Kẻ Ăn Chơi Biến Thành Tổng Tài

Chương 379: Việc Thu Mua Không Liên Quan Tới Anh




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Khả năng khống chế toàn cục của hai người Trương Phượng Tiên cùng Chu Hoài Đông đương nhiên kém rất nhiều so với Lục Tam Phong, họ nhìn mấy tờ báo đến phát ngốc ra.


Trương Phượng Tiên ngẩn ra một lúc rồi nói: “Anh nói, ba công ty Samsung, Sony cùng Phillips đang muốn thu mua chúng ta?”
Lục Tam Phong gật đầu đáp: “Không chỉ có ba công ty này, có lẽ tất cả những thương hiệu nước ngoài khách nữa, bây giờ chúng ta đã trở thành một món bánh thơm.”
Sắc mặt Trương Phượng Tiên phấn khởi vô cùng, mở miệng nói: “Đây là chuyện tốt đấy, chỉ cần kết hợp với vốn nước ngoài, chúng ta lập tức được giao quyền kỹ thuật, tuyệt đối có thể đi khắp thị trường trong nước, không chỉ có kỹ thuật, hơn nữa còn có tiền, có lẽ giá trị cũng được nâng cao lên nhiều.”
“Sau đó thì sao? Công ty ai có quyền lên tiếng?” Lục Tam Phong hỏi.


"Cái này tôi không biết, chưa học qua, chỉ là nghe giáo viên nói, chỉ cần thu hút một nhà tư bản đầu tư lớn, vậy thì có nghĩa là đã là một công ty vô cùng có tiềm lực, đợi phát tài thôi.” Trương Phượng Tiên son sắt bảo đảm.


“Bỏ đi, chuyện này không liên quan gì đến hai người, hai ngày nay tôi đã xử lí một chút phương án cải tổ rồi, trước cuối năm nay phải chấp hành đi, đồng thời trước cuối năm còn phải mở rộng thêm một nhà máy nữa, xây dựng nhà máy chi nhánh, nhà máy này phải đủ lớn, năng lực sản xuất phải mạnh, sản lượng một năm không được dưới năm triệu cái, thậm chí phải nhiều hơn.


Sản lượng năm triệu cái? Quy mô sản lượng như này, nên được coi là nhà máy sản xuất tivi lớn nhất rồi, Chu Hoài Đông hỏi: “Định ở đâu vậy? Hay là xây ở Sản Kỳ đi, chỗ đó đang được nhà nước khá coi trọng.”
Lục Tam Phong liên tục lắc đầu, nếu mà xây ở Sản Kỳ thì thật sự sẽ thành đồ bỏ mất.


“Bảo vài nhóm người đi nói chuyện đi, xây ở bốn thành phố Ninh Giang, Thành Minh, Trùng Khánh, Vũ Hán, thành phố nào nhiều đất, ưu đãi nhiều, chính sách rộng, thì đi chỗ đó, trước cuối năm phải làm cho xong việc này, đến lúc đó lấy đất đi thế chấp ngân hàng, đổi được một khoản tiền về, nhớ một điều, thành phố nào lấy chỉ tiêu ra mua máy móc nhập khẩu, điều này rất quan trọng.”
“Tôi hiểu rồi!”
“Chuyện cải tổ này, tạm thời đừng công bố với bên ngoài, truyền tai nhau giữa các tầng quản lý thì cứ để bọn họ nói!” Lục Tam Phong cầm tập tài liệu bên cạnh lên xem, nói: “Không có chuyện gì nữa rồi, hai người đi làm việc đi."

Trương Phượng Tiên cùng Chu Hoài Đông ra khỏi phòng làm việc, hai người vừa đi trên hành lang, Chu Hoài Đông mở miệng hỏi: “Tổng giám đốc Lục đang định làm gì thế?”
“Tôi cũng không biết.”
“Không phải quan hệ giữa cô với anh ta rất thân thiết sao?”
“Tôi ngủ cùng một ổ với anh sao sao?” Trương Phượng Tiên tức giận quát: “Anh hỏi tôi, tôi đi hỏi ai?”
Chu Hoài Đông vốn cảm thấy tiếp theo là nên xây dựng nhà máy, nâng cao tiêu thụ, công ty sẽ phải xoay quanh cái trục là anh ta, vậy mà mọi chuyện lại phát triển theo hướng khiến anh ta rất bất ngờ.


