Kế Hoạch Bắt Cừu

Chương 66: Nụ hôn bất ngờ




Lâm Mạc Tang cảm giác được Tô Y Thược đang tới gần, cơ thể cô tỏa ra mùi hương thơm ngát, không phải là mùi nước hoa đến gắt mũi như những cô gái khác, mà là mùi thơm từ chính cơ thể cô khiến anh cảm thấy rất bình yên.

Lâm Mạc Tang đẩy nhẹ máy tính về phía cô, Tô Y Thược hoàn toàn không phát hiện ra hiện giờ giữa bọn họ đã không còn chút khoảng cách nào.

Lúc này, 2 giây của kỹ năng hôn mê đã qua.

Hình Phong cũng bình tĩnh lại từ trạng thái kinh ngạc, đối phương không chỉ hóa giải sự khống chế, hơn nữa còn truy đuổi ngược lại, sao có thể thế được? Hắn mời toàn những hacker nổi tiếng của nước ngoài, nhưng chỉ trong hai phút ngắn ngủi đã bị đối phương đánh tan… Nhìn vẻ mặt không thể tin nổi của mấy người đàn ông ngoại quốc ngồi bên cạnh, Hình Phong cũng thấy kỳ quái.

Có điều, hắn không hề quên mục đích lần này, mặc dù không thể khống chế được, nhưng thấy lực tấn công chỉ có 1 thì cũng không có gì phải lo lắng. Giờ phút này, Hình Phong hoàn toàn lún sâu vào dục vọng của mình, không thể tự kiềm chế được.

Hắn nhanh chóng chọn kỹ năng “Lời Thề Ngàn Năm”. Hình Phong đang là đao khách cấp 59, kỹ năng này vốn là kỹ năng cuối cùng của đao khách, lực tấn công cực kỳ lớn, huống chi lại phóng ra từ người chơi đã gần đến cấp cao nhất, mà máu Nhất Thược lại chỉ còn lại khoảng một phần năm.

Tô Y Thược hơi lo lắng, nếu như thua thật… cô sẽ phải kết hôn với Hình Phong… Vậy thì cô thà bỏ acc này còn hơn.

Khi suy nghĩ này lóe lên trong đầu Tô Y Thược, chính cô cũng hết hồn. Thì ra không phải là cô không thèm để ý đến chuyện mình sẽ kết hôn với ai, mà bởi vì đó là anh nên cô mới cảm thấy không sao cả.

Có điều, rõ ràng sự lo lắng của Tô Y Thược là thừa, vì khi Hình Phong đang chuẩn bị tung kỹ năng tấn công, thì Lâm Mạc Tang lại sử dụng một kỹ năng nhỏ, Tô Y Thược nhớ chiêu này tên là “Kim Thiền Thoát Xác”, có thể khiến hành động của đối phương tạm dừng 5 giây, Lâm Mạc Tang lại bồi thêm một kỹ năng “Tiểu Thử Ngưu Đao” nữa, là chiêu thức Tô Y Thược nhận được khi còn là tân thủ cấp 10, trên đầu Hình Phong lại tiếp tục xuất hiện số “-1”.

Tô Y Thược lập tức hiểu ra Lâm Mạc Tang muốn làm gì, không ngờ anh lại hiểu kỹ năng của dược sư như vậy, hơn nữa, chọn lựa kỹ năng và cân nhắc thời gian đóng băng của kỹ năng rất chuẩn. Phải biết rằng chỉ cần anh chậm một giây thôi thì cũng sẽ bị kỹ năng của Hình Phong bắn trúng rồi.

“Anh…”

“Ừ…”

Hai người đều chỉ vô tình cử động, nhưng lại vì quá ăn ý nên mới tiếp xúc với nhau. Tô Y Thược cảm giác môi mình mát lạnh, khuôn mặt phóng đại của Lâm Mạc Tang ở gần ngay trước mắt.

Lâm Mạc Tang cũng hơi kinh ngạc, nhìn Tô Y Thược trợn trừng mắt ngốc nghếch nhìn anh, trong mắt anh như có ý cười.

Tô Y Thược cảm thấy thứ gì đó mát lạnh trên môi chợt cử động, hình như đang ăn môi của mình, mùi hương cỏ xanh len lỏi vào răng và môi cô, có chút thân quen, đó là…! Tô Y Thược thoáng sực tỉnh vì ánh mắt sâu thẳm của Lâm Mạc Tang, vội vàng lùi lại phía sau.

