**********
Một ngàn cái VCD xếp chồng lên nhau thành một ngọn núi nhỏ, mọi người tại hiện trường đều sững sờ, mức giá này cũng quá cao đi.
“Tôi muốn hỏi sếp Lục một chút, mức giá đưa ra thị trường này là mức giá cuối cùng?” Một vị phóng viên hướng tới hỏi Lục Tam Phong.
“Đây mới chỉ là phiên bản đầu tiên, giá cả sẽ được điều chỉnh sau khi chính thức đưa ra thị trường” Lục Tam Phong trả lời.
“Mức giá này có phải là cao quá không? Chúng ta biết rất nhiều người yêu thích khoa học kỹ thuật trong nước sẽ rất thích sản phẩm này, đây chính là sự đột phá của quốc gia nhưng giá cao như vậy có khi nào làm những con tim đau khổ chờ đợi trở nên giá lạnh hay không? Với lại nó quá khác biệt với chiến lược giá cả thấp và thân thiện với mọi người.” Vị phóng viên kia truy hỏi.
“Tôi đã nói sau khi đưa ra thị trường thì mức giá sẽ được điều chỉnh, mọi người không cần lo lắng chuyện này.
Để là người đầu tiên tận hưởng loại khoa học kỹ thuật này thì mọi người phải trả một mức giá xứng đáng” Lục Tam Phong biết rất nhiều phóng viên đến là để hỏi về vấn đề này, vội vàng xua tay nói: “Chỉ trả lời nhiều đây thôi.”
Sau khi bước xuống khỏi sân khấu, Phùng Chí Diệu đi tới hỗ trợ cản phóng viên, nhỏ giọng hỏi: “Anh Phong, Làm như vậy có phải là đang hãm hại bọn họ không?”
Lục Tam Phong nhìn thoáng qua đám đông, tất cả mọi người đang tụ tập ở buồng điện thoại công cộng cách đó không xa, hừ lạnh một tiếng nói: “Hãm hại? Tôi hãm hại không chết được bọn họ.
Phía sau cái hố nhỏ là hố lớn và sâu trong cái hố lớn là một cái hầm.
Yên tâm đi, trò chơi chỉ mới bắt đầu mà thôi.”
Bên trong buồng điện thoại, một thanh niên lấm la lấm lét nói vào điện thoại: “Này, bên này đã công bố giá cả, chín mươi triệu cho một chiếc, không có đủ tiền, có mua nữa hay không?”
Chỉ trong chốc lát mà sếp Trịnh, sếp Lý, sếp Hầu cùng một lượng lớn người nhận được tin tức, Điện tử Thủy Hoàn báo giá VCD tiên phong là ba vạn một chiếc.
Mức giá này, cho dù là Lý Quân Lộ nghe xong cũng phải hít một ngụm khí lạnh, mẹ nó đắt quá rồi!
“Anh ta điên rồi sao? Bản đắt như vậy?” Lý Quân Lộ chau mày, mức giá cả này rõ ràng là đang ép buộc bọn họ mua, bọn họ biết Lục Tam Phong đã đoán được bước tiếp theo bọn họ muốn làm gì.
Sếp Trịnh đã gọi cho Lý Quân Lộ để nói về chuyện này.
“Tôi cảm thấy không cần thiết phải mua, chờ vài ngày chính thức đưa ra thị trường rồi mua cũng không muộn.
Hơn nữa, giao diện các bo mạch chủ cơ bản đều đã có, đã tiến gần hơn một bước rồi.” Lý Quân Lộ cân nhắc nói.
“Tôi cũng cảm thấy vậy, Sang Duy không mua phải không? Nếu ngài không mua thì tôi cũng không mua, đây rõ ràng là đang hãm hại chúng ta mà.” Sếp Trịnh rất kiên định nói.
Các sếp lớn gọi điện cho nhau, bọn họ vô cùng tức giận nói rằng nhất định phải chống lại loại hãm hại này.
Tất cả mọi người đều không mua để cho một ngàn sản phẩm này đều không bán được, ngày đầu tiên mở bán lại thành trò cười cho thiên hạ.
Trong điện thoại, sếp Trịnh thở dài, gã chủ quản ở bàn đối diện hỏi: “Sếp Trịnh, tôi không mua nữa?”
“Làm sao có thể không mua? Cho dủ phải ngậm bồ hòn làm ngọt thì cũng phải ngậm.
