Kẻ Ăn Chơi Biến Thành Tổng Tài

Chương 686: Vân Thi Ngọc






Lý Đình chuyên tổ chức các cuộc giao lưu thương mại có quy mô lớn như vậy ở Dubai, có mạng lưới quan hệ vô cùng rộng, chủ yếu là dựa vào mạng lưới quan hệ để tổ chức hoạt động mà kiếm lời.

Cũng không khó để làm quen với một số thành viên hoàng gia, không đến một tiếng đồng hồ, Lý Đình đã liên lạc được với ba người của hoàng gia.

"Tổng giám đốc Lục!" Lý Đình tìm Lục Tam Phong cả nửa ngày trời, cuối cùng cũng nhìn thấy Lục Tam Phong đang đứng hút thuốc ở trước cửa lớn của khách sạn nên chạy chậm qua nói: "Không phải anh nói muốn tìm vài thành viên hoàng gia ở đây hay sao, tôi đã giúp anh liên lạc hết rồi, chẳng qua là, có thể mời được hay không thì phải xem anh rồi, dù sao thì người ta cũng là thành viên của hoàng gia mà, hơn nữa họ chỉ cho anh nửa tiếng thôi, còn lại những việc khác tôi không giúp gì được rồi."
Lục Tam Phong nghe thấy những lời này thì cười lên, nhưng nếu là người có chút tiền thì người ta căn bản sẽ gặp mình, hiện giờ đối phương lại vừa muốn có mặt mũi, vừa muốn có tiền, lạc đà gầy sắp chết đến nơi rồi lại còn bày đặt ra giá.

"Ở đâu?" Lục Tam Phong tiện tay nhấn đầu thuốc lá vào hộp gạt tàn rồi hỏi: "Lái xe thì chắc mất khoảng tầm mười phút." Lý Đình trả lời.

"Được, chuẩn bị xe, chúng ta đi!" Truyện App
Một chiếc xe Bentley dừng lại trước cửa, nhân viên khách sạn mở cửa xe ra, Lục Tam Phong lên xe, trên đường đi, Lục Tam Phong dặn dò Lý Đình: "Anh
chuẩn bị cho việc xuất hiện trong bữa tiệc rượu ngày chủ nhật đó như thế nào rồi?"
"Trước mắt chúng ta đã sắp xếp tám chiếc xe, đến hôm đó anh sẽ ngồi chiếc Bentley dài này, bảy chiếc xe còn lại là Audi và Mercedes-Benz." Lý Đình trả lời.

Lục Tam Phong nghe xong thì lắc đầu, nói: "Vậy thì keo kiệt quá, bắt đầu từ ngày hôm đó, tăng thêm người đi, tôi muốn có vệ sĩ nữa, loại mang kính đen ấy."
"Có thể tăng thêm một vệ sĩ ạ!" Lý Đình trả lời nói.

"Một người? Tôi muốn một đoàn người!" Lục Tam Phong nhìn anh ta nói: "Một vệ sĩ, anh keo kiệt với ai đấy hả?"
"Nếu là một đoàn vệ sĩ được đào tạo chuyên nghiệp, vậy thì ngân sách của chúng ta...!Sắc mặt Lý Đình hiện lên vẻ khó coi.


"Tôi giống người thiếu tiền lắm sao? Cứ việc tăng đi, không cần cái gì mà vệ sĩ chuyên nghiệp đâu, tôi muốn loại có thân thể cao to, toàn thân đều là bắp thịt, mặc đồ tây, đeo kính đen, không yêu cầu chuyên nghiệp, chỉ cần có vẻ ngoài dọa người là được rồi." Lục Tam Phong châm một điều thuốc, tiếp tục nói: "Đến lúc đó, lại lấy thêm cho tôi một hộp xì gà nữa, đồ tây phải là loại tốt nhất, phải có nhiều phóng viên nữa, dọa người như thế nào, đến như thế nào, anh hiểu chưa?"
"Chỉ cần ngân sách đủ, thì mọi thứ đều dễ làm, ở đây có một đội máy bay khá đặc biệt, có thể tốn tiền thuê về, hôm anh đi, có thể bay ngang qua dàn xe của anh, còn có thể thả khói bảy màu trên không trung, để chào đón anh nữa, anh thấy sao?" Lý Đình hỏi ý Lục Tam Phong.

Đội máy bay đặc biệt? Lục Tam Phong hơi ngạc nhiên, anh chỉ muốn tiêu chút tiền mà thôi, nhưng thứ này vừa nghe thấy là đã biết rất đắt rồi, hơn nữa chỉ bay có một lát, cũng không có bao nhiêu người có thể nhìn thấy, vẫn là tiết kiệm chút tiền thì hơn.

