Kẻ Ăn Chơi Biến Thành Tổng Tài

Chương 453: Hùn Vốn Mở Công Ty Giải Trí






Lục Tam Phong nhìn cô ta lắc đầu, Tô Ái Linh nói sự hợp tác lần này quả thật đã đánh trúng vào trái tim Lục Tam Phong nhưng anh cảm thấy hợp tác cùng một người như Tô Ái Linh rất không có cảm giác an toàn.

Hai người rất giống nhau, họ là một loại người, người theo đuổi lợi ích, loại người này nhất định là người cô độc, một khi đã dạy cô ta quá nhiều thứ, Lục Tam Phong cho rằng đây sẽ là tai họa.

“Vậy anh còn muốn gì nữa?” Tô Ái Linh có chút mất hứng, bưng trà lên uống một ngụm nói: "Tôi bây giờ ngoại trừ thân thể này còn có cái gì nữa? Chỉ cần tôi có, tôi có thể mang ra giao dịch với anh, chỉ cần anh mở miệng.”
Lục Tam Phong dùng tay xoa mặt có chút bất đắc dĩ mở miệng ra nói: “Cô sẽ không yên phận.”
Lục Tam Phong chỉ nói một nửa bởi vì anh biết Tô Ái Linh loại người đến chết cũng không có khả năng sống một cuộc sống tạm bợ, cô ta cùng Lục Tam Phong giống nhau, từ trong xương tủy chínhlà một thương nhân, liều mạng mà leo lên.

“Cô có thể tìm người khác, cổ phiếu, thời hạn giao hàng, quỹ, loại hư danh này cô có thể tùy tiện tìm một người quản lý quỹ, bọn họ đều có thể dạy cho cô những cái đó.” Lục Tam Phong bưng trà lên uống một ngụm nói: “Cô không cần phải tìm tôi, từ nay về sau chúng ta từ biệt, cả hai cùng sống dễ dàng, có được không?”
Tô Ái Linh liên tục lắc đầu nói: “Không được, hiện tại trong tay tôi đang thiếu tiền, cô ta mỗi tháng chỉ cho tôi ba mươi triệu tiền sinh hoạt phí, trong tay tôi không có vốn, tôi hy vọng anh có thể hợp tác với tôi ứng một phần vốn trước.”
Lục Tam Phong lấy ra một viên kẹo cao su từ trong túi nhét vào miệng, Tô Ái Linh cũng đảo mắt một chút, hai người ngồi đó mặt đối mặt, đều không nói chuyện.

Hiện tại Tô Ái Linh hy vọng thoát khỏi sự trói buộc của tổng giám đốc Trần, muốn làm những việc này cần có người hiểu về tài chính, cơ cấu vốn chủ sở hữu, người quản lý công ty đến hỗ trợ cô.


Về phần con cái của tổng giám đốc Trần, cô ta quả thật đã sinh bốn đứa con nhưng bốn đứa nhỏ này đều đi theo chồng cũ, đã không còn quá nhiều liên hệ, nếu làm tốt quả thật có thể chắc chắn nằm giữ nguồn vốn của Trần thị trong tay.

Đôi bên trầm mặc rất lâu, Tô Ái Linh lăn lộn nhiều năm như vậy cũng hiểu được đạo lí, giới kinh doanh vĩnh viễn không có kẻ địch và bạn bè, chỉ có lợi ích vĩnhhằng, chỉ cần lợi ích đủ lớn thù giết cha thì cũng có thể tạm thời buông xuống.

“Tôi không muốn cùng cô có quá nhiều quan hệ, đặc biệt là tình cảm.” Lục Tam Phong mở miệng.

“Vậy thì đem tình cảm đặt sang một bên, chúng ta nói chuyện về tiền bạc, ý của tôi là anh tìm mấy người ở bên này mở công ty, tùy tiện làm việc gì đó, sau đó tôi đến thúc đẩy đầu tư, đương nhiên, ở địa phương này rất dễ bị phát hiện, đề nghị của tôi là đặt nó ở châu Âu.” Tô Ái Linh đề nghị.

