Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ (Bản Mới)

Chương 248: Bị Hấp




Đánh xong đám người liền rời đi, Trần Quốc Hưng bò dậy ánh mắt mang theo vẻ lạnh nhạt tiếp tục công việc của mình, đến chiều tối lại đi múc nước tắm cho nữ nhân tóc bạch kim, hắn cũng đã biết nữ nhân được gọi là Cơ Như Uyên, là thái thượng trưởng lão của Hợp Hoan Tông, mà làm hắn kì quái chính là vậy mà bà cô già đó vẫn còn trinh tiết chưa từng quan hệ, hắn nghi ngờ thủ pháp vá cái màng ấy ở dị giới này đã max level rồi, thái dương bổ âm là tiêu chí tu luyện của Hợp Hoan Tông, nhìn mấy nam nhân lúc nãy thân thể cũng không được mập mạp cho lắm hiển nhiên là bị hấp cho teo đi.

Vưa suy tư vừa đổ nước nóng vào bên trong thùng lớn, đổ thêm một đống cánh hoa vào bên trong, Trần Quốc Hưng thở dài cuối cùng lại thêm một ngày nữa trôi qua.

" Cạch"

Tiếng mở cửa làm Trần Quốc Hưng giật mình ngẩng đầu nhìn, nữ nhân tóc bạch kim chân không chạm đất đi vào bên trong, Trần Quốc Hưng tuy là trong lòng căm hận nhưng vẫn phải biểu hiện tốt ra bên ngoài liền chắp tay.

" Cơ trưởng lão."

Cơ Như Uyên không nói năng gì mà đi tới thùng lớn, bắt đầu cởi y phục Trần Quốc Hưng hai mắt nhìn chằm chằm tấm lưng trắng muốt rồi nhìn xuống bên dưới, máu huyết trong người như bị thiêu đốt, Trần Quốc Hưng cố gắng nhắm mắt lại trong lòng không ngừng lẩm bẩm.

" Âm mưu, nhất định có âm mưu, không được nhìn, không được nhìn."

" Màu tới đây kì lưng cho ta."

Cơ Như Uyên đã chìm cả người vào trong thùng gỗ, khẽ liếc Trần Quốc Hưng rồi nói, hắn run lên một cái hé mắt ra, vẻ mặt khó coi một lúc vẫn là khó khăn đi tới,khó khăn bởi vì thằng em của hăn nó đứng lên phản đối,gặp cảnh sắc như vậy nếu mà không động có mà hàng đểu, Trần Quốc Hưng trong lòng tính toán xem đối phương là một thái thượng trưởng lão Ma Môn nhất định phải có ý đồ mới làm như vậy, hắn đứng đực ra ở đằng sau không dám động.

" Nhanh lên."

Thấy hắn không có động tác Cơ Như Uyên lên tiếng, Trần Quốc Hưng hít một hơi sâu bàn tay run rẩy đặt lên tấm lưng trắng mịn, trong lòng không ngừng gào thét.

" Người ta thì không gặp kì ngộ ngút trời, thì cũng ngạo khí siêu quần, vậy mà mình phải đi kì lưng cho một bà cô già để giữ mạng, hazzz..."

— QUẢNG CÁO —

Bàn tay hắn bắt đầu di chuyển, với ba mươi năm kinh nghiệp trong giới giải trí Java Nhật Bản, hắn cũng không có ngần ngại mà thì triển thiên thủ xoa bóp của mình, chỗ cần tới hắn cũng không có ngần ngại mà tới, Cơ Như Uyên cũng không có phản ứng để im Trần Quốc Hưng làm tới, thỉnh thoảng trong cuống họng còn phát ra vài âm thanh mị hoặc.

" Được rồi."

Một lúc lâu sau Cơ Như Uyên mở mắt phất tay đuổi Trần Quốc Hưng ra ngoài, hắn thở khẽ rồi đi ra bên ngoài trở về căn phòng của mình, lặng người ngồi trên giường nhìn hai bàn tay của mình, hắn lẩm bẩm.



" Khỉ thật, quả nhiên là con mẹ nó."

