"Chào mừng các bạn đã đến Học viện Quốc tế Nam Hải. Tôi là Tạ Y Nhiên-đại diện cho học viện nhiệt liệt chào mừng các bạn đến với Nam Hải!" Cô đứng giữa hội trường giọng nói dõng dạc, cuối đầu chào.
Toàn thể sinh viên vỗ tay rôm rả. Học viện Nam Hải là một môi trường đào tạo nhân tài tốt, người tốt nghiệp ở đây đa phần đều là người đáng để trọng dụng. Nhưng cũng trừ một vài trường hợp ngoại lệ!
"Vào học tại đây chắc hẳn mọi người đều là những người tài giỏi nhưng tôi mong không vì thế mà ngừng việc cầu tiến và học hỏi. Tôi nói ít nhưng mong các bạn hiểu nhiều. Vị trí đại diện này của năm sau, tôi mong rằng sẽ là một trong những người các bạn chứ không phải là tôi. Xin hết!" Lại một lần nữa cúi đầu. Nhưng lần này là kết thúc lời phát biểu.
Vẫn như mọi năm, sau buổi lễ khai mạc thì toàn bộ sinh viên đều có thể tham quan học viện hoặc cũng có thể ra về.
Y Nhiên hôm nay đến trường bằng xe buýt bởi vì cô thừa biết nếu đi xe đến trường vào ngày hôm nay chắc chắn cô khó có thể ra về sớm.
"Y Nhiên!"
Tiếng nói không quá lớn nhưng cũng vừa đủ để gây được sự chú ý của mọi người xung quanh. Cô dừng lại, đưa mắt nhìn cậu bạn khác giới kia. Tay tháo tai nghe ra, chán thật cô đang nghe bài thuyết trình của một nhà khoa học nổi tiếng.
"Có gì thắc mắc sao?"Cô nhìn vào cậu ta hơi nhíu mày lại hỏi.
Cậu ta cho tay vào túi và lấy ra một hộp nhung đen nhỏ. Ánh mắt cô bắt đầu có chút khó chịu.
"Làm bạn gái anh nhé? Anh sẽ cho em bất cứ những em muốn. Nhà anh không hề thiếu tiền!"Cậu ta cười nói hai tay mở hộp ra, là một chiếc nhẫn kim cương.
Người xem bắt đầu đông, nhiều người hứng thú lấy điện ra quay lại màn tỏ tình này. Cô vốn nổi tiếng trong trường là người khá lạnh lùng và miễn nhiễm với bất kì loại thính. Nhưng cũng chính vì vậy mà nhiều chàng trai lại rất muốn chinh phục cô và chàng trai này không ngoại lệ.
"Cậu...Bị thiếu não hay là quên lắp não?"Cô chán ghét nhìn cậu ta rồi một bước kiêu ngạo đi lướt qua người cậu ta.
Lời nói hôm nay của cô giống như lời cảnh báo trước cho nhưng kẻ muốn theo đuổi hay tỏ tình với cô. Thứ cô chán ghét nhất trên đời duy chỉ có hai chữ "tình yêu". Những ai theo đuổi cô sẽ đều có kết cục giống như cậu ta-bị mất mặt trước đám đông!
Y Nhiên dừng chân trước trạm xe buýt, tai vẫn còn đang đeo tai nghe. Hứng thú khi đi trên đường của cô dường như chỉ có mỗi mấy bài thuyết giảng của mấy vị giáo sư nổi tiếng trên thế giới này. Dù thế nào thì cô cũng sẽ cố gắng để gặp họ cho bằng được.
Xe buýt dừng lại, cô bước vào bên trong xe ổn định chỗ ngồi.
"Người đó là Tạ Y Nhiên, phải không?"
"Tớ thật sự rất thích chị ấy!"
Bên trong xe dần dần có vài lời bàn tán về thành tích mà cô đạt được của cô. Tuy không nhiều người biết đến cô nhưng dù sao cô đang ngồi vào tuyến xe buýt của học sinh,sinh viên. Và đối với giới trẻ cũng như những bậc phụ huynh dường như rất được lòng họ. Chỉ vì cô học tốt sao? Những điều này cô dường như hoàn toàn không hề quan tâm đến.
Xe dừng lại trạm kế tiếp, cô đi xuống. Nhà cô nằm trong một tòa nhà cao tầng. Giá thành nơi đây khá đắt đỏ nhưng đối với cô thì không mấy bận lòng vì an ninh ở đây cực kỳ chặt chẽ.
- --
"Tối nay tôi bận việc không thể ở đây giám sát quá trình luyện tập. Ai lười biếng ngày mai tự khắc sẽ nhận được hình phạt!"K nhìn đám người đang ngồi xem ti vi kia nói rồi đi ra ngoài.
"Vẻ mặt có chút bực dọc. Ai đã chọc tức boss sao?"
"Hình như là đi xem mắt."
"Boss của chúng ta nhìn chung cũng đã 31 tuổi rồi. Ở K.N, ai bằng tuổi anh ấy đều đã lập gia đình."
"Đồng hành với anh ấy bao năm nhưng chưa bao giờ thấy anh ấy có người yêu, lại còn không muốn tiếp xúc với người khác giới..."
Câu nới vừa đến đây, tất thảy mọi người đều nhìn nhau với ánh mắt hoảng loạn.
"Không lẽ boss của chúng ta là gay?"