Kế Hoạch Nghịch Tập Của Củi Mục

Chương 18: Hộ Hoa Sứ Giả Của Bạch Liên Hoa






Rất hiển nhiên, Lục Diêu và Kars mới tiết đầu tiên đã làm ầm ĩ đến không mấy vui vẻ, tuy rằng tiếp theo Kars vẫn giảng bài như bình thường, nhưng vẫn có thể thấy rõ tâm trạng ông ta rất tồi tệ.

Hết giờ học, Brian bèn yếu ớt nói với Lục Diêu: "Diêu Diêu, xin lỗi, là tớ liên lụy cậu.

Nếu không phải tớ hại cậu suýt chút nữa tới trễ, Kars sẽ không làm khó dễ cậu như vậy."
Lục Diêu nhìn Brian đang cố gắng giảm nhẹ sự tồn tại của mình, nhịn không được sờ sờ đầu cậu, cười nói: "Chuyện này không liên quan tới cậu, không cần phải để trong lòng đâu."
Brian lắc đầu, vẫn bày vẻ mặt áy náy nhìn Lục Diêu.

Thực ra lời Lục Diêu nói là sự thật.

Sở dĩ Kars nhắm vào y, nguyên nhân chủ yếu nhất là vì tư chất phế vật mọi người đều biết của y.

Thường thì giáo viên có thể dạy học ở trường quân sự Đệ Nhất Liên Bang đều sẽ có chút ít kiêu ngạo, cho nên loại phế vật như y có thể học tiết ông ta dạy, điều này khiến trong lòng Kars chắc chắn sẽ thấy khó chịu.

Nên Kars mới có thể mượn cớ làm khó y.

"Được rồi, nếu cậu thấy áy náy thì mời tôi ăn cơm đi." Lục Diêu quả thực không chịu nổi Brian nhìn mình bằng ánh mắt này nữa, lên tiếng.

"Được được, tớ mời khách." Brian gật đầu liên tục, "Cậu muốn ăn gì cứ gọi tùy thích, đừng khách sáo."
Lúc Lục Diêu còn định nói gì nữa, một giọng nói chợt xen vào.

"Lục Diêu?"
Lục Diêu xoay người, nhìn về phía phát ra âm thanh, thấy người đứng sau lưng y.

Lục Diêu rất có ấn tượng với khuôn mặt này, bởi vì lúc bị Kars điểm danh trả lời câu hỏi, sự ác ý trong mắt người này nồng đậm như có thể hóa thành thực chất.


Bởi vì là cùng lớp, cho nên tuổi tác của gã và Lục Diêu không chênh lệch nhau mấy, chừng 17 18.

Nhưng dáng vẻ của gã cao lớn khỏe mạnh, so với Lục Diêu cao gầy thanh tú hoàn toàn là hai loại hình trái ngược.

Tướng mạo của gã bình thường, nhưng giữa hai đầu lông mày lại có sự kiêu ngạo không thể che giấu được.

Lục Diêu nhìn người nọ, mở lời: "Gurner Orens?"
"Cái tên phế vật gà mờ như mày không xứng gọi tên tao!" Gurner Orens dùng ánh mắt khinh thường lại chán ghét nhìn Lục Diêu, như thể đang nhìn một đống bùn nhão trên đất vậy, "Cái loại phế vật như mày, còn muốn so với Iuga.

Thức thời thì nhanh chủ động xin lỗi Iuga, sau đó giải trừ hôn ước với Elmo Locke!"
Lục Diêu còn chưa lên tiếng, Brian đã giận đến mức không chỗ phát tiết.

Cậu ta xông về phía trước, chỉ vào mũi Gurner Orens, hiếm thấy nói lời thô tục, "Mày mẹ nó là cái thá gì, chẳng qua chỉ là dòng bên của gia tộc Orens mà thôi, còn thật sự cho rằng mình là đại thiếu gia nhà Orens đấy à! Dám ở đây khoa tay múa chân với Diêu Diêu! Phì phì phì!"
Gurner Orens từ nhỏ bởi vì có thiên phú về phương diện thiết kế cơ giáp nên nhận được sự xem trọng từ gia tộc.