“Sau đó thì sao?” Lục Tam Phong nhìn cô ta, phát hiện trong lòng của người phụ nữ này hình như đã nghĩ ra tất cả.

“Sau đó tôi có thể thúc đẩy Trần thị đầu tư một khoản tiền qua, tiếp đến rút tiền ra để vào tài khoản của tôi, tôi bây giờ cần phải học hỏi, sau đó cần phải làm ra một số thành tích vào năm tới, như vậy để cô ta chứng minh rằng tôi có thể làm được, cô ta sẽ từ từ đặt sự tin cậy.” Tô Ái Linh tâm tư rất cần thận nói: “Tôi không dám bảo đảm mình tuyệt đối sẽ kiếm được tiền, nếu như thua lỗ thì lấy số tiền rút ra bù đắp vào.”
Lục Tam Phong sắp nhịn không được vỗ tay cho cô ta, người phụ nữ này vĩnh viễn là lập mưu đồ trước rồi sau đó mới hành động, chính là không biết tổng giám đốc Trần chơi cô ta hay là bị cô ta chơi lại.“Nếu như tôi không đồng ý...!“Anh sẽ đồng ý!” Tô Ái Linh đoạt trước nói.


“Cô dựa vào cái gì mà nói như vậy?” Lục Tam Phong có chút tức giận nói.

“Có ba điểm, điểm thứ nhất, chuyện này đối với anh là có lợi, đặc biệt là tương lai của Thủy Hoàn đến tài chính Sông Hương sẽ thuận lợi hơn nhiều, sẽ không giống như lần đầu tiên tốn sức như vậy, điểm thứ hai, chúng ta là đối tác vô cùng thích hợp, tôi có thể trở thành người tình của anh, thậm chí sinh con cho anh cũng không vấn đề gì, tôi biết Giang Hiểu Nghi không thể sinh con cho anh, điểm thứ ba, nếu như anh không đồng ý đừng trách tôi đi nói với Giang Hiểu Nghi một số chuyện không nên nói.” Lúc Tô Ái Linh nói đến điểm thứ ba, trong lời nói đã tràn đầy ý uy hiếp.

Sắc mặt của Lục Tam Phong trực tiếp kéo xuống, nhíu mày nói: "Cô uy hiếp tôi sao?” “Phải, chính là uy hiếp anh đấy, hiện tại tôi không còn gì nữa rồi, cái mạng nát này là nhặt được, tôi biết anh rất quan tâm tới Giang Hiểu Nghi, đây là điểm yếu của anh, chúng ta hợp tác, chỉ có lợi mà không có hại.” Tô Ái Linh hút một điều thuốc, hỏi: “Anh không hút thuốc sao?” “Cô ấy nói hút thuốc không tốt.” Lục Tam Phong nói.

Tô Ái Linh sững sờ tại chỗ, trong lòng nổi lên một mùi chua xót không nói nên lời, cùng là phụnữ với nhau, cô ta ở trên biển thiếu chút nữa thì mất mạng, Giang Hiểu Nghi lại được che chở giống như một đứa trẻ.

“Vậy anh cho tôi một lời thẳng thắn, hợp tác không?” Tô Ái Linh đem điếu thuốc trong tay dập tắt sau đó lại đốt một điều khác nói: “Tôi cũng nhanh chóng hành động, hiện tại, mỗi giây mỗi phút đều là sự giày vò.”
Lục Tam Phong cảm thấy không nên kích thích cô ta, suy nghĩ một lát nói: “Tôi cân nhắc một chút rồi sẽ cho cô một câu trả lời.” “Trong vòng một tuần có được không?” “Được.” Lục Tam Phong gật đầu đồng ý.

Tô Ái Linh rít mạnh điều thuốc hai cái, đứng dậy đi về phía Lục Tam Phong, mở miệng phun trên mặt anh một làn khỏi, nói: “Trước tiên tôi sẽ bảo đảm cho anh một chút, còn anh giao tiền cọc, mọi người coi như cũng có ý như vậy.”

