Dương Hoắc Nam ngồi trong phòng ngán ngẩm lắc đầu suy nghĩ.
- Hay là mời cô ấy đi xem phim? Nhưng... như vậy có nhàm chán không ta? Hay là mời cô ấy đến nhà? Nhưng đây vốn là nhà cô ấy mà...
Ngồi lẩm bẩm một mình nãy giờ như một thằng điên vậy.
Dương Hoắc Nam đau đầu nghĩ về 40 phút trước.
Anh gọi cho Huyết Lãnh Tuyết.
- À... Tiểu Tuyết...thứ 2 tuần này em có rảnh không?
- Không...
Huyết Lãnh Tuyết lạnh nhạt trả lời.
- Vậy thứ 3 thì sao?
- Không...
- Thứ tư...?
- Không.
- Thứ 5?
- Không.
- Thứ 6... thứ 7... chủ nhật...?
- Không rảnh... anh bị điên hay gì? Nói chung là tôi không rảnh.
Huyết Lãnh Tuyết gắt lên.
Cái con người trước mặt cô có đầu mà như không có não vậy.
Cô đã từ chối biết bao nhiêu lần rồi mà vẫn cứ mặt dày.
- Vậy khi nào em rảnh?
Dương Hoắc Nam kiên nhẫn nhìn Huyết Lãnh Tuyết.
- Không có ngày nào rảnh cả... ông chú à, mami của tôi lúc nào cũng bận hết... ông chú đừng có lãng phí thời gian như vậy chứ... Liêm sỉ cho chó ăn rồi hả?
Huyết bảo bảo ôm con mèo tam thể mới mua nhìn Dương Hoắc Nam.
- ...-Dương Hoắc Nam đen mặt.
- Mà chú cũng nên xem lại phẩm chất của chú đi, chú tuổi gì mà đòi tán mami của tôi? Vẻ ngoài thì đẹp nhưng bên trong thì... THỐI NÁT...
Huyết bảo bảo nhấn mạnh, giống như nghiến răng mà nói vậy.
- ...- Huyết Lãnh Tuyết im lặng.
- ...- Dương Hoắc Nam mặt đen đến hóa đá.
Thằng con trời đánh... đợi ta thu phục được mami của nhà ngươi thì xem ta xử ngươi như thế nào.
- Mấy người thôi đi... nói đi, anh hẹn tôi có việc gì?
Huyết Lãnh Tuyết nhìn Dương Hoắc Nam.
- À... tôi muốn bàn với em về hợp đồng và chất lượng sản phẩm.
- ...- Huyết bảo bảo trừng mắt. Tên papa của mình nói dối đúng là không chớp mắt.
Công Ty của anh chuyên ngành IT về các phương diện nổi tiếng chứ có phải là tạo ra mặt sản phẩm của thị trường đâu.
- Được. Chủ nhật gặp tại công ty.
Huyết Lãnh Tuyết gật đầu đồng ý.
Dương Hoắc Nam như được mở cờ trong bụng vậy.
Chỉ có Huyết bảo bảo mới biết rằng có điều mờ ám ở đây.
- ----------------------------
- aizzz... mời cô ấy đi đâu bây giờ?
Dương Hoắc Nam vò đầu.
- Mời đi ăn là được.
Dương Hoắc Hy cầm tách cafe lên uống.
- Mặt anh lại bị gì vậy.
Dương Hoắc Nam tinh ý nhận ra trên khuôn mặt của Dương Hoắc Hy có vết đánh.
- A...ha... ha, không có gì đâu...
Dương Hoắc Hy cười nhạt.
Anh không muốn kể lại chuyện đó chút nào.
Con gái của anh- Hoàng Nhi đã hành anh như vậy đó.
Nghĩ gì mà mới bước vào cửa thì đặt bẫy chuột cho anh dẫm vào, đã thế còn có một xô nước đầy bột đổ vào người nữa chứ.
Số anh sao mà khổ thế chứ??
T.T Ông trời ơi.... sao số con khổ thế này...