Đặc biệt là sau khi gã được đại sư Bevis thu làm đệ tử, hầu như mỗi một người gặp gã đều sẽ tâng bốc và ca ngợi.

Ở gia tộc Orens, bác cả của gã, cũng chính là Thượng tướng Torre Orens, gia chủ của gia tộc Orens rất tán thưởng gã, hơn nữa còn để gã và con trai nhỏ Borden Orens mà ông ấy yêu thích nhất lớn lên cùng nhau.

Nhưng Gurner Orens dù sao cũng không phải dòng chính của gia tộc Orens.

Tuy gã có tài năng được gia tộc xem trọng, nhưng hễ là lúc gã và Borden Orens xuất hiện với nhau, mọi người tuy đều nhiệt tình với bọn họ, nhưng thái độ đối với gã và Borden Orens lại có sự khác biệt rất nhỏ.

Loại thái độ này tuy khá nhỏ bé, nhưng thực ra rất dễ phát giác.

Cho nên trong lòng Gurner Orens để ý nhất chính là có người nói gã không phải thiếu gia chân chính của nhà Orens.

Một tràng nói của Brian tuy thô tục, nhưng chuẩn ổn ác đả kích vào nhược điểm của Gurner Orens.

Bởi vì trước khi Gurner Orens chưa vào học viện, cái danh thiên tài thiết kế cơ giáp đã truyền khắp.

Cộng thêm gã xuất thân từ gia tộc Orens, tất nhiên có rất nhiều người muốn nịnh bợ gã.

Bởi vậy, lúc này sau lưng Gurner Orens có hai tên dáng vẻ như người hầu.

Bọn chúng thấy vẻ mặt Gurner Orens tàn nhẫn như thể muốn lột da Brian, thế là ngầm hiểu được ý của gã.

Bọn chúng xắn tay áo, nói với Brian: "Nhanh xin lỗi thiếu gia Orens! Nếu không mày sẽ biết tay."
Brian nhìn thấy trận thế này, tuy trong lòng có hơi e ngại, nhưng cậu ta không thể thua trận thế được, thế là cậu hừ lạnh một tiếng, "Bản thiếu gia trước giờ muốn nói gì thì nói cái đó, muốn bản thiếu gia xin lỗi, bọn mày còn chưa đủ tư cách."
Lời vừa dứt, hai tên người hầu nhào lên muốn cho Brian biết tay, muốn dùng cậu ta giết gà dọa khỉ.

Còn chưa đợi Brian kịp phản ứng, cậu ta đã bị người túm lùi về phía sau.

"Diêu Diêu! Tớ từng nói sẽ bảo vệ cậu!" Brian bị Lục Diêu kéo ra đằng sau còn bất mãn hét lớn.

"Biết rồi." Lục Diêu vừa ung dung tránh né công kích của hai người, vừa cười trả lời Brian.

Sau khi tránh nắm đấm của hai người, vẻ mặt Lục Diêu lạnh lẽo, đôi mắt nheo lại, khuỷu tay nhanh như chớp đánh về phía bụng dưới của một người, đồng thời mượn lực đàn hồi đấm một cú về bụng dưới người còn lại, tốc độ nhanh đến mức hai người hầu như là đồng thời cảm nhận được đau đớn, ngã mạnh xuống đất.

Lục Diêu thu tay, nụ cười trên mặt vẫn ấm áp như gió xuân, "Thật ngại quá, lỡ tay." Tiếp đó y nói với Gurner Orens: "Tuy Brian nói năng có hơi thô lỗ, nhưng ý cậu ấy nói chính là lời tôi muốn nói."
Sau đó y mỉm cười nói tiếp: "Khoa tay múa chân với tôi...!cậu không xứng."

Nói xong, y vẫy vẫy tay với Brian đang đứng sau lưng mình, nói: "Chúng ta đi ăn cơm thôi." Nhưng tên sau lưng y vẫn không hề có phản ứng.