Đảm bảo...!Tình dục?
Lục Tam Phong sửng sốt một chút, đây đều là từ hổ lang gì, vội vàng ngồi sang một bên khoanh tay nói: “Không được, không được, nếu cô muốn như vậy thì không có cách nào hợp tác.” “Anh chán ghét tôi à?” Tô Ái Linh mặt lạnh hỏi.

“Không có, cả về dáng người hay gương mặt cô đều xinh đẹp như vậy, đương nhiên năm đó ông thầy bói mù còn nhìn ra là không đơn giản, chúng ta hai lần giày vò lẫn nhau đều không có ý nghĩa.”Lục Tam Phong xấu hổ cười cười nói.

“Tôi chính là có chút cần mà thôi, tôi bên cạnh anh.

" “Tôi hiểu, chính là chưa đủ kích thích, hai cái ổ cắm, không có đầu cắm, vậy nhất định là không có tia lửa, phích cắm này của tôi là đồ dùng cá nhân, xin lỗi, bên ngoài có rất nhiều chàng trai tốt, cần gì phải gây sức ép cho tôi?” Lục Tam Phong cười có vài phần hèn mọn.

Tô Ái Linh nhún nhún vai, đơn giản sửa sang lại quần áo một chút, nhìn chằm chằm vào Lục Tam Phong nói: “Chơi với anh, càng chơi không được tôi càng muốn chơi, tôi đi, trong vòng một tuần cho tôi đáp án, bằng không tôi sẽ nói chuyện với vợ anh.”
Tô Ái Linh xoay vòng eo rời đi, để lại bóng lưng cho Lục Tam Phong, anh không nhìn theo, ánh mắt toàn bộ tập trung trên cặp mông đang uốn éo rời đi, không có biện pháp, đàn ông mà Cửa phòng đẩy ra, Lý Minh Phương đi vào, là một người phụ nữ, cô ta rõ ràng nhìn ra sắc mặt
Lục Tam Phong đang đỏ dần lên, hô hấp có chút nặng nề.

“Tổng giám đốc Lục, Hồng Quảng bên kia cũng đã sắp xếp xong rồi, ngày mai có thể đi tới sòng bạc.” Lý Phượng giới thiệu: “Chị Ngô bên kia hôm nay có chuyện khác nên không qua đây.” "Đã không có chuyện của cô ta nữa rồi, nói vớicô ta về đại lục bên kia thanh toán hóa đơn, nếu ngày mai là đi..." Lục Tam Phong nghĩ một chút, vẫn là gặp Tổng giám đốc Đỗ một lần đi, liên doanh thành lập một công ty giải trí kiểm rất được, anh mở miệng nói: “Buổi tối gọi điện cho Tổng giám đốc Đỗ, mời ông ta một bữa cơm.


Mặt trời ngả về phía tây, ánh nắng vàng rải rác trên mặt biển, có thể nhìn thấy những bãi cát xa xa và hàng dừa, Lục Tam Phong đứng ở đài quan sát hai tay nhét vào túi, miệng nhai kẹo cao su, yên tĩnh nhìn tất cả thứ ở đây.

Hôm nay là ngày cuối cùng của năm 1992, ngày mai là 1993 rồi, bên kia bờ biển là Thành Minh, hội nghị điện tử bên đó đã sẵn sàng, năm nay mở rộng thêm một ít doanh nghiệp, nổi bật nhất vẫn là Lục Tam Phong.

Chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi, thị trường thiết bị đồ gia dụng nhỏ đột nhiên nổi lên, chương trình khuyến mãi cuối năm vô cùng náo nhiệt.