Chín mươi triệu sao? Chỉ cần bán ra một trăm sản phẩm, Lục Tam Phong đã có thể đi trước các nhà máy lớn mà ăn lời một khoản lớn.” Sếp Trịnh tức giận nhếch miệng, nói thầm một câu: “Thật mẹ nó tổn hại.”
“Thông báo xuống dưới, mua, trước tiên phải đem sản phẩm trở về đã.” Sếp Trịnh nghĩ nghĩ, gọi điện cho Hạ Thiên kếu anh ta đến văn phòng một chuyến.
Vài phút sau Hạ Thiên đi đến, hỏi: “Sản phẩm đã tới?”
“Vẫn chưa, mua một hai chiếc hẳn không có vấn đề gì chứ?” Sếp Trịnh hỏi.
“Một chiếc?” Hạ Thiên khó xử nói: “Sếp Trịnh, chúng ta nên mua ít nhất mười chiếc.
Không chỉ phải mở để nghiên cứu mà còn phải làm một số thí nghiệm điện áp đơn giản.
Nếu một chiếc bị hư còn có chiếc khác để thay thế, một khi xuất hiện trục trặc sẽ làm cho “R&D” bị đình trệ, như vậy rất phiền toái.”
“Mười chiếc?” Chủ quản ở bên cạnh nói: “Sếp Hạ, sản phẩm này rất đắt tiền.”
“Phí tổn cũng không cao, có thể đắt bao nhiêu chứ?” Hạ Thiên đã sớm tính toán Lục Tam Phong, phỉ tổn ba ngàn tệ là nhiều, đưa ra thị trường cao lắm cũng khoảng hơn hai triệu.
“Một chiếc giá chín mươi triệu.”
“Mẹ nó chứ...!Hơi đắt rồi đấy!” Hạ Thiên kinh ngạc.
Sau một tiếng đồng hồ, một chiếc cũng chưa được bán đi, đám người Lục Tam Phong ngồi ở cửa sổ cách đó không xa thông qua cửa kính mà nhìn.
Trương Phượng Tiên nhìn những người đứng ở đó bất động, phóng viên không ngừng phỏng vấn những người này, mở miệng nó: “Ngày mai chúng ta chắc chắn là trở thành chủ đề hot.
Chỉ sợ hôm nay một chiếc cũng bán không ra thì thật sự quá xấu hổ rồi.”
“Bây giờ có giảm giá thì cũng quá muộn rồi.” Phùng Chí Diệu thở dài.
Chu Hoài Đông nhìn thấy Lục Tam Phong không nói lời nào, anh ta có thể cảm giác được Lục Tam Phong chắc chắn sẽ làm cho những người kia đem mức giá kia nuốt vào.
Vài phút sau, một chiếc chạy tới đưa một chiếc túi cho người đàn ông, người đàn ông đó cầm được cái túi liền đi đến chỗ bán hàng, nói: “Tôi mua ba chiếc!”
“Bán ra rồi?”
“Thật sự bán ra rồi?”
Tiếp theo lại có một người đi đến chỗ bán hàng, mang theo một cái túi to nói: “Tôi mua năm chiếc!”
Tiền đến rồi, càng ngày càng nhiều người xúm lại chỗ bán hàng, trong nháy mắt mà bốc cháy tiêu thụ.
Lục Tam Phong thấy cảnh tượng này, anh có thể tưởng tượng ra bộ dáng nghiến răng nghiến lợi của nhóm người Lý Quân Lộ và Sếp Trịnh.
Trên mặt hiện ra một mạt tươi cười, đây mới đâu vào đâu chứ.
Nếu VCD là cọng rơm cứu mạng của Điện tử Thủy Hoàn thì Lục Tam Phong anh sẽ không để cọng rơm đó chết yểu.
Vào giữa trưa, đã bán ra hơn ba trăm chiếc, thu về hàng chục triệu.
Đây là một sự kiện có một không hai trong lịch sử.
Những công ty đang để mắt tới VCD hiện tại đều nghẹn một ngụm.
Nếu không đánh bại Lục Tam Phong thì có thu lại được gấp trăm lần cũng không giải được mối hận của họ!
Vào giữa trưa, mở một cái hội khánh thành đơn giản, thông báo VCD chính thức mở bán.
Đồng thời, chính sách quảng cáo, tuyên truyền chuẩn bị lâu nay toàn bộ khởi động.
Bắt đầu từ ngày mai, tất cả các kênh bán hàng và cửa hàng của Điện tử Thủy Hoàn đều sẽ án áp phích tuyên truyền VCD.
