Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ (Bản Mới)

Chương 183: Rời Đi




“ Ầm” cả hai rơi từ trên trời xuống ở một ghò đất ở giữa con sông nhỏ, Trần Quốc Hưng mặt mũi tái mét, cái phương pháp tổn thương địch một ngàn mình tổn thương tám trăm có chút khó nuốt, tuy là Lôi Quyết đã hấp thu một phần lôi điện nhưng hắn vẫn cảm giác cháy xém khắp người.

Thân Vương Will vẫn bị Trần Quốc Hưng ôm chặt hai cánh phía sau, cả người bị lôi điện đánh cháy đen, ở trên đôi cánh thịt đã có những lỗ thủng do lôi điện để lại.

“ Nhân loại khốn kiếp.”

Trần Quốc Hưng nhăn nhó bị đánh như vậy vẫn còn chưa chết quả nhiên là trâu bò, hắn quyết định sử dụng thủ đoạn cuối cùng của mình, dốc hết hai thành linh nguyên còn lại miệng há ra bắt đầu sử dụng Độ Hoá Phật Kinh, từng chữ vàng nhạt từ miệng hắn bay ra vờn quanh người Thân Vương Will rồi bay chui vào trong tai.

“ Câmmm miệnggggg.”

Thân Vương Will vùng vẫy lăn lộn nhưng Trần Quốc Hưng sống chết không buông ra, miệng đọc kinh chú vẫn không dừng lại, tóc trên đầu hắn cũng đang từ từ rụng sạch, đây là tác dụng phụ khi sử dụng Độ Hoá Phật Kinh hắn không có cách nào ngăn cản.

Sau một hồi vất vả lăn lộn Thân Vương Will không còn tiếp tục giãy giụa liền trở nên im lặng, hắn không có dừng lại việc đọc kinh mà còn dốc hết linh nguyên đọc ta thêm kinh chú, những chữ vàng nhạt bay ra từ trong miệng điên cuồng chui vào trong đầu Thân Vương Will, sau một hồi khi hắn thấy cả cơ thể Thân Vương Will đã thả lỏng thì mới thở phù một hơi buông đôi cánh của Thân Vương Will ra.

“ Đại Ca cứu mạng!!!”

Tiếng kêu thảm thiết của con Đen vang lên, Trần Quốc Hưng liền nhìn sang Thân Vương Will cả người gớm giếc nhưng vẻ mặt lại đang hiện lên một vẻ từ bi, liền sai.

“ Đi giết chết hai tên Huyết Tộc Ma Cà Rồng đằng kia đi.”

Thân Vương Will vẻ mặt hiền từ gật đầu rồi vỗ cánh siêu vẹo bay đi, Trần Quốc Hưng đưa tay xoa xoa cái đầu trọc của mình nhìn theo thân ảnh siêu vẹo của Thân Vương Will bay đi thì trong lòng cũng khiếp sợ.

“ Độ Hoá Phật Kinh quả nhiên là quỷ dị.”

Độ hoá kẻ thù đi về con đường thiện lương từ bi cũng không mất đi thần trí cùng sức mạnh, nếu người độ hoá ra lệnh dù là bất cứ mệnh lệnh gì kẻ bị độ hoá sẽ nghe theo răm rắp không có bất kì phản kháng, đây là điểm đáng sợ của Độ Hoá Phật Kinh, nếu muốn khống chế kẻ khác ngoài việc dùng thủ đoạn chấn nhiếp hoặc nô hoá linh hồn chẳng có mấy cách mà kẻ bị khống chế lại hoàn toàn tuân theo mệnh lệnh của chủ nhân, nếu ngươi nói hắn đi chết mặc dù bị khống chế hắn cũng sẽ liều mạng một lần nhưng người bị Độ Hoá Phật Kinh độ hoá thì không có bất cứ mảy may phản kháng ý nghĩ, họ cũng không biết chính bản thân mình bị người khác khống chế.