Khóe môi Lâm Mạc Tang càng cong lên cao hơn, rút một tay đang gõ bàn phím về, thuận lợi ngăn cản cơ thể mềm mại đang lùi về phía sau của Tô Y Thược, anh chỉ vừa nếm thử hương vị ngọt ngào này, làm sao để cô thoát dễ dàng thế được.

Tô Y Thược mở to đôi mắt đẹp, không thể tin nổi, anh lại dám vừa dùng một tay thao tác, vừa… nghĩ tới đây, mặt cô đỏ bừng, lập tức giận dữ giãy dụa, chỉ tiếc là Lâm Mạc Tang đã hoàn toàn chế ngự được hành động của cô. Tô Y Thược không thể làm gì ngoài việc đổi cách khác.

“Ưm… ưm…” Tô Y Thược vừa phát ra âm thanh, vừa dùng ánh mắt ra hiệu cho người nào đó rằng còn đang quyết đấu, mau buông cô ra.

Lâm Mạc Tang nhìn cô đầy vẻ vô tội, môi cũng không hề nghỉ ngơi, tiếp tục thưởng thức mỹ vị trong miệng, dùng ánh mắt đáp lại rằng anh dùng một tay cũng có thể giải quyết được.

Nhìn Hình Phong hoàn toàn bị chế ngự như cây cổ thụ, hiện giờ Tô Y Thược chỉ mong Hình Phong có thể đột ngột bùng nổ một lần để Lâm Mạc Tang buông cái tay đang khống chế cô ra!

Trận quyết đấu trong game vẫn tiến hành không nhanh không chậm, một chuỗi những chữ số ‘-1’, ‘-1’… hiện lên trên đầu Hình Phong hai giây một lần, Hình Phong lại không chống cự, có rất nhiều người nhận ra sự kỳ quặc trong trận đấu này.

[Thế giới] Phong Lăng Tuyết: Hình Phong, đừng hạ thủ lưu tình.

Mọi người không nói gì, nhìn tình hình này căn bản không phải là Hình Phong không muốn xuống tay. Lúc nãy khi Nhất Thược không đánh trả, mỗi chiêu hắn xuất ra đều là chiêu chí mạng, làm sao lại đột ngột mềm lòng được.

Tô Y Thược hơi tức tối nhìn người nào đó vẫn tiếp tục tác oai tác quái trên môi mình, hiện giờ cô đang bị hôn cộng thêm bị chọc tức đến choáng váng đầu óc, làm gì còn tâm trạng mà theo dõi tình hình chiến sự nữa.

Ặc… sao cô lại cảm giác có thứ gì đó trơn tuột vừa trượt vào miệng mình nhỉ? Trong lúc nghi hoặc, Tô Y Thược cũng lập tức dùng răng ngăn lại theo bản năng, ánh mắt lóe lên như muốn nhắc anh nếu còn không buông ra thì đừng trách cô trở mặt.

Nhìn khuôn mặt cô đỏ bừng lên như con thỏ con đáng yêu, Lâm Mạc Tang thực sự muốn ăn cô luôn, chỉ tiếc là bây giờ anh còn chưa thể làm thế được, cảm giác này cào cấu khiến lòng anh ngứa ngáy.

Sự chống cự của Tô Y Thược bị Lâm Mạc Tang hóa giải dễ dàng, đầu lưỡi anh tiếp tục thăm dò trong miệng cô.

Tô Y Thược gắng sức lẩn trốn, mùi hương cỏ xanh tràn ngập trong miệng, trong đầu cô chỉ còn một suy nghĩ, có phải người đàn ông này điên rồi không?!

[Thế giới] Nhược Thủy Tam Thiên: Chiêu hack acc này không tệ!

Chỉ một câu đã khiến mọi người đều giật mình.

Rõ ràng Hình Phong không ngờ Nhược Thủy Tam Thiên lại lên tiếng, hơn nữa anh còn biết là bọn họ hack acc của Nhất Thược, trong lòng hơi hoảng hốt, nhưng hắn cũng không phải là người dễ đối phó, lập tức bình tĩnh lại.

Người chơi thì hiểu ra ngay, bảo sao dược sư lại chịu đòn không đánh trả, nhưng mà… làm sao Nhược Thủy đại thần biết được?