Tâm tư của Lục Tam Phong hơn hẳn người thường mà.


Liên tiếp hai ngày đẳng đẳng, chuyện cải tổ nội bộ công ty đã truyền đi xôn xao, mà tin tức Hương Giang bên kia cuối cùng cũng truyền đến đại lục, sau đó được tuyền bá trong ngành với tốc độ chóng mặt, tạo thành một cú sốc lớn.


Việc này tương đương với một bức thư mời, thư mời của nhãn hiệu nước ngoài, nói với điện tử Thủy Hoàn là, tôi cảm thấy anh không tồi, anh nên cảm thấy vinh dự.


Bây giờ thương hiệu nước ngoài đều giống như công tử nhà giàu vậy, mà những nhãn hiệu trong nước lại giống mấy con a hoàn hơn, có bao nhiêu a hoàn nằm mộng được sà vào lòng mấy anh công tử chứ.


Mà điện tử Thủy Hoàn là công ty mới thành lập cuối năm ngoái, lại bị nhìn trúng rồi, sao có thể khiến người ta không ngưỡng mộ ghen tỵ chứ?
Những xí nghiệp đó gióng trống khua chiêng lớn như vậy, không phải là sợ điện tử Thủy Hoàn không đồng ý, mà chủ yếu là để các thương hiệu nước ngoài khách tranh giành cướp đoạt, bây giờ là có nhiều công tử, nhưng a hoàn thích hợp thì chỉ có một.



Một số truyền thông nơi đất Tô Châu thấy điện tử Thủy Hoàn có cơ hội như vậy, nên đã nhanh chóng sắp xếp đợt phỏng vấn, tiêu đề truyền thông đều giật tít điện tử Thủy Hoàn phát triển nhanh chóng, đến mức chấn động nước ngoài, cái gì mà nước Mỹ hoảng sợ rồi, Nam Hàn quỳ ròi, quỷ cũng khóc rồi!
Ngược lại công ty điện tử Thủy Hoàn rất yên tĩnh.


Cuộc điện thoại đầu tiên được gọi đến là từ trụ sở chính của Samsung ở Hương Giang, đối phương cũng rất đơn giản trực tiếp tỏ thành ý, cảm thấy vô cùng hứng thú với điện tử Thủy Hoàn, rất sẵn lòng giai thiệp, bàn bạc một chút về chuyện thu mua.


Người phụ trách văn phòng thương mại nghe thấy chuyện này liền ngẩn người tại chỗ, chuyện này anh ta không thể tự mình làm chủ được.


“Tôi có thể giúp ngài thông báo một tiếng, chuyện này tôi không thể làm chủ được.”
“Chúng tôi đã gửi một văn bản thương mại rồi, có lẽ hôm nay sẽ tới, bảo ông chủ các anh xem một chút, chúng tôi có thành ý thu mua, cũng cho rằng đây là cơ hội phát triển của công ty điện tử Thủy Hoàn, dù sao chúng tôi cũng là Samsung, những xí nghiệp có thể được chúng tôi nhìn trúng thực không nhiều đâu...”
Đối phương một hơi nói ra một câu đầy ngạo mạn, giống như việc được bọn họ nhìn trúng là niềm tự hào của điện tử Thủy Hoàn vậy.


Người phụ trách văn phòng thương mại cũng chỉ đành khách khí một chút, công ty đối phương lớn, lại còn là nước ngoài, không dám đắc tội, anh ta ghi lại toàn bộ nội dung cuộc điện thoại, sau đó lập tức chạy như bay về phòng làm việc của Lục Tam Phong.


“Mời vào!” Trong phòng truyền đến giọng nói của Lục Tam Phong.