Trần Quốc Hưng cảm giác sợ hãi với người đã sáng tạo ra Độ Hoá Phật Kinh, nếu bây giờ hắn thi triển với người bình thường liệu có mấy kẻ có thể chống lại cơ chứ, bất quá hắn cũng không phải kẻ muốn làm bá chủ thế giới gì cả nên hắn gạt bỏ cái suy nghĩ ấy ra khỏi đầu, còn muốn độ hoá người có cảnh giới cao hơn thì là chuyện không thể nào, tinh thần lực của họ sẽ cường đại hơn sức mạnh ý chí sẽ mạnh hơn rất khó khống chế, nhưng mà bị thương ảnh hưởng đến tinh thần lực giống như vừa rồi thì khả năng khống chế thành công sẽ cao hơn.

Ở bên kia khi thấy Thân Vương Will bay tới, con Đen sợ hãi, trên người đã có chi chít vết thương đang chảy máu nhuộm đỏ cả bộ lông.

“ Đại Ca anh chết rồi sao, em liều mạng với chúng.”

Nhưng dị biến làm con Đen trợn mắt chó lên nhìn Thân Vương Will hai tay đâm xuyên qua hai cơ thể Đại Công Tước.

“ Thân Vương Will, ngài ngài…”

Hai Đại Công Tước trợn mắt đến chết cũng không thể biết tại sao Thân Vương Will lại ra tay giết chết bọn họ, nhìn hai cái xác rơi xuống đất Thân Vương Will vẻ mặt hiện lên từ bi rồi bay qua chỗ Trần Quốc Hưng, con Đen cũng khập khiễng chạy qua thấy hắn ngồi trên đất còn Thân Vương Will đứng im một chỗ ở bên cạnh thì mắt chó tí nữa rơi ra bên ngoài, liền nhẹ nhàng chạy lại chỗ hắn.

“ Ăn đi, đừng hỏi gì hết.”



Móc ra đưa cho con Đen một gốc linh thảo bổ sung tinh huyết, bản thân cũng nhét một gốc vào mồm nhai nhồm nhàm luyện hoá trị thương.

“ Ơ.”

Hồng Hồng bay ra bên ngoài từ trong Thiên Địa Ấn ngơ ngác nhìn Thân Vương Will rồi đưa mắt nhìn mấy cái xác Huyết Tộc Ma Cà Rồng môi nhỏ khẽ bĩu lên.

“ Ở nơi này cũng tồn tại hỗn huyết hậu duệ của Hấp Huyết Quỷ cơ à?”

Trần Quốc Hưng khẽ mở mắt nhìn thấy Hồng Hồng thì bĩu dài môi nói.

“ Sao ngươi không tỉnh lại sớm hơn đợi ta đánh xong rồi mới tỉnh lại sao?”

Hồng Hồng bĩu môi rồi nhìn về một hướng nói.

“ Ta nghĩ là vừa đúng lúc.”

Trần Quốc Hưng cũng nhìn về hướng đó rồi nói với con Đen.

“ Mày về nhà trước đi, còn một tên Công Tước nữa, Will ngươi đi cùng con Đen đi.”

Con Đen nhảy lên trên đầu Thân Vương Will rồi cả hai siêu vẹo bay về phía nhà hắn, năm phút sau hai chiếc xe đen dừng lại cách hắn không xa, từ trên xe bước xuống đầu tiên là Nguyễn Nam người của tổ Đại, vừa xuống xe thấy Trần Quốc Hưng đứng đó rồi lại nhìn phía xa xa có mấy cái xác thì lông mày nhăn lại, sau đó từ trên xe cũng xuống thêm vài người nữa trên người ai nấy cũng toả ra khí tức cường đại, một người trung niên tầm 50 tuổi xuống xe sau cùng.

“ Có vẻ chúng tôi đến muộn.”

Người trung niên liếc mắt nhìn một cái rồi gật gù nói, Trần Quốc Hưng im lặng hắn cũng chẳng có gì mà nói cả. Còn mấy cái xác chết kia hắn cũng không sợ bị người ta bắt đi tù, vì cơ bản chẳng có cái luật pháp nào quy định giết Huyết Tộc Ma Cà Rồng phải đi tù cả, nên hắn cũng chẳng run chẳng cần phải che dấu.

