Hoa tâm màu hồng nhạt, mật dịch đang khẽ chảy ra đều bị Giang Tịnh Viễn
dùng miệng ngăn chặn lại nuốt xuống. Lấy tay mở cánh hoa ra, để lộ nhụy đỏ thẹn thùng
”Thật đẹp” Hắn nhìn say mê. Chưa từng quan sát...của phụ nữ nào ngoài Nhã Chi nhưng hắn nghĩ chẳng có ai đẹp như cô.
Ngón tay nghịch ngợm niết niết mảng thịt non khiến cho người dưới càng thở gấp yêu kiều.
Nhã Chi mẫn cảm ngoài dự liệu của Giang Tịnh Viễn, làm cho hắn càng
muốn nhiều hơn, lấy đầu lưỡi nhẹ che ở trên hoa huy*t mềm mại.
“A…… A……”
Đầu lưỡi của hắn vừa chạm đến hoa huy*t của cô, khiến cho thân thể cô
khoái cảm. Nhã Chi chưa bao giờ bị ai làm như vậy. Kích thích, khoái cảm vượt quá sự chịu đựng được.
Đầu lưỡi trắng mịn chen vào giữa
hai bên múi thịt bao lấy hoa huy*t, khêu lấy hạch nhỏ dần dần sung huyết phồng lên, không bao lâu, nước miếng của hắn cùng ngọt dịch giao hòa
cùng một chỗ. Hắn nếm được mùi vị thơm ngon của hoa dịch, không ngừng
thấm ra, đầu lưỡi hắn câu vào trong miệng, tham lam hấp thụ chất lỏng
của cô.
Hoa dịch nóng bỏng bị đầu lưỡi không ngừng trêu trọc mà
chảy tràn, Tịnh Viễn không kịp hút vào, dính vào khóe miệng hắn. Vách
tường non mịn vì dị vật kích thích, mẫn cảm co rụt lại, hoa huy*t đã ướt át mà tràn ra màu sắc hồng phấn.
Chất lỏng đầy đủ không ngừng
thấm ra từ giữa khe hở hẹp, cuối cùng đầu lưỡi của hắn liên tục chiến
đấu ở nhiều nơi đến trong miệng nhỏ của cô, nhẹ nhàng xâm nhập hoa huy*t của cô.
“A…… A……”
Thân thể của cô run lên bần bật vì khoái cảm, không chịu đựng được mà giãy dụa muốn né tránh.
Nhã Chi nửa nằm ở trên giường, cúi người liền nhìn thấy đầu của hắn
chôn ở trong bắp đùi cô, còn nghe được thanh âm rung động hắn hút chậc
chậc. Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ cả lên, gợi lên nhiệt tình trong cơ
thể, tất cả đều hiện ra trong tìm cô.
Cái miệng nhỏ nhiệt tình
không ngừng mà phát ra hương vị tình dục ngọt ngào, chất lỏng ngọt vì
đầu lưỡi linh hoạt của hắn mà không ngừng vẽ ra nước đọng. Nhiệt tình
của cô ra ngoài dự liệu của hắn, vì thế hắn rời đi miệng nhỏ của cô,
ngay sau đó đầu ngón tay tiến vào trong vách tường phấn nộn của cô.
Đầu ngón tay của Tịnh Viễn không mềm mại như đầu lưỡi, hơn nữa hắn cố ý gấp các đốt ngón tay lại, liếm trung tâm hạch nhỏ của cô, làm cho tứ chi
của cô cơ hồ hoàn toàn buộc chặt.
“A…… A……” Cô cảm thấy đầu ngón tay dài của hắn vung lên gãi ngứa lớn hơn nữa.
“Ưm…… Ư a……”
“Như vậy có phải còn thoải mái hơn hồi nãy nữa sao?”Hắn nuốt vào nước bọt
trong miệng, cùng chất lỏng cũng đang thấm ra hạ thân của cô.
“Có muốn tôi cho em nhiều nữa hay không?”
