Kế Hoạch Tìm Lại Vợ Của Thiếu Gia Họ Lệ

Chương 296: Chương 296






Một cô gái 20 tuổi đầu như cô, có bản lĩnh gì mà dám to mồm hứa sẽ bổ sung đủ hương liệu trong ba ngày chứ.

Anh ta ở trong ngành này mấy chục năm rồi, biết không ít nguồn cung, cũng không dám đảm bảo trong vòng ba ngày sẽ bổ sung đủ hương liệu.

Lệ Đình Nam không chút hoài nghi, chỉ nói một câu: “Thời gian ba ngày, cô chắc chắn đủ chứ?”
Hứa Nhược Phi gật đầu: “Chắc chắn!”
“Được! Đã phê chuẩn!” Lệ Đình Nam nói xong cầm điện thoại di động lên, liếc nhìn người phụ nữ đang bình tĩnh trước bàn, trên môi nở nụ cười tán thành.

Anh dừng lại, hỏi Hứa Nhược Phi: "Đến chỗ nào, tôi sẽ cử người đặt vé máy bay.

"
“Nước Pháp.

” Hứa Nhược Phi cười nhẹ.

Sau khi Hứa Nhược Phi rời đi, người tổng phụ trách bán hàng nhìn người đàn ông với nụ cười trên môi mà ngẩn người.

“Tổng giám đốc Lệ, cho dù giám đốc điều chế có cao siêu cỡ nào, cũng không thể có cách nào trong vòng ba ngày, lại có thể bổ sung đủ hương liệu cho công ty được.

Ngộ nhỡ chỉ là mạnh miệng bốc phét thôi thì sao?”

Ánh mắt Lệ Đình Nam dần trầm xuống: “Anh là đang nghi ngờ lựa chọn của tôi sao?”
“Không, không dám, chỉ là…”
“Không sao, chỉ cần sắp xếp dây chuyền sản xuất theo kế hoạch ban đầu và đảm bảo nguồn cung cho các quầy của cửa hàng trong bảy ngày tới là được rồi.


Thành công của Hứa Nhược Phi khiến Hứa Nhược Mộng nảy sinh ghen ghét.

Cuộc thảo luận về nước hoa của Hứa Nhược Phi trên Facebook khiến cô ta đỏ cả mắt.

Hứa Nhược Mộng biết rõ rằng Anna, người đã trở thành nhà sản xuất nước hoa của tập đoàn Lệ Thị, cô chắc chắn sẽ trở thành quán quân bán hàng nước hoa hàng năm.

Dựa vào kỹ năng của Hứa Nhược Mộng, việc tạo ra một loại nước hoa đánh bại hoa quế là điều vô cùng khó khăn.

Hứa Nhược Mộng nghĩ đi nghĩ lại, sau đó đến tập đoàn Hứa Thị, tìm được Mộc Thảo.

Mộc Thảo từ tốn để tập giấy tờ trong tay xuống, khóe môi hơi cong lên: "Cô à, có chuyện gì mà vội vàng như vậy?"
Hứa Nhược Mộng nhìn người phụ nữ trước mặt, trên môi nở nụ cười khinh thường.

“Mộc Thảo, tôi nhớ cô đã từng nói với tôi rằng trình độ nước hoa của Anna có thể so sánh ngang với cô.


"
“Còn có chuyện như vậy.

” Mộc Thảo nhướng mắt cười, nhìn Hứa Nhược Mộng trước mặt, khóe môi cong lên, trầm giọng nói: “Sao? Cô muốn tôi giúp cô điều chế một chai nước hoa làm nhụt chí Anna à?"
Hứa Nhược Mộng thấy Mộc Thảo hiểu vấn đề, Hứa Nhược Mộng hài lòng nói: "Cô biết rồi thế có làm được không? Nếu làm được thì tiền không thành vấn đề.

"
Mộc Thảo cười nhưng không nói.

Cô ta lấy ra một tập tài liệu từ trong ngăn kéo và đưa cho Hứa Nhược Mộng.

Hứa Nhược Mộng hoài nghi hỏi: “Đây là cái gì?”
“Cô cứ xem trước đi.


Hứa Nhược Mộng cầm tài liệu lên, lật xem vài trang, sau đó khuôn mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Hứa Nhược Mộng cười nói: “Vậy nên, ngay cả Tập đoàn Lê Thị cũng không thể bổ sung đủ hương liệu trong một khoảng thời gian ngắn?”
“Chính xác.

Và những hương liệu hàng đầu đó hiện đã có trong kho của tập đoàn Hứa Thị.

Trừ khi Anna có thể tìm được những nhà cung cấp khác, cô ấy chỉ có thể tìm đến chỗ chúng tôi mà thôi.

”.