Lục Diêu hơi nghi hoặc nhìn về phía sau, thấy Brian mười ngón giao nhau đỡ phía dưới cằm, tròng mắt toát ra hình trái tim, vẻ mặt sùng bái nhìn về phía y: "Diêu Diêu thật ngầu!"
"Đi thôi, tôi đói rồi." Với sự mê trai của Brian, Lục Diêu lựa chọn không nhìn thẳng.

"Được được được, chúng ta đến căn tin." Brian kéo tay Lục Diêu, nói.

"Đứng lại!" Lúc Lục Diêu và Brian chuẩn bị rời đi, phía sau bọn họ truyền tới một tiếng quát to.

Lục Diêu và Brian không ai để ý cả, vẫn cứ rời đi.

"Lục Diêu, tao muốn khiêu chiến mày!" Gurner Orens gào lên.

Lục Diêu có vẻ hứng thú quay người, nói: "Ồ? Cậu muốn khiêu chiến tôi cái gì?"
"Nếu chúng ta đều là hệ thiết kế cơ giáp, tất nhiên là thi đấu thiết kế cơ giáp rồi." Gurner Orens nói.

Gã tuy cảm thấy lời trước đó của Lục Diêu thiếu đánh, nhưng nhìn Barry và Benson đến bây giờ vẫn ngã trên mặt đất không dậy nổi, gã biết mình không phải là đối thủ của Lục Diêu.

Tuy trong lòng dâng lên sự nghi ngờ, rõ ràng trong tài liệu ghi thể năng của Lục Diêu là cấp E, sao lại có thân thủ như vậy được? Nhưng sự nghi ngờ này vừa mới nhảy ra thì đã bị sự giận dữ phá tan, lửa giận đã chiếm cứ tinh thần gã.

"Mày có thấy vô sỉ không hả!" Nghe được lời của Gurner Orens, Brian bắt đầu mắng, "Mày đang ức hiếp Lục Diêu là tân sinh chưa học thiết kế cơ giáp đúng không! Thắng mà không vẻ vang gì có ý nghĩa lắm chắc? Mày không sợ mất mặt nhưng đại sư Bevis không gánh nổi bêu danh này đâu!"
Gurner Orens nói: "Tao cũng là tân sinh, điều này không phải rất công bằng sao?"
"Mày!" Brian tuy rằng tức giận, nhưng cậu lại không nói gì được.

Bởi vì Gurner Orens nói không hề sai.

Lục Diêu lơ đễnh vỗ vỗ mu bàn tay của Brian, hòa nhã nói với cậu ta: "Không sao." Sau đó nhìn về phía Gurner Orens, nói: "Đề nghị rất thú vị, nói nghe xem thử."
"Thời gian là ba tháng, chúng ta mỗi người chế tạo một chiếc cơ giáp, của ai đẳng cấp cao hơn thì người đó thắng." Gurner Orens nói.

"Chuyện này..." Brian đang định phản đối, bèn bị Lục Diêu khoát tay ra hiệu cắt đứt.

"Tôi đồng ý." Lục Diêu không thèm để ý.

Brian nhẹ nhàng giật giật vạt áo Lục Diêu, sáp đến gần bên tai Lục Diêu nói nhỏ: "Nè, cậu có được không đó? Không cần nhất thời kích động." Tuy Brian hiện giờ rất chán ghét Gurner Orens, nhưng tài năng của Gurner Orens là không thể phủ nhận được.

Bằng không gã cũng không chỉ mới nhỏ tuổi đã được gia tộc Orens coi trọng, ngay cả đại sư Bevis rất ít thu nhận đồ đệ cũng đối xử khác biệt với gã.

"Tin tưởng vào tôi chút đi, được không?" Lục Diêu nói với vẻ bất đắc dĩ.

Brian nhe răng, "Tớ cũng muốn lắm chứ, nhưng..." Vì suy xét cho tâm trạng của Lục Diêu, lời này Brian vẫn thức thời không nói ra khỏi miệng.

Tuy biểu hiện trên lớp vừa rồi của Lục Diêu khiến cậu ta vỗ bàn ca ngợi không thôi, nhưng nó chỉ có thể chứng minh Lục Diêu nghiêm túc chuẩn bị bài, hơn nữa hiểu rất thấu đáo, nói rõ năng lực học tập của cậu ấy mạnh.

