Kẻ Thù Bên Gối

Chương 6: Thời khắc nguy cấp




Trên đường đi, Lăng Tuyết ngồi ở ghế phụ lái tháo trang sức, dần dần để lộ khuôn mặt thanh thuần xinh đẹp.

Lăng Ngạo quay qua nhìn Lăng Tuyết, ánh mắt đặc biệt dịu dàng.

– Lo lái xe đi…

Ầm!!!

Lăng Tuyết còn chưa nói xong, một chiếc xe đã tông vào đuôi xe taxi của Lăng Ngạo.

Tốc độ xe của Lăng Ngạo không quá nhanh, hơn nữa anh rất có kinh nghiệm, ngay lúc bị tông anh chậm rãi phanh lại, xe đụng mạnh vào trụ đèn ở ven đường thì dừng lại, hai người không ai bị thương.

Lăng Ngạo đánh vô lăng, nhả chân phanh, nói với Lăng Tuyết:

– Anh xuống xem thử!

– Nhớ cẩn thận- Lăng Tuyết nghĩ chỉ là vụ tông xe bình thường, cũng không để trong lòng, vừa thu dọn đồ đạc vừa theo kính chiếu hậu quan sát tình hình đằng sau.

Đó là một chiếc xe thương vụ Aston Martin, xe tắt máy đứng đó, đuôi xe dường như đã bị người ta tông qua một lần, có chút móp méo, vừa rồi không biết tại sao lại như vậy, đột ngột xông ra, va đụng lung tung mất kiểm soát.

– Này!- Lăng Ngạo gõ kính xe chiếc Aston Martin- Xuống xe!

Người trong xe không có động tĩnh gì, không biết tình hình thế nào, hình như không định chủ động giải quyết vấn đề.

Lăng Tuyết tháo dây an toàn xuống xe, Lăng Ngạo tính tình nóng nảy, cô sợ anh gây ra chuyện gì.

Lúc này, một chiếc xe container đột nhiên chạy về phía họ như con ngựa hoang đứt dây cương…

Lăng Tuyết kinh hãi:

– Lăng Ngạo, mau tránh ra…

Lăng Ngạo theo bản năng quay đầu lại, đáng tiếc đã quá muộn…

Xe container đụng mạnh vào Aston Martin, ngay cả Lăng Ngạo cùng chiếc taxi của anh cũng bị đụng văng đi.

Lăng Tuyết vô thức lùi ra sau, hoảng hốt ngồi phịch xuống đất, đáng tiếc Lăng Ngạo lại không tránh được tai kiếp này.

Đợi đến khi Lăng Tuyết có lại phản ứng, Lăng Ngạo đã toàn thân đầy máu nằm trên đường cái, còn chiếc xe Aston Martin kia cũng bị đụng đến biến dạng.

– Lăng Ngạo…- Lăng Tuyết kích động chạy đến- Lăng Ngạo, anh đừng làm em sợ, anh tỉnh…

Lăng Ngạo vẫn không nhúc nhích, máu không ngừng túa ra từ gáy anh.

Lăng Tuyết vội càng lấy điện thoại di động ra báo cảnh sát, đúng lúc này, một cánh tay cơ bắp từ đằng sau đột nhiên giật lấy điện thoại của cô.

– Trả lại cho tôi…

Lăng Tuyết còn chưa kịp quay đầu, cánh tay đó đã hung ác kẹp cổ cô, sức lực vô cùng lớn.

Lăng Tuyết ra sức vùng vẫy, nhưng thế nào cũng không tránh được, cô không thấy rõ bộ dạng người đó, ngược chiều ánh sáng, dáng người này lực lưỡng, vung tay lên định đánh mạnh vào gáy cô…

Ngạt thở, cảm giác sợ hãi lấp đầy não bộ cô, cô cảm nhận được mùi chết chóc.

– Ê…- Lúc này, cách đó không xa truyền đến tiếng cảnh báo- Cảnh sát đến, mau đi thôi, dù sao cô ta cũng không sống nổi!

Người nọ thả Lăng Tuyết ra, nhanh chóng rút lui khỏi đó.

Lăng Tuyết thở hổn hển, đợi cảm xúc bình ổn hơn, cô lại tìm điện thoại, nhưng phát hiện điện thoại đã bị tên kia lấy mất.

Máu của Lăng Ngạo chảy tràn, Lăng Tuyết tay chân luống cuốn cởi áo khoác bụm lại vết thương của anh, tay cô không ngừng run rẩy, trong lòng cô tự trấn an bản thân, đừng sợ, Lăng Tuyết, cảnh sát sẽ đến ngay thôi, Lăng Ngạo sẽ không sao đâu.

– Cứu, cứu tôi…

Trong xe Aston Martin truyền đến tiếng cầu cứu yếu ớt, Lăng Tuyết quay đầu nhìn, một cánh tay đầy máu giơ lên từ vị trí ghế sau.

Xe sắp phát nổ, nếu không cứu người ra, e rằng sẽ bị bỏng chết.

Lăng Tuyết vội vàng kéo Lăng Ngạo đến chỗ an toàn, sau đó chạy đi cứu người.

Chiếc Aston Martin bị tông bay đến lề đường, một phần trụ đèn biến dạng chắn ngang cửa xe.