Người phụ trách mở cửa bước vào, vội vàng hoảng hốt tiến đến trước đặt bản ghi chép nội dung cuộc gọi lên mặt bàn: “Tổng giám đốc Lục, một người ở tổng bộ Samsung ở Hương Giang gọi điện thoại đến, nói là muốn thu mua chúng ta, đây là ghi chép cuộc gọi, người ta còn nói đã gửi cho chúng ta một phần văn bản thương mại nữa

Lục Tam Phong chỉ hời hợt “ồ” một tiếng, sau đó cầm ghi chép cuộc gọi nhìn một cái.” Còn có chuyện gì khách không?"
“Khi nào chúng ta trả lời họ ạ?”
“Không cần để ý nữa!” Lục Tam Phong ngừng bút, nhìn anh ta nói: “Còn chuyện gì khách không?”
“Tổng giám đốc Lục, đây là Samsung đó.”
“Tại tôi không có điếc”
“Vậy tôi đi làm việc đây.”
Anh ta ra khỏi phòng làm việc, còn không đợi quay trở lại phòng làm việc của bộ phận, một tên nhóc đã chạy qua, gọi: “Lại có điện thoại, là Sony”
"Sony?"
Người phụ trách văn phòng thương mại đến đến đi đi liên tiếp mấy bận, Lục Tam Phong nghe đến mức có chút phiền, anh gấp lại bảng ý kiến cải tổ trong tay, mở miệng nói: “Nếu anh cảm thấy trực tiếp cúp điện thoại sẽ làm người ta cảm thấy rất mất lịch sự, thì anh nhận cuộc gọi rồi để ở đó, làm việc anh cần làm là được.”
“Được, nhưng có nhiều công ty gọi điện đến như vậy, chúng ta thật sự không bán sao?”
“Đây là chuyện mà anh nên suy nghĩ sao?” Lục Tam Phong nhíu mày hỏi.


“Không phải không phải!” Người phụ trách văn phòng thương mại vội vã nặn ra một nụ cười, rồi lui khỏi phòng làm việc.


Buổi chiều, văn bản thương mại của các công ty đều đã đến, toàn bộ đều tích lại trong thùng rác phòng làm việc của Lục Tam Phong, ngày hôm sau, mấy xí nghiệp kia không hẹn mà cùng nhau đưa tin tức ra ngoài, đã cùng với điện tử Thủy Hoàn hoàn thành bước đầu việc thu mua, sắp tới hai bên sẽ gặp mặt đàm phán tập thể.


Mọi người đều nghĩ giống nhau, đầu tiên là chiếm một vị trí, để những đối thủ cạnh tranh khách chết tâm, xấu hổ nhất là, mấy xí nghiệp này đều đăng tin tức cùng một ngày, lập tức dẫn tới ngành điện tử bùng nổ.


Nơi tấc đất tấc vàng Hương Giang này, điện tử Thủy Hoàn là thứ gì không ai biết, nhưng bây giờ mọi người đều biết, các xí nghiệp điện tử quốc tế đều đang tranh giành công ty này.


Một nhà báo bình luận rằng, một cô gái gả cho năm chồng, điện tử Thủy Hoàn sẽ về tay nhà nào đây.



Một tin tức nóng hổi như vậy đã ngay lập tức tuyền đây bên Thành Minh, sau đó ngành điện tử đại lục lại lần nữa xôn xao, không ít người trong ngành đều đang đập bàn.


May mắn của người này với người kia khách biệt quá nhiều rồi đấy?
Công ty điện tử Thủy Hoàn năm ngoái mới thành lập, mình cũng là năm ngoài thành lập, bên đó đã được tư bản quốc tế chú ý đến, còn mình thành công đền bù hết cả tiền.


Tôn Hùng Cường ngồi trước bàn làm việc cũ kỹ, khi nghe được tin tức này thì nâng mắt lên, đôi mắt đục ngầu tản ra tia sáng.


“Cầm tiền chạy lấy người là một lựa chọn không tồi, nước vào ngành điện tử chưa đầy một năm, có thể cầm mấy ức bỏ chạy thì phải là người lợi hại lắm”
Ông ta lầm bầm một hồi, rồi cẩm cốc tráng men trước mặt lên uống ngụm trà đậm, cả người như lại khôi phục trạng thái uể oải.


Cả thế giới đang xôn xao ngưỡng mộ Lục Tam Phong, được nước ngoài nhìn trúng, cũng có nghĩa là sẽ kiếm được, có thể cầm tiền rút lui, càng huống hồ anh ta mới làm được bao lâu đâu.


Chuyện này làm rầm rộ lên khá lớn, một số đài truyền hình cũng đã báo cáo, đến cả Cao Chí Dũng cũng xem thấy tin tức này, đều đang ảo tưởng Lục Tam Phong cầm mấy ức tiền mặt, quay về công ty thực phẩm Giai Mỹ.