Nghĩ tới cái cảnh hắn phải kì lưng cho một bà cô không biết bao nhiêu tuổi nữa Trần Quốc Hưng chán nản, tuy là tu chân giới không phân biệt tuổi tác cho lắm nhưng mà hắn là một thanh niên đến từ Địa Cầu, vấn đề tuổi tác cũng vấn ảnh hưởng đến suy nghĩ của hắn, khẽ thở dài rồi nằm lăn ra giường vắt tay lên chán tiếp tục thử phá phong ấn, nhưng cũng chỉ vô ích, hắn thở dài rồi đi ngủ cho nó lành mặc kệ ngày mai sẽ ra sao.

Sáng hôm sau hắn không bị gọi dậy nữa mà lại được đem đi tắm rửa, ngâm mình trong thùng nước thuốc Trần Quốc Hưng nằm dựa vào thành thùng lớn vẻ mặt mê man,nước trong thùng có tác dụng tăng cường thể chất, đây là Cơ Như Uyên muốn làm cơ thể hắn tốt lên để ăn thịt hắn chắc, càng nghĩ Trần Quốc Hưng càng thấy lo lắng trong lòng, bất quá nước thuốc này cũng chẳng có mấy tác dụng với hắn, mà Trần Quốc Hưng cũng chẳng quan tâm thêm nữa, móc ra bao thuốc lá rồi châm lửa một điếu ngửa cổ hút phì phèo, suy tư về cuộc sống.

" Cạch"

Hai thiếu nữ lần trước tắm cho hắn đi vào mang theo một lọ đan dược, Trần Quốc Hưng cũng chẳng quan tâm nó là thứ gì mặc kệ hai thiếu nữ đút vào mồm đều nuốt hết, sau đó hai thiếu nữ tắm rửa cho Trần Quốc Hưng.

Một tháng thời gian trôi qua, Trần Quốc Hưng chỉ thỉnh thoảng bị sai đi quét dọn, thời gian chủ yếu là cắn đan với đi tắm, hắn cũng chẳng buồn suy nghĩ nhiều mà thoải mái hưởng thụ cuộc sống, rảnh thì làm mấy cây sáo thổi những bản buồn thê lương, thổi chán thì ngồi đực mặt nhìn trời than thở.

Chuyện gì đến cuối cùng cũng đến, Cơ Như Uyên mang theo Trần Quốc Hưng đi tới một căn phòng ở hậu viện ném hắn lên giường, Trần Quốc Hưng khoé miệng nhếch lên, không ngờ một đời giữ gìn trinh tiết của hắn cuối cùng lại bị người ta hiếp, hai hàng nước mắt của hắn chảy dòng dòng, Cơ Như Uyên lấy ra hai viên đan dược màu đỏ như máu uống một viên rồi bóp miệng Trần Quốc Hưng nhét một viên khác vào.

" Hợp Hoan Đan chí bảo của Hợp Hoan Tông, nếu ngươi không chết ta sẽ sủng hạnh ngươi."

Cơ Như Uyên từ từ cởi y phục, Trần Quốc Hưng lúc này cảm giác nóng bức lan khắp toàn thân, một cố cực nóng bùng lên bên trong đan điền, hai mắt hắn những tia máu bắt đầu nổi lên, Trần Quốc Hưng trong lòng cảm giác chua sót lan ra khắp tâm trí, hắn một đời ngang dọc lại một ngày sa chân đến bước đường này quả thật khó có thể chấp nhận, tâm trí hắn dần dần bị dục vọng bao phủ Trần Quốc Hưng vồ lấy thân thể trắng muốt của Cơ Như Uyên, tay xoa bóp khắp nơi.

— QUẢNG CÁO —

" Xoạc"

Trần Quốc Hưng một tay xé toạc quần áo trên người mình làm lộ ra thằng em ngạo nghễ, Cơ Như Uyên khuôn mặt cũng đỏ ửng mang theo vẻ quyến rũ, sau đó...

Ba ngày trôi qua, thần trí của Trần Quốc Hưng đã có chút thanh tỉnh, ở bên trên Cơ Như Uyên vẫn chưa dừng lại, eo nhỏ vẫn lắc đầu đặn, Trần Quốc Hưng cũng không buồn để ý đến mà nhắm mắt lại cân răng chịu nhục, phải sống để báo thù đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu hắn, một hấp lực lớn làm Trần Quốc Hưng nhăn mặt lại, hắn cảm giác cơ thể mình đang bị hút đi sinh mệnh cùng một thứ gì khác mà hắn không biết tên, cùng lúc đó ý thức của Cơ Như Uyên xâm nhập vào cơ thể Trần Quốc Hưng tràn về phía não hải, Trần Quốc Hưng trợn mắt cơ thể hắn gầy đi bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được, hắn cảm giác cứ tiếp tục như vậy hắn sẽ vị hấp chết, Cơ Như Uyên cả người toả ra khí tức thăng vọt lên, không gian xung quanh có những gợn sóng làm nứt ra cả những khe đen nhỏ như sợi chỉ.