Nhưng thiết kế cơ giáp quả thực là dựa vào thực lực và thiên phú.

Không phải cậu nghiêm túc cố gắng là có thể trong ba tháng ngắn ngủi bù đắp được.

Ba tháng cũng chỉ có thể học được thiết kế cơ giáp cơ bản, học được chút ngoài rìa.

Gurner Orens tuy đúng là tân sinh, nhưng gã học thiết kế cơ giáp đã mười năm rồi!
"Yên tâm." Lục Diêu tất nhiên nhìn ra được sự lo lắng trong mắt Brian, bèn nói.


"Được rồi." Brian nhỏ giọng nói, "Bất luận kết quả ra sao, tớ đều ủng hộ cậu."
Lục Diêu nghe được câu này thì mỉm cười, "Tôi biết."
Gurner Orens tất nhiên nghe được đoạn đối thoại của bọn họ, gã bật cười, đắc ý lại lộ liễu.

Gã từ nhỏ đã được xưng là thiên tài thiết kế cơ giáp, lại kế thừa đại sư Bevis.

Cho nên đối với so tài thiết kế cơ giáp, trước giờ gã đều nắm chắc phần thắng.

Hơn nữa Lục Diêu chính là một phế vật, còn chưa từng học thiết kế cơ giáp.

"Lần so đấu này, chúng ta ký giấy cam kết thi đấu Liên Bang, do cả học viện làm chứng, thế nào?" Gurner Orens nói.

Gã chính là muốn xem Lục Diêu mất mặt trước cả học viện! Thậm chí là không thể học ở đây được nữa.

Giấy cam kết thi đấu Liên Bang là giấy cam kết có hiệu lực pháp lý, dùng phổ biến trong những cuộc so tài cấp cao.

Ví dụ thi đấu cơ giáp cấp B trở lên, thi đấu thiết kế của các đại sư thiết kế cơ giáp cấp A.

Hai bên một khi đã ký vào giấy cam kết, bội ước sẽ phải chịu phạt hình sự.

Cho nên mọi người rất hiếm ký giấy cam kết này ở mấy cuộc thi, trừ phi là những trận đấu quan trọng.

Hai học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường thi đấu mà cần dùng đến giấy cam kết thi đấu Liên Bang, quả thực chính là lần đầu tiên.

"Được, cậu có yêu cầu gì?" Lục Diêu không thèm để ý, lạnh nhạt nói.

"Nếu mày thua, cút ra khỏi học viện quân sự Đệ Nhất Liên Bang, giải trừ hôn ước với Elmo Locke, đồng thời ở trên tinh võng trước mặt mọi người quỳ xuống xin lỗi Iuga!" Gurner Orens lạnh lùng nói.

"Yêu cầu của cậu cũng hơi nhiều rồi nhỉ." Lục Diêu không mặn không nhạt nói.

"Mày cũng có thể đưa ra yêu cầu." Gurner Orens ôm cánh tay, hếch cằm nhìn Lục Diêu.

"Yêu cầu của tôi rất đơn giản, chính là cái yêu cầu đầu tiên của cậu.

Tôi thắng, cậu thôi học trường quân sự Đệ Nhất Liên Bang." Lục Diêu chậm rãi nói, "Thật khéo tôi cũng không muốn nhìn thấy cậu."
"Được." Gurner Orens rất tự tin với kết quả thi đấu, không thèm suy nghĩ đã quả quyết đồng ý với Lục Diêu.

Hai bên ký giấy cam kết thi đấu Liên Bang, tin thi đấu giữa hai tân sinh nhanh chóng bị cả học viện biết.

Một người là thiếu niên thiên tài thiết kế cơ giáp, một người là phế vật nổi danh, cộng thêm cuộc so tài của hai người còn ký giấy cam kết thi đấu Liên Bang mà dù là các đại sư đều rất hiếm khi dùng, cho nên cả học viện đều oanh động.

Thậm chí tin tức này còn thông qua tinh võng truyền khắp cả Liên Bang..