Kế Hoạch Tìm Lại Vợ Của Thiếu Gia Họ Lệ

Chương 253: Chương 253






Nghe được những lời này, Lệ Đình Nam rũ mắt xuống, sau đó anh lại cầm đũa lên, chậm rãi ăn một miếng.
Mãi cho đến khi kết thúc bữa ăn, anh mới mở lời nói tiếp.
“Cử người quan sát Hứa Nhược Mộng, xem hôm nay cô ta đã nói gì với con cáo già nhà họ Hứa.”
Con cáo già nhà họ Hứa, tất nhiên là đang nói đến tổng giám đốc Hứa.
Chính vì sự làm ăn thua kém của Hứa Thị, cho nên ông ta rất mong việc Hứa Nhược Mộng kết hôn với Lệ Đình Nam, từ đó mới có nguồn vốn làm ăn thêm.
Nhiệt độ trong mắt Lệ Đình Nam gần như 0 độ.
Lý An bất ngờ rùng mình vì lạnh.
“Đúng rồi.” Lệ Đình Nam dường như nhớ tới cái gì đó, đột nhiên gọi Lý An lại.
Lý An quay lại và tôn kính, chờ lệnh của anh.

“Từ hôm nay trở đi, mọi hành động của mẹ tôi và còn cả Hứa Nhược Mộng, Hứa Thị, cậu quan sát kỹ cho tôi.

Nhưng nếu có chuyện gì bất lợi xảy ra với Anna, lập tức ra tay cho tôi.”
Lý An bị sốc.
Hứa Nhược Mộng và Hứa Thị thì được.
Mẹ của Lệ Đình Nam, đó chính là Lệ phu nhân, vợ của cựu tổng giám đốc tập đoàn Lệ Thị.
“Tổng giám đốc Lệ, cho dù anh hứng thú với trợ lý Anna, anh cũng không cần phải đối đầu trực tiếp với Lệ phu nhân đâu.” Lý An khuyên anh.
“Cô ấy là quân cờ không thể thiếu trong đế quốc thương mại.” Lệ Đình Nam nhàn nhạt nói: “Trong cờ vua, chỉ có quân Vương, không có quân Hậu, bàn cờ chết.”
Lý An trong lòng chấn động.
Sau vài phút, cậu ta chậm rãi và nghiêm nghị nói: “Đúng vậy, có cần phái vệ sĩ đến bảo vệ bí mật cho trợ lý Anna không?”
Lệ Đình Nam suy tư vài giây: “Đưa một vài vệ sĩ bên cạnh tôi đến, bí mật bảo vệ, đừng náo loạn.”
“Vâng, tôi sẽ làm điều đó ngay bây giờ.”
Trong một căn phòng cách xa phòng khách của Lệ Đình Nam, Hứa Nhược Mộng nghiến răng nghiến lợi nhìn Mộc Thảo trước mặt.
“Ý của cô là, bố tôi phái cô tới ư?”
Mộc Thảo gật đầu: “Đúng vậy, cô chủ Hứa.

Tổng giám đốc Hứa không yên tâm vì vậy ông ấy đã đề nghị tôi tham gia cuộc thi với tư cách dự bị.


Tôi rất xin lỗi vì đã vô tình đánh bại cô chủ Hứa.”
“Haha.” Hứa Nhược Mộng gần như ném chiếc cốc trong tay mình về phía Mộc Thanh.
Cô ta lạnh lùng nhìn người điều chế nước hoa chiếm vị trí thứ nhất trước mặt mình, chỉ vào cửa nói: “Cô cút ngay, cút ngay cho tôi!”
Mộc Thảo liếc cô ta một cái, sau đó xoay người rời đi.
Hứa Nhược Mộng đánh trống ngực, lúc này thư ký của cô ta bước vào nói: “Cô Hứa, bữa trưa của cô đã chuẩn bị xong rồi.

Theo chỉ dẫn của cô, miếng bít tết là thịt bò của Úc vừa được chuyển đến bằng đường hàng không hôm nay…”
“Cút, cô cút khỏi đây cho tôi!” Hứa Nhược Mộng hét lên: “Trưa nay, tôi không muốn ăn gì cả, cút ngay khỏi đây!”
Khuôn mặt của Hứa Nhược Mộng lúc này trông rất khó coi.
Gương mặt vốn hiền lành, đôn hậu của cô ta ngày xưa giờ đã trở nên gớm ghiếc.
Thư ký không dám làm trái lệnh của Hứa Nhược Mộng, lập tức mở cửa nhẹ nhàng rồi rời đi.
Bên trong phòng, Hứa Nhược Mộng đập vỡ tất cả các loại ly rượu quý trong tủ xuống đất, nhưng điều đó cũng chẳng thể trút hết được nỗi uất hận của cô ta trong lòng.

Cô ta tức giận, bấm số của tổng giám đốc hứa gọi.
Ngay sau đó, cuộc gọi đã được kết nối.
"Nhược Mộng, có chuyện gì vậy? Trận đấu không suôn sẻ sao?" Những lời quan tâm của tổng giám đốc Hứa lọt vào tai Hứa Nhược Phi.
Hứa Nhược Mộng giễu cợt: "Bố, con có còn là đứa con gái cưng của bố không? Hay là, 6 năm trồi bố còn nhớ đứa con gái nuôi của mình sao? Con bé đã chết rồi! Hiện tại bố chỉ còn mình đứa con gái là con thôi! Cho dù trước đây cô ấy có một tài năng điều chế nước hoa, nhưng cô ấy đã chết! Tại sao bố lại phái Mộc Thảo can thiệp vào cuộc thi của con! Tại sao?"
"Trình độ điều chế nước hoa của con như thế nào, trong lòng bố biết rõ." Tổng giám đốc Hứa chậm rãi giải thích: "Nếu không đạt được danh hiệu đệ nhất nước hoa, nhà họ Hứa ta phải làm gì? Hả? Tình hình kinh doanh hiện tại của nhà họ Hứa không lạc quan lắm.

Nếu không có mánh lới quảng cáo từ người điều chế nước hoa đứng đầu, thì có bao nhiêu người sẵn sàng mua nước hoa của chúng ta?"
Ông Hứa vừa nói vừa thở dài thườn thượt.
"Để tranh giành tài chính, bố cũng rất vất vả! Nếu con kết hôn với Lệ Đình Nam sớm hơn, chúng ta không phải là có nguồn vốn sao?".