“ Chúng tôi cũng vừa mới nhận được tin liền lập tức qua đây, đây là thủ trưởng mới nhận chức.”

Nguyễn Nam giới thiệu người đàn ông trung niên, Trần Quốc Hưng cũng không có phản ứng, hắn cơ bản cũng đoán được ý định của đám người này, một kẻ có năng lực ở ngoài tầm kiểm soát bất cứ quốc gia nào cũng sẽ lo lắng đến tình hình an ninh.

“ Tôi tên Huệ, cậu là người mà cố lão thủ trưởng đánh giá rất cao.”

Trần Quốc Hưng cũng bắt tay với người trung niên tên Huệ.

“ Tôi cũng không lằng nhằng nhiều, tôi đến đây là muốn cậu gia nhập vào tổ Đại, làm việc vì quốc gia.”

Trần Quốc Hưng chầm ngâm một lúc thì lắc đầu nói.



“ Tôi từ chối.”

Người trung niên tên Huệ sắc mặt hơi chầm xuống giọng nói nghiêm nghị hẳn lên.

“ Cậu nên biết những người như cậu nếu không phục vụ quốc gia thì cũng không thể giống với người bình thường, cậu sẽ bị loại bỏ.”

Cùng lúc đó một luồng sát khí đè ép lên người Trần Quốc Hưng làm hắn phải khuỵ cả một chân xuống, hắn nhíu mày rồi một khí tức cường đại không biết từ đâu đè xuống khiến tất cả người ở đây trừ người trung niên tên Huệ vẫn còn đứng im tất cả đều bị đè ép ngã lăn ra đất ngất xỉu.

Nhìn về phía một gốc cây cách đó không xa có một thân ảnh trụ được lâu hơn đám người còn lại nhưng chỉ 3 giây sau cũng ngã lăn ra đất ngất xỉu.

“ Nhưng tôi sẽ cống hiến cho quốc gia thứ tạo ra rất nhiều nhân tài.”

Trần Quốc Hưng nhìn người trung niên tên Huệ mỉm cười.

“ Là sư phụ của cậu sao?”

Người trung niên tên Huệ nhìn đám người ngã lăn ra đất ngất xỉu cũng hơi sững sờ một chút rồi cười hỏi. Trần Quốc Hưng cũng không trả lời mà lấy ra hai quyển sách đưa cho người trung niên.

“ Đây là hai bản công pháp tu luyện, một Thái Dương Quyết dành cho nam, một Nguyệt Âm Quyết dành cho nữ, ừ hầu như tất cả mọi người đều có thể tu luyện.”

Người trung niên sững sờ nhìn hai quyển sách có bìa một vàng một xanh tay hơi run lên cầm lấy, rồi nghi hoặc nói.

“ Không cần căn cốt giống như Cổ Võ Giả hay sao?”

Trần Quốc Hưng mỉm cười lắc đầu.

“ Nếu có tư chất tu luyện cũng sẽ nhanh hơn những người bình thường khác, ha ha tôi tin thủ trưởng biết phải làm gì với hai môn công pháp này.”

Rồi hắn xoay người bỏ đi, rồi chợt khựng lại quay đầu nói với người trung niên.

“ Thủ trưởng, tập đoàn SENGRUP sau này nhờ ngài chiếu cố, đây coi như là tập đoàn phát triển kinh tế xã hội, lợi ích sẽ đóng góp hết cho xã hội phát triển.”

“ Cậu sẽ rời đi sao?”

Người trung niên nhìn theo bóng lưng Trần Quốc Hưng hắn nói với theo, hắn gật gật đầu nói với giọng tự hào.

“ Thủ trưởng yên tâm, tôi sẽ không bao giờ quên mình là một người con của đất Việt.”

Hôm sau tất cả người thân liên quan tới Trần Quốc Hưng quỷ dị biến mất, không một ai biết họ đã đi đâu…