- Nè em trai vợ... Khi nào em có người yêu như anh đi rồi, em sẽ hiểu được cảm giác của anh như thế nào?
Dương Hoắc Nam nhẹ nhàng ngồi xuống nhìn Huyết Lãnh Cung.
- Tôi thèm vào...
Huyết Lãnh Cung lạnh nhạt nhìn Dương Hoắc Nam.
- Cỡ như em thì biết bao giờ mới có người yêu chứ.
Dương Hoắc Nam cười hả hê sau đó quay sanh nóc với Huyết lão gia.
- Ba Mẹ chúng ta bàn về việc liên hôn được chưa?
Dương Hoắc Nam chuyển chủ đề nhìn Ba mẹ vợ.
Grừ... Ai thèm anh gọi chúng tôi là ba mẹ vợ chứ...
Vân Tư cùng với Huyết lão gia lườm.
- Được rồi... Cậu đi vào thư phòng với tôi.
Huyết Minh đứng dậy đi vào thư phòng.
- --------------------------
- Mami... Người hủy hôn với ông chú kia có được không?
Huyết bảo bảo đứa vẻ mặt buồn bã nhìn Huyết Lãnh Tuyết.
- Mami rất muốn hủy hôn ngay lập tức... Nhưng vấn đề tàu chính của Huyết gia lại bị anh ta nhúng tay vào... Đúng là tức chết mà.
Huyết Lãnh Tuyết tức giận.
- Hay là con cho ông ta uống thuốc mà con chế tạo nha.
- Ngưng ngay cái hành động nguy hiểm của con đi... Anh ta bây giờ cảnh giác cao độ lắm.
Huyết Lãnh Tuyết gạt bỏ cái ý định đen tối của con trai mình bày ra.
- Nhưng con không muốn Mami gả cho ông chú đó.
Huyết bảo bảo mắt rưng rưng như muốn khóc.
- Bảo bảo ngoan... Hay là như thế này đi... Mami liên hôn 1 năm, sau một năm Mami liền hủy bỏ hôn ước.
Huyết Lãnh Tuyết ra điều kiện.
- Nhưng...
Huyết bảo bảo muốn nói là vụ liên hôn lần này tới năm năm lận.
Cũng may mà ông ngoại đã đồng ý cho Mami có quyền quyết định liên hôn, chứ không là phải đối mặt với cái ông chú đáng ghét đó.
Xoảng...
Tiếng đập phá phát ra từ phòng Huyết Lãnh Cung.
Cái tên khốn kiếp Dương Hoắc Nam, dám nói người như anh đây không thể có người yêu... Tức chết mất...