Isekai: Trực Tử Ma Nhãn

Chương 42




Hide nhanh chóng dẫn binh hướng về vị trí được điểm trước với Kenji mặc kệ bọn lính còn lại của thành Asaka , lúc này cô chỉ nên cố thật nhanh đi đến điểm hội nhập với cậu em trai của mình thôi .

Lúc này còn ở bên Kenji thì cậu hiện tại đang nằm sấp mặt ở trên mặt đất , và trông khi nhịp thở thì hổn loạn cùng với như đau nhức kinh khủng bởi vì tích tụ quá nhiều nhịp thở cô đặc . Kenji lúc này chính thức rơi vào trạng thái tê liệt bởi chất độc cộng thêm sự quá tải của cơ thể mà đến cả ngón tay cũng khó di chuyển .

Lát sau cơ thể câiu được đở lên , cùng với hương thơm cơ thể dịu nhẹ xông vào mũi cậu , và mái tóc trắng bạc xoản xuống . Kenji ngay lập tức nhận ra người đang giúp mình chính là Tomoe . Cậu cũng rất vui mừng vì là cô ấy lúc này , chứ nếu là quân địch thì với tình trạng hiện tại 1 cậu nhóc 5 tuổi cũng có thể lấy mạng cậu 1 cách dễ dàng .

Lúc này cậu định đưa tay lên 1 chút để nói thay với cô ấy là mình vẫn ổn , chỉ ít là tính mạng nhưng ngay lập tức bị ngăn lại cùng với ánh mắt lo lắng của cô ta . Tomoe đặt tay lên ngực cậu và khởi động lên 1 ít ma lực , cậu cảm giác được đó là lượng chất độc trong cơ thể đang được kiểm soát lại .

<Kenji-san không nên di chuyển lúc này , cơ thể của cậu đang chịu rất nhiều áp lực . Tôi sẽ sơ cứu qua trước rồi đưa cậu về nơi an toàn . Mà cũng đừng lo về chiến trận , Hide đã kịp trở về hội quân và đẩy lui được cuộc tấn công của Asaka .>

<à vậy sao , nếu thế thì nhờ cô đấy Tomoe . Cảm ơn cô .>

<xì~ cậu nên nghĩ ngơi đi , nhìn cậu hiện tại hẳn là muốn ngủ lắm rồi đúng không ?>

<ờ cô nói đúng đấy . Buồn ngủ quá.>

Vừa nói xong thì Kenji ngay lập tức nhắm mắt lại , hơi thở cũng trở nên  ổn định hơn . Có lẽ cậu ấy đã ngay lập tức vào giấc ngủ ngay khi nhắm mắt , tốc độ của việc này nhanh đến mức  cả Tomoe cũng phải bậc cười gượn gạo như thế này . Nhưng cô cũng nhanh chóng nhẹ nhàng cỏng cậu ấy lên mà tiến về toà thành vừa mới xây xong của quân Kosho .

Tomoe nhanh chóng kêu người cho tạo ra 1 chiếc giường bằng rơm tạm thời mà cho Kenji nằm nghĩ trên đó . Có lẽ như thế này là chuẩn bị tốt nhất cho cậu ấy lúc này rồi . Lúc cô chỉ vừa mới đặt yên Kenji lên tấm đệm rơm thì Hide đi đến hỏi thăm .

<em ấy sao rồi chị Tomoe ?>

<không có gì đáng lo cả , chỉ là cơ thể bị quá tải thôi . Nghỉ ngơi 1 ngày là hồi phục ngay . Còn em thì sao Hide , có bị thương gì không ?>

<uhm , không có chỉ là bị xây xát vài chổ thôi . Bôi chút thuốc là ổn cả thôi .>

<uhm vậy sao , vậy giờ chúng ta đã chiếm đóng được nơi này . Theo đó con đường tiếp tế của tòa thành Asaka cũng sẽ bị chúng ta kiểm soát , thế khi nào sẽ tiến công đây Hide ?>

<vâng tạm thời em sẽ đàm phán với chủ thành Asaka yêu cầu hắn đầu hàng trong hòa bình trước đã . Nhưng nếu thất bại thì trong 7 ngày đến sẽ tiến công chiếm thành luôn .>

<thế sao , chị hiểu rồi . Kế hoạch của em thành công lắm đấy Hide , giờ thì thành Asaka đã chính thức trở thành cá trong chậu rồi .>

<hi hi chị không cần phải khen em như thế đâu , chuyện nhỏ ấy mà . Với lại mọi việc thuận lợi như thế cũng là nhờ có sự trợ giúp của mọi ngượ đúng không ?>

<em thật là >

Tomoe cười nói , và đưa tay lên xoa đầu của Hide coi như khen thưởng dưới góc độ của người chị , rồi cô nhìn sang Kenji đang nằm ngủ mà nói nhỏ.

<xem ra Master này của ta cũng thật đáng để tâm đây .>