Dưới bầu trời đầy sao, trên bàn ăn trải khăn bàn màu trắng, bày bò bít tết, rượu vang đỏ được đổ đầy vào ly chân cao có vẻ rất cao cấp, Lục Tam Phong ăn một miếng thịt bò, nhìn về phía Tổng giám đốc Đỗ đối diện nói: “Tổng giám đốc Đỗ, ông cảm thấy thế nào?” “Không tồi, rất mềm, tôi cảm thấy ngon như ăn ở nhà hàng có sao Michelin vậy!” Tổng giám đốc Đỗ tán thưởng, hỏi: “Tổng giám đốc Lục tài chính thành công, có phải là muốn trở về hay không?” “Trước tiên không vội, đến sòng bạc đi mộtvòng, chơi vài ván đã.” Lục Tam Phong cũng không muốn nói nhiều về tài chính, chuyện tiền bẩn này không thể công khai ra bên ngoài được, âm thầm vận hành là được rồi, chuyển đề tài sang ngành giải trí hỏi: “Tổng giám đốc Đỗ có biết ngành giải trí ở đại lục hay không?” “Hiểu một chút, tứ đại thiên vương mở một buổi hòa nhạc ở một số thành phố, thành phố hạng nhất vẫn có chút năng lục tiêu thụ, ngoài ra thì không hiểu cho lắm.” “Ông nghĩ sao về thị trường điện ảnh đại lục?” Lục Tam Phong hỏi.

“Vi phạm bản quyền rất nghiêm trọng” Tổng giám đốc Đỗ lúng túng cười nói: “Đầu tiên không nói băng lậu, theo như tôi biết đại lục không có nhiều rạp chiếu phim, phần lớn là phòng thu video, bây giờ đối tượng xuất khẩu bản quyền chính của chúng tôi là hướng Đông Nam Á, doanh thu phòng vẻ một phần, một phần của tiên bản bản quyền.”
Lục Tam Phong gật gật đầu, đối với tình huống mà ông ta nói cũng đồng ý, nói: “Vậy ông thấy liên doanh với tôi mở một công ty điện ảnh và truyền hình, như thế nào?" “Công ty điện ảnh và truyền hình?” Tổng giám đốc Đỗ có hứng thú nói: “Nếu không điện tử Thủy Hoàn nhập vào cổ phần của tôi, tôi có thể cho anh một cái giá rẻ hơn.”
Lục Tam Phong bị lời nói của ông ta làm chobật cười, tài chính đều đổ lên đầu mình, mở miệng nói: “Là như vậy, ý của tôi là điện tử Thủy Hoàn đóng góp một tỷ năm trăm triệu, sau đó kịch bản tôi sẽ cung cấp, để cho ai diễn là do tôi quyết định...!“Tổng giám đốc Lục, anh vẫn xem thường nghề biên kịch này rồi.” Tổng giám đốc Đỗ nhịn không được ngắt lời Lục Tam Phong: “Vẫn là nên đem chuyện chuyên môn giao cho người chuyên nghiệp.” “Ông nghe tôi nói xong đã, tôi ra kịch bản, tôi quyết định người, nếu kiếm được tiền, mỗi người một nửa, thua lỗ bao nhiêu tôi bồi thường cho ông bấy nhiêu." Lục Tam Phong nhìn chằm chằm ông ta nói: “Ông cảm thấy thế nào?”
Còn có chuyện tốt như vậy? Tổng giám đốc Đỗ cảm thấy Lục Tam Phong uống say rồi phải không, đây không phải rõ ràng đưa tiền không cho ông ta sao? “Ý của anh là, anh góp một tỷ năm trăm triệu, chiếm một nửa số cổ phần, chi phí quay phim toàn bộ do Giải trí Tinh Không bố ra, kinh doanh có lời thì mỗi người một nửa còn lỗ thì mình anh chịu, đúng không?” Tổng giám đốc Đỗ cảm giác tại ông ta đang có vấn đề bởi vì loại điều kiện này phàm là đầu óc bình thường thì sẽ không đề xuất như vậy.

Lục Tam Phong gật đầu thật mạnh nói: "Đúng vậy, còn có một điều kiện, đó chính là bản quyền của công ty các ông ở đại lục đều thuộc về tôi!”img.