Kế Hoạch Tìm Lại Vợ Của Thiếu Gia Họ Lệ

Chương 29: Chương 29






Bờ vai yếu ớt của Hứa Nhược Mộng hơi run lên.

Cô ta mặc một bộ đồ ngủ cotton viền ren trắng tinh, nhìn có vẻ hồn nhiên vô cùng, phối hợp với vẻ mặt yếu rụt rè lúc này của cô ta, người giúp việc đứng xung quanh nhìn không kìm được mà đồng cảm với cô ta.

Cô Hứa đúng là cô gái tốt.

Sáu năm trước cứu thiếu gia cũng không để ý, bây giờ thiếu gia ngày nào ucngx về muộn như thế, cô ấy cũng không tức giận mà chỉ yên lặng chờ đợi.

“Đình Nam, em nghe nói vợ chồng Hi Nhĩ đến Lâm Xuyên, đúng không?”
Lê Đình Nam ngước mắt, ánh mắt sắc bén nhìn từ trên xuống dưới người phụ nữ trước mặt, khẽ gật đầu một cái, ra hiệu cho cô ta nói tiếp.

“Vậy anh tuần sau đi dự tiệc tối với vợ chồng Hi Nhĩ, có thể đưa em theo không? Hai chúng ta từ lâu không có cùng nhau xuất hiện công khai, nhân cơ hội lần này…

“Sao cô biết tôi có tiệc xã giao với vợ chồng Hi Nhĩ?” Lệ Đình Nam lạnh lùng ngắt lời Hứa Nhược Mộng, ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm cô ta: “Cô cho người thăm dò tin tức của tôi?” Hứa Nhược Mộng trong nháy mắt phản ứng lại, Lệ Đình Nam thường ngày ghét nhất là có người ép anh, lời cô ta nói lúc nãy đã đâm đúng vào điểm giận của anh.

“Không có, là mẹ nói với em.

Anh cũng biết mà, công ty nhà em cũng dựa vào nước hoa mà làm giàu, vợ chồng Hi Nhĩ thích nước hoa, nếu như anh đưa em theo, có lẽ em có thể giúp được anh ít nhiều thì sao? Hoặc là, em có thể điều chế ra loại nước hoa mà vợ chồng Hi Nhĩ thích!”
Hứa Nhược Mộng còn nước còn tát, thân phận nhà điều chế hàng đầu Lâm Xuyên lúc này không dùng đến thì còn muốn chờ tới khi nào?
Lệ Đình Nam cong môi, nở nụ cười châm chọc: “Cô cứ nghiêm túc nghiên cứu nước hoa là được, không cần phải để ý đến tập đoàn Lệ Thị”
Nói xong, Lệ Đình Nam ngước mắt lên, nhìn lướt qua người giúp việc đang đứng gần đó: “Đưa cô Hứa về phòng đi”
Xong xuôi, anh đứng dậy, mang theo một luồng gió, mùi nước hoa dính trên người anh xông vào trong mũi Hứa Nhược Mộng.

“Đợi đã!” Hứa Nhược Mộng ngửi thấy mùi nước hoa lạ trên người Lệ Đình Nam, sắc mặt không khỏi sinh nghi.

Mùi hương này, chắc chắn không phải hương nước hoa trên thị trường.

“Đình Nam, trên người anh tại sao lại có hương nước hoa ni Nhược Mộng không dám tin, vị hôn phu Lệ Đình Nam của mình sẽ có gì đó với những người phụ nữ khác.

Sáu năm, bất luận cô ta thuyết phục thế nào, quyến rũ ra sao, Lệ Đình Nam chưa bao giờ cùng cô ta có bất cứ cử chỉ thân mật nào.

Đừng nói đến lên giường hôn môi, thậm chí đến ngay cả ôm ấp cũng chưa từng có.

Trên người anh tại sao có thể có mùi hương của nữ giới.


“Hứa Nhược Mộng” Lệ Đình Nam ghét bỏ gạt cánh tay của Hứa Nhược Mộng kéo lấy ống tay áo anh, giọng nói lạnh lẽo, tràn đây ý nhắc nhở: “Cô đi quá giới hạn rồi”
Hứa Nhược Mộng sắc mặt trắng bệch.

Cô ta cắn chặt môi đến trắng bệch cả ra, nhìn bòng người rời đi của Lệ Đình Nam, không cam tâm.

Thử nước hoa là một công việc cực kỳ khô khan.

Nhiều lần đánh giá các loại nước hoa giống nhau, đến nỗi khứu giác đều mất đi sự nhảy cảm.

Đừng nói là Lệ Đình Nam, đến Hứa Nhược Phi tự mình ngửi hồi lâu cũng có cảm giác buồn nôn.

Trong lòng cô đột nhiên cảm thấy có lỗi với Lệ Đình Nam: “Lệ tổng, hay là anh đừng nên ngửi nữa, tôi đi tìm Lý An thử”
Lý An vừa nghe thấy, vội vã xua tay: “Trợ lý An, cô tha cho tôi đi, còn ngửi nữa thì tôi không ăn được cơm nữa đâu.


Nước hoa Hứa Nhược Phi điều chế ra cho dù có thơm đến mấy thì cũng không có ai chịu được ngày nào cũng ngửi đâu.



“Không cần, còn các sản phẩm thử khác thì sao? Cầm hết đến đây đi” Lệ Đình Nam chậm rãi đậy nắp lọ nước hoa lại, mở mắt ra, nhàn nhạt dặn dò.

Liên tiếp mấy ngày, anh mỗi ngày đều giúp Hứa Nhược Phi đánh giá nước hoa.

Qua mấy ngày, Lệ Đình thành đều mang theo hương nước hoa nồng đậm trở lại biệt thự của mình.

Hứa Nhược Mộng là phụ nữ, cực kỳ nhạy cảm với hương nước hoa.