"Cái này thì không cần đâu, lố quá rồi." Lục Tam Phong dặn dò anh ta.

Xe dừng ở cửa, Lục Tam Phong xuống xe, nhìn "tòa thành" cổ xưa trước mặt mình, cảm giác giống như thiết kế của mười mấy năm trước vậy, vào cửa, tiến vào đại sảnh, dưới sự chỉ dẫn của quản gia mà đi đến phòng tiếp khách.

Ở đây đúng thật mang phong cách cổ xưa, ngập tràn hơi thở của phong cách dân tộc Địa Trung Hải.

Nhưng theo như Lục Tam Phong biết, những dòng tộc được xem là thật sự quyền quý thì đều sống ở trong những trang viên của bản thân, ở đây lại giống một căn phòng cũ của một đại gia đình sắp xếp cho một số người không quan trọng sống hơn.

Có ba người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa, vẻ ngoài tương đối giống nhau, đều để râu quai nón, mày rậm mắt to, trên đầu trùm một miếng vải bố kẻ ô vuông, trên người mặc quần áo dân tộc màu trắng.

"Xin chào ba vị!" Lục Tam Phong lịch sự lên tiếng chào hỏi ba người bọn họ.

Ba người không nói chuyện, chỉ ra hiệu cho Lục Tam Phong ngồi xuống, bên cạnh còn có một phiên dịch viên nữa, anh ta quay sang nhìn Lục Tam Phong, nói: "Tổng giám đốc Lục, lần này anh đến đây thăm hỏi, không biết có chuyện gì không?"
Lục Tam Phong hơi ngạc nhiên, bọn họ không phải là đã biết rất rõ rồi hay sao mà còn giả vờ hỏi nữa? Chẳng qua là vừa nghĩ, người ta cũng là cần thể diện mà, nên anh lên tiếng trả lời: "Là như vầy, cuối tuần có một buổi tiệc đứng thương mại cao cấp, hy vọng ba vị có thể tham gia."
Phiên dịch viên nói huyên thuyên một hồi, ba người nghe Lục Tam Phong không nhắc đến chuyện tiền nong thì bĩu môi nói vài câu: "Thật ngại quá, vài vị đây đều khá bận rộn, chẳng qua là vẫn chân thành mong bữa tiệc của ngài diễn ra thành công tốt đẹp." Phiên dịch viên nhìn về phía Lục Tam Phong, lịch sự nói.


Lý Đình đang đứng ở bên cạnh nhỏ tiếng nói với Lục Tam Phong: "Tổng giám đốc Lục, tôi đã nói là không được mà, người ta cũng là người có thân phân đấy."
"Có thân phận?" Lục Tam Phong liếc anh ta một cái, cười nhạo một tiếng, bọn họ còn không phải là vì anh không nhắc đến vấn đề tiền bạc sao, nếu thật sự có thân phận thì hiện giờ cũng nên tiễn khách rồi mới phải.

"À, đúng rồi, bọn họ cũng không phải là người mà những người bình thường có thể mời được." Lý Đình thấp giọng nói
"Hôm nay tôi sẽ mời được bọn họ." Lục Tam Phong nói xong thì quay sang nhìn qua ba người.

Đọc truyện hay trên TruyệnApp
Lý Đình đứng ở bên cạnh có hơi không biết làm gì, ông chủ này của mình thật sự phiền phức mà, chẳng qua là anh ta cũng không chuẩn bị nhiều lời, đến lúc Lục Tam Phong bị bẽ mặt rồi, hoặc là bị người khác đuổi ra ngoài, vậy chính là chuyện của anh, còn thật cho rằng bản thân có chút tiền thì có thể sai khiến người khác cho anh chút thể diện à? Thậm chí trong thâm tâm Lý Đình, anh ta đang cười chế giễu Lục Tam Phong.

"Chuyện là thế này, tôi cũng biết là mấy vị quý tộc thuộc hoàng gia tôn quý đây vô cùng bận rộn, vậy nên, tôi có chuẩn bị một ít tiền đi lại.

Buổi tiệc này mời rất nhiều người nổi tiếng trên toàn thế giới, không chỉ có phủ hào cao cấp tham dự mà còn có rất nhiều xí nghiệp nổi tiếng tài trợ." Lục Tam Phong nhìn về phía ba người, nói: "Tiền phí đi lại ấy mà, mỗi người năm mươi nghìn đô la Mỹ!" Sau khi phiên dịch viên nghe thấy tiền thì ngay lập tức liến thoắng nói lại cho mấy người đó biết, ba người vừa nghe thấy tiền thì hai mắt sáng lên, chẳng qua là sau khi nghe thấy số tiền thì lắc đầu.