Nhà máy ở Đông Quan sẽ ưu tiên sản xuất VCD và sản lượng cố định hàng tháng sẽ đạt 600.000 đến 700.000 chiếc.
Những sản phẩm bị mua lại với giá cao trước tiên sẽ được gửi đến bộ phận R&D của các công ty lớn.
Những chiếc máy này sẽ được tháo rời và các kỹ sư sẽ phát hiện có vấn đề với một số đường mạch.
Khi máy móc đã đến, Lý Quân Lộ đứng ở bộ phận R&D.
Các công ty lớn đều đang gia tăng thời gian nghiên cứu phỏng chế lại sản phẩm này nhưng đối với các đường mạch này họ lại không dám tùy tiện cải biến.
Chỉ có sếp Trịnh đã xem qua bản thiết kế ban đầu, Lý Quân Lộ gọi điện thoại tới hy vọng từ chỗ anh ta biết được chút gì.
“Các đường mạch kia sao? Tôi nói với anh, tuyệt đối không thành vấn đề, lúc đó tôi đã mang kỹ sư trưởng theo, mấy đường mạch này có thể lại giảm bớt một chút.
Hai ngày này chúng ta làm thí nghiệm, tuyệt đối không có vấn đề.” Sếp Trịnh vỗ ngực cam đoan, nhắc nhở: “Sếp Lý, chuyện này tuyệt đối không thể nói với các nhà sản xuất khác, giảm bớt một chút thì ta có thể tiết kiệm không ít phí tổn đâu.”
“Anh yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không chuyện này cho ai khác.” Sếp Lý cam đoan nói.
Tất cả các công ty đều để mắt tới con đường này, các công ty lớn càng giữ bí mật và coi đây là bí mật kinh doanh, tất nhiên các công ty khác càng tin rằng có những điều quan trọng trong đó.
Khi các công ty lớn cùng tìm hiểu và chi tiền để mua tin tức từ những người trong cuộc thì không đến nửa tháng sau, sếp Trịnh đã thành công dẫn dắt công ty đi theo một hướng mới.
Trong vòng nửa tháng, việc sản xuất VCD đã đi vào quỹ đạo, hàng hóa được đưa đến các nhà phân phối lớn và đưa hàng về các cửa hàng nhỏ trên đường.
Giá bán lẻ được ấn định là một triệu một trăm chín mươi bốn nghìn.
Các truyền hình về tinh bắt đầu chiếu quảng cáo, từ đầu đường cho đến cuối ngõ đều xuất hiện các biển quảng cáo.
Lục Tam Phong đối với vị trí của VCD rất rõ ràng, chính là nhu cầu tất yếu của hôn nhân.
Chỉ cần nắm lấy tâm tư của mẹ vợ thì còn lại không cần lo lắng nữa.
Đồng thời, về mặt tiếp thị cũng được anh cố gắng để phù hợp với mức giá bình dân và cuộc sống cao cấp.
Trên các áp phích của cửa hàng lớn đều có ảnh chụp của Khương Trung Kỳ, thông qua anh ta để quảng bá sức mạnh và tính xác thực của sẩn phẩm.
Khi lô hàng đầu tiên lên kệ đã bán hết trong vòng ba tiếng đồng hồ, thậm chí bắt đầu xuất hiện tình huống các cửa hàng tăng giá sản phẩm để trục lợi.
Ngày 25 tháng 3, tất cả các kênh đã được cung ứng đầy đủ và công suất sản xuất của nhà máy sắp đạt đến giới hạn, với sản lượng mỗi ngày là hai mươi lắm ngàn chiếc.
Tuy nhiên thị trường vẫn còn nóng hổi, nhiều nơi đều đã cháy hàng.
Ngày đạt doanh thu cao nhất đã bán ra ba vạn chiếc, đã phá vỡ số liệu bán hàng hằng ngày của ngành điện tử gia dụng.
Số tiền thanh toán tối đa trong một một ngày là hơn một trăm triệu và điểm lợi nhuận của sản phẩm đơn lẻ là 9%, nói chung thì tổng lợi nhuận vẫn bị lỗ.
Một thị trường điên cuồng như vậy lại tìm được một lỗ hổng lớn như vậy, các công ty lớn cũng đỏ mắt lắm rồi.
Cho dù là phòng ngừa nạn vi phạm bản quyền thì cũng phải thiết kế lại ngoại
.