Trần Quốc Hưng cố gắng vũng vẫy nhưng sức lực bị kìm hãm không thể cựa quậy, hắn điên cuồng nhưng chỉ là vô ích, ý thức của Cơ Như Uyên chui vào trong não hải của Trần Quốc Hưng, hư ảnh Cơ Như Uyên ngưng tụ vẻ mặt sửng sốt khi thấy Thiên Địa Ấn đang xoay, cùng một đám chữ vàng bay trên biển tinh thần của Trần Quốc Hưng, lúc này ngồi ở trên Thiên Địa Ấn một đứa trẻ khoảng ba tuổi khoác trên người một bộ tử y, khoé miệng đứa trẻ nhàn nhạt nhếch lên một nụ cười lên tiếng.

" Nha đầu làm tốt lắm, lại mạnh mẽ chiếm đoạt tiểu tử đó, ta khâm phục."

Cơ Như Uyên ý thức vẻ mặt hiện lên sợ hãi, đây là bản năng từ sâu trong linh hồn mách bảo, Cơ Như Uyên muốn chạy ra khỏi não hải của Trần Quốc Hưng nhưng không kịp, Cơ Như Uyên ý thức vị hai sợi xích đỏ trói chặt lấy không thể cựa quậy, đứa trẻ khoác tử y nhàn nhạt nói.

" Âm Linh Thể không tệ, tốt một cái Lô Đỉnh cho tiểu tử kia."



Trần Quốc Hưng thấy Cơ Như Uyên tự nhiên cứng đờ không nhúc nhích thì vui vẻ, đột nhiên đan điền của Trần Quốc Hưng tiếng nứt vỡ văng lên, hắn ngẩn ra vì cảm nhận được linh nguyên.

" Song Tu Long Phượng Kinh, tu luyện cho tốt."

Một tiếng nói vang trong đầu làm Trần Quốc Hưng vui vẻ nhận ra là giọng của Tử Y, khí linh chân chính của Thiên Địa Ấn, một đống tin tức truyền vào đầu Trần Quốc Hưng nhanh chóng lật người tình thế đem Cơ Như Uyên ở dưới thân bắt đầu vận chuyển Long Phương Kinh, ý thức thì tràn vào não hải, thấy ý thức của Cơ Như Uyên bị Thiên Địa Ấn trói chặt không nhịn được ngoác miệng ra cười.

" Hahaha...dám làm nhục bổn thiếu gia, hừ"

Khẽ động ý niệm vô số đao ảnh hiện lên trong não hải, Trần Quốc Hưng vừa định xuống tay, Tử Y đã xuất hiện ngăn cản.

— QUẢNG CÁO —

" Dùng cái thứ quỷ dị Độ Hoá Phật Kinh của ngươi độ hoá nàng đi, nàng có tác dụng với ngươi."

Trần Quốc Hưng cũng không có dừng lại mà nheo mắt hỏi.

" Tác dụng?"

Tử Y gật đầu.

" Một cái Lô Đỉnh không tệ."

Trần Quốc Hưng lạnh nhạt lắc đầu.

" Ta không thích loại đó."

Tử Y cũng không nói tiếp, một lúc mới lên tiếng.

" Tùy ngươi quyết định."

Trần Quốc Hưng nheo mắt trầm tư nhìn ta thức hư ảnh của Cơ Như Uyên, một lúc lâu cũng bắt đầu thì triển Độ Hoá Phật Kinh, tuy không muốn có một cái gì gì mà Lô Đỉnh, nhưng có một Hoá Thần bảo tiêu cũng không tệ, hắn không muốn bản thân mình bị hấp lần thứ hai, ở bên ngoài Trần Quốc Hưng cũng mở miệng từng chữ vàng nhạt chui vào trong đầu Cơ Như Uyên bắt đầu độ hoá.