"Thật ngại quá ông Lục, vấn đề của chuyện này không phải là ở tiền bạc mà thật sự là không có thời gian." Phiên dịch viên chân thành nói.

"Có thể là do tôi chưa phải, một trăm nghìn đô la Mỹ một người, chỉ cần giữa trưa tham dự một chút là được rồi." Lục Tam Phong lại nói ra một con số khác.

Lý Đình đứng ở bên cạnh thấp giọng nói: "Tổng giám đốc Lục, có thể anh vẫn chưa hiểu được người ta, người ta cũng đã nói rồi, không phải là vấn đề về tiền bạc."
"Tôi không hiểu bọn họ? Là anh không hiểu lòng người thì có!" Lục Tam Phong liếc anh ta một cái, quay đầu lại nói: "Vậy thì hai trăm nghìn đô la Mỹ vậy, tôi thật sự thành tâm mong muốn mời ba vị đến dự."

Hai trăm nghìn đô la Mỹ là số tiền mà trong lòng Lục Tam Phong đã định trước đó rồi, nếu cao hơn nữa thì không có lời cho lắm, còn không bằng tìm mấy người đóng giả bọn họ.

Lúc ba người nghe tới hai trăm nghìn đô la Mỹ thì để phiên dịch viên luyên thuyên nói lại với anh: "Tổng giám đốc Lục, vốn dĩ ba người chúng tôi rất bận, nhưng chủ yếu là vì đây là lần đầu tiên anh đến đây, là chủ nhà, chúng tôi cũng thật sự nên nhiệt liệt chào đón, nếu trước đó có chỗ nào không phải, còn mong anh bỏ qua cho.

Đến lúc đó chúng tôi nhất định sẽ đi, nhất định sẽ khiến anh càng thêm vinh quang, vẻ vang, còn về phần bận rộn mà chúng tôi đã nói trước đó, không có thứ gì có thể tôn quý hơn khách của chúng tôi cả, càng đáng để chúng tôi đi một lần." Trên khuôn mặt phiên dịch viên tràn đầy ý cười, nói.

Lý Đình nghe vậy thì vô cùng ngạc nhiên, hai trăm nghìn đô la Mỹ đã có thể mời bọn họ đi được rồi? Trước đây anh ta còn tưởng rằng, mấy người này là cần thể diện, không ngờ chỉ với hai trăm nghìn đô la Mỹ đã có thể giải quyết xong chuyện này rồi, điều này khiến cho anh ta có hơi chấn động.

Lý Đình liếc Lục Tam Phong một cái, trong lòng âm thầm khâm phục anh, đây cũng được xem như là giúp anh ta mở mang tầm mắt vậy.

Lần sau lúc giúp một vài công ty tổ chức hoạt động, anh ta cũng có thể cung cấp dịch vụ mời mấy người quý tộc đến.

Lục Tam Phong nhìn ý cười trên mặt phiên dịch viên, trong lòng anh thầm mắng một tiếng mẹ nó, đưa nhiều rồi, chẳng qua là lời cũng đã nói ra rồi, chỉ có thể đứng dậy bắt tay với ba người đó, nói: "Hoan nghênh ba vị đến lúc đó cùng đến tham dự bữa tiệc!"
Bắt tay lịch sự hỏi han một hồi lâu, thời gian cũng không còn sớm nữa, Lục Tam Phong cũng không muốn ở lại đây, ra ngoài lên xe trực tiếp trở về khách san.

Sắp tới mười một giờ đêm rồi, Lục Tam Phong đứng trong phòng trước cửa sổ sát đất, nhìn thành phố phồn hoa, khắp nơi đều là những tòa nhà đèn đóm sáng trưng, trên đường đâu đâu cũng có thể nhìn thấy xe chạy tấp nập, khung cảnh như thế này khiến anh hoảng hốt ảo tưởng bản thân như trở lại cuộc sống của mấy chục năm sau.

Nhận thức của con người là có hạn, có thể mấy thứ hiện giờ bạn nhìn thấy, mấy mươi năm trước đã có rồi, lúc bạn đứng trong một thành phố lớn, nhìn thấy cảnh tượng phồn hoa đó, lại tưởng rằng mọi người trên thế giới này đều đã thấy qua sự phồn hoa giống như vậy rồi.

