(Tạm thời dùng góc kể của anh main trước .)
Tôi vẫn nhớ cái giấc mơ hôm đó , ngày mà lần đầu tiên được công nhận là 1 võ sĩ dưới trướng của chị mình . Nơi mà mọi thứ xung quanh trong giấc mơ đều đang chìm trong biển lửa không lối thoát được tạo bởi các mũi tên lửa đang trúc xuống , các kiến trúc bị đổ