...
Pháp thuật cũng vậy, thi triển nhiều thì sẽ thành thạo, vẫn cần một cái đầu trí tuệ để biến thời gian thành thục pháp thuật xuống một thời gian ngắn nhất, để còn thời gian làm những chuyện khác.
Cấp bậc của pháp thuật cũng là gần đây Trần Quốc Hưng đọc trong Tàng Thư Các của Cửu Đầu Giáo mà hiểu một chút, bên trong truyền thừa không có nói tới mấy chuyện này, hắn cho rằng kẻ tạo ra truyền thừa mà hắn đạt được là một cường giả siêu cấp tạo nên, vì thế hẳn là một chút điều nhỏ bé liền bị gạt đi, cường giả cũng vẫn là thân thể máu thịt, cũng không phải siêu việt hoàn hảo, trên đời chẳng có thứ gì được gọi là hoàn hảo cả.
“ Được rồi, đây là cơ bản của Thú Linh Thuật, nơi này tinh thần lực bị áp chế không thể truyền cho các ngươi, viết hoặc nói ra có đến ngày kia cũng không hết, trở ra ngoài nếu muốn học tiếp liền nói với ta.”
Trần Quốc Hưng ngáp dài một cái, chuyện giảng giải pháp thuật này đối với hắn thật sự có chút khó nhai, rất buồn ngủ, mặc kệ ba ngươi kia còn đang tiêu hóa những kiến thức mà hắn vừa dạy, Trần Quốc Hưng mò vào cạnh giường bệnh của Mị Linh Nhi gạt nàng ta sang một bên rồi nằm xuống đi ngủ, cái giường này cũng rộng mà hắn cũng lười lấy ra cái giường khác, cộng thêm ba người kia còn tiêu hóa kiến thức, hắn phải canh chừng Mị Linh Nhi một chút, đã mất công cứu không thể để Mị Linh Nhi chết vì hít trúng một con ruồi nào đó được.
"Bạn thích thể loại lĩnh chủ.

Nhưng chán ngán với main hồ biến ra bá đạo binh chủng, chỉ tay cái là thần cấp kiến trúc....

Hãy đến với Hy Tuyệt Truyện 8: Thần Chiến
Nơi đây chỉ có làm mới có ăn.

Cũng là một quyển chiến tranh nhiệt huyết nơi vạn tộc san sát.

Văn minh như sao cùng nhau va chạm cùng nhau tỏa sáng.
Ngoài ra còn sẽ có chút ít sinh tồn, hài nước cùng chút xíu cơm tró.

".