Đó chỉ là một tầng của thế giới mà thôi, thế giới có ba tầng, tầng một là thiên đường, tầng hai là nhân gian và tầng cuối cùng là địa ngục.

Hay là một quốc gia lạc hậu nào đó sau rất nhiều năm cũng sẽ trở nên vô cùng phồn vinh, những người ở đó nhìn thấy thành phố phồn hoa, cũng sẽ tưởng những đồ vật này vừa mới xuất hiện trong thế giới này.

Trên máy bay bay từ Hồng Kông đến Dubai, ở khoang hạng nhất, một cô gái có thân hình cân đối, vô cùng xinh đẹp ngáp một cái đang chuẩn bị nghỉ ngơi, sáu giờ sáng ngày mai máy bay sẽ hạ cánh xuống sân bay quốc tế Dubai.


Năm nay Vân Thi Ngọc hai mươi lăm tuổi, quan hệ giữa cô ta và nhà họ Phùng cũng được xem như là bà con xa, bà nội của cô ta chính là em gái họ của ngài Phùng, chính xác mà nói thì cô ta và nhà họ Phùng thậm chí còn không được xem là bà con xa nữa.

Đọc truyện hay trên TruyệnApp
Tuy nhiên cô gái này rất giỏi trong việc kéo quan hệ, mấy năm trước sau khi xin vào Hồng Quảng, cô ta đã nói với tất cả mọi người dượng của mình là ngài Phùng, nhờ vậy mà quản lý phía dưới cũng không dám quản lý cô ta quá chặt.

Hơn thế nữa, mấy ngày lễ tết cô ta cũng cố gắng đi tặng quà, không quan tâm đối phương muốn hay không, cho dù không thể vào được nhà người ta thì cô ta cũng sẽ đặt quà trước cửa.

Cô ta cố gắng như vậy, cộng thêm việc thật sự có một tầng quan hệ bà con nữa, hai năm nay cũng được xem là khách quen của nhà họ Phùng, mỗi lần đến cô ta đều mang theo một ít đặc sản địa phương, miệng lại ngon ngọt, ngài Phùng cũng rất vui vẻ nói chuyện với cô ta một lúc.

Mấy năm nay, cuối cùng cô ta cũng đợi được cơ hội của mình đến, lúc sắp đi, ngài Phùng còn đặc biệt dặn dò cô ta vài câu, bảo cô ta cố gắng ở lại bên người Lục Tam Phong, Lục Tam Phong có hành động gì, thì trước tiên cứ báo lại cho ông ta biết đã.

Vân Thi Ngọc không biết Lục Tam Phong bao nhiêu tuổi, càng không biết cao thấp mập ốm như thế nào, chỉ biết, ngài Phùng bảo cô ta chú ý đến anh nhiều hơn, cần phải biết một ít hướng đi của công ty, dựa theo lời của ông ta thì người này tâm tư tỉ mỉ, không quá thành thật.

Tiếp viên hàng không giúp cô ta tắt đèn, đắp thảm lông cho cô ta, trong lòng Vân Thi Ngọc hơi dao động, nếu như Lục Tam Phong là một người đàn ông vừa già, vừa xấu lại vừa mập thì làm sao đây?
"Người không đủ tàn nhẫn, sẽ đứng không vững!" Cô ta nói thầm một câu như vậy, trong lòng âm thầm nghĩ dù cho phải trả bất cứ giá nào đi chăng nữa thì đối với cô ta mà nói, đây đúng thật là một cơ hội tốt giúp cô ta một bước lên trời.

Ngày tiếp theo, sáng sớm, cánh truyền thông của Hồng Kông hoàn toàn bùng nổ, bảy mươi phần trăm các trang báo đều đưa tin về bữa tiệc thương mại quốc tế lần này của Lục Tam Phong, đồng thời họ còn thông báo rằng, đã phát năm mươi tấm thiệp cho những vị khách quý trên toàn cầu, còn gửi cho một số xí nghiệp có quy mô lớn nữa.

Năm mươi tên khách mời lần này đều dựa vào giá trị con người, danh tiếng, thậm chí là cả tuổi tác của mấy vị khách mời, các xí nghiệp mà đề ra, yêu cầu rất cao, và tất nhiên đều giống nhau hết, những con người bình thường ngay đến cả tư cách để xem qua mấy cái này cũng không có.

Vân Thi Ngọc đã đến khách sạn, sau khi tắm rửa sơ qua thì trang điểm, chọn quần áo, cô ta buộc phải khiến cho bản thân trông thật xinh đẹp, lần đầu tiên gặp mặt phải khiến cho Lục Tam Phong thích cô ta!.