Lúc này Tô Y Thược đã bị Lâm Mạc Tang hôn đến hồn vía bay lên mây làm gì còn đầu óc nào mà nghĩ đến tình hình quyết đấu trong game nữa.

Ban đầu cô còn cố gắng né tránh sự thăm dò của anh, cuối cùng vẫn bị đầu lưỡi trơn nhẵn của anh tìm thấy, lông mi cô hơi run lên. Lâm Mạc Tang mút lấy đầu lưỡi đáng yêu của Tô Y Thược, càng ngày càng không muốn buông ra. Môi lưỡi quấn quit lấy nhau, khiến lồng ngực của hai người cũng nóng dần lên, ánh mắt Tô Y Thược càng trở nên mơ màng, đôi tay đang chống cự cũng dần buông lỏng ra.

Nhìn thấy ánh mắt mơ màng của Tô Y Thược, mắt Lâm Mạc Tang thoáng hiện lên ngọn lửa tình dục, liền vội vàng buông cô ra, anh sợ cứ tiếp tục như vậy, anh sẽ không khống chế được mình khiến cô bị thương mất.

Vừa rời khỏi Lâm Mạc Tang, Tô Y Thược bắt đầu thở dốc từng hơi dài, thầm tức tối vì vừa rồi mình lại bị mê hoặc, hiện giờ chắc chắn anh đang thầm cười nhạo cô đây mà, thật mất mặt!!!

Lâm Mạc Tang lại làm như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục vùi đầu vào nhanh nhẹn bấm chuột.

Thấy anh bình tĩnh như vậy, Tô Y Thược lại càng cảm thấy mất mặt hơn…

Thật ra, đâu phải Lâm Mạc Tang không thèm để ý, trong lòng anh bây giờ cũng vô cùng rối loạn, anh phát hiện ra tình cảm của mình dành cho cô còn sâu hơn anh nghĩ rất nhiều, cụ thể đến mức độ nào thì có lẽ chính anh cũng không thể tưởng tượng được. Sự trấn định lúc này hoàn toàn là do anh tỏ vẻ vậy thôi.

Tô Y Thược dàn xếp lại suy nghĩ của mình, cũng không dám nhìn Lâm Mạc Tang nữa, chăm chú nhìn màn hình của mình.

[Thế giới] Hình Phong: Có ý gì?!

Hình Phong vốn không muốn đáp lời, nhưng lối đánh bào mòn một đao một giọt máu của Nhất Thược khiến hắn hoàn toàn không có cách nào đánh trả, trong lòng cũng rất bực bội.

Không ai trả lời hắn.

Vẫn một đao một giọt máu, tương đối giống với đấu pháp mà lúc trước Tô Y Thược dùng để đối phó với Mộ Dung Ngữ Yên trong game.

Thời gian lẳng lặng trôi qua, Hình Phong bị đánh đến mất hết cả kiên nhẫn, cũng chẳng thèm phản kháng nữa, cứ đứng yên đó nhận đòn.

[Thế giới] Phong Lăng Tuyết: Này, làm trò gì thế? Có bản lĩnh thì đánh một trận đàng hoàng đi.

Phong Lăng Tuyết cũng biết mưu kế của cô ta và Hình Phong đã bại lộ, nhưng không vội vàng, nhìn lượng máu của Nhất Thược chỉ còn lại một phần năm, sinh mạng vô cùng mong manh, nhưng Hình Phong thì ngược lại vẫn còn hơn một nửa cột máu, cô ta không tin là hắn không đánh lại được.

Cô gái áo đỏ dừng lại.

Ánh mắt Phong Lăng Tuyết sáng lên, cô nàng này thật ngu ngốc, chỉ thế thôi mà đã bị cô ta khích tướng rồi.

Hình Phong không nghĩ cô dừng lại thật, cũng không xuất chiêu ngay.

[Thế giới] Hạt Ngoạn Ngoạn: Lượng máu này vốn cũng không công bằng, cô gái này, lương tâm của cô để đâu vậy? Dược sư, đừng để cô ta lừa.

[Thế giới] Khinh Diêu Mạn Thiên: Đúng thế, đúng thế.





Đại đa số mọi người đều khuyên Nhất Thược không nên bị mê hoặc bởi mấy lời của cô nàng kia, nhưng cuối cùng cô gái áo đỏ kia cũng không có hành động gì.