“ Muốn……” ý thức của cô bắt đầu mê loạn, tác dụng của rượu làm cho cô thiếu lý trí, mà bị hắn khơi lên dục hỏa ném đi rụt rè.
Giang Tịnh Viễn không tiếp tục chịu đựng nữa, ngồi dậy đưa nóng bỏng của hắn chôn sâu vào thân thể Nhã Chi.
Cánh hoa chật hẹp bị tách to ra bao trùm hết nhiệt thiết nóng bỏng vào
trong. Hắn nằm lên trên người Nhã Chi, ngực ma sát với hai nhũ hoa của
cô, đồng thời tay nâng mông Nhã Chi lên, chỗ giao hợp càng sát khíp vào
nhau như muốn hòa làm một
”AAA” Kinh nghiệm ít nên cô vẫn chưa
thể đón tiếp hết được, hai chân cong lên như thể muốn giữ người ở trên
đứng yên không động đậy. Nhưng lại làm cho đóa hoa vô tình kẹp chặt gậy
thịt hơn.
”A” Tịnh Viễn đầm nhẹ, tiểu yêu tinh này đúng là hại
người mà. Không quan tâm Nhã Chi có chịu được không mà ra vào với tiết
tấu thật nhanh. Mỗi cú thúc như thể muốn nghiền nát hoa huy*t, đỉnh sâu
vào vùng mẫn cảm thịt non nhất mà ra vào
”Ừm, a... chậm thôi....” Nhã Chi nức nở cầu xin
Người ở bên trên lại trở nên điên cuồng mất lý trí sao có thể nghe lời cô
được. Cứ ra vào như một chiếc máy đóng cọc, càng rong ruổi tìm kiếm
khoái cảm nhiều hơn
”ừm a...a... tôi không được...”
Cuối cùng, cô đỏ mặt khóc ròng, thân mình mềm hoá dưới thân hắn, không còn khí lực tiếp tục chống cự động tác của hắn.
Kiên đĩnh của Hắn ma sát vách tường mềm mại của cô, nhiệt thiết rút ra đút
vào thoải mái, luật động nhanh chóng đâm vào trong u cốc, cuối cùng hắn
nắm chặt eo cô, lấy tốc độ hung mãnh đụng chạm chân tâm của cô.
Cả người Nhã Chi giật giật, khoái cảm đánh úp tê dại, vách tường non co
bóp ngày càng nhanh, sau cùng không chịu nổi nữa mà phun ra yêu dịch dội ướt cả côn th*t, men theo khe hở mà chảy ra ngoài. Rồi ngất lịm đi mặc
cho người bên trên ra sức cày cấy
Đột nhiên bị nóng ướt dội lên
một trận phát tiết mãnh liệt đánh úp về phía hắn, hắn cúi người ôm thân
thể của cô, vùi vào thật sâu bên trong con đường u tối, phun ra đầy tinh hoa nhiều dịch……
Tịnh Viễn nhích thân thể xuống dưới rồi ôm Nhã Chi bị ngất vào lòng. Vén tóc mai ướt đẫm mồ hôi của cô sang bên.
Cô thật đẹp, đây là lần đầu tiên hắn quan sát kĩ một người phụ nữ. Nét đẹp cô tựa hồ như hoa mai trắng, vừa giản dị lại kiêu sa, kiên cường,...
nhưng thực chất lại yếu ớt cần được che chở.
”Nhã Chi, tôi cũng
không biết tôi có thể che chở cho em suốt đời không nữa” Giang Tịnh Viễn nói cho cô nghe hay cho chính mình hắn cũng không biết. Hôn nhẹ lên
trán cô rồi ôm cô vào mộng đẹp
Nhã Chi đang say giấc nghe ai dó
lầm bầm gì đó, cô cũng không nghe rõ. Nhưng có một vòng tay ấm áp ôm
khiến cô càng thích, càng co người lại ôm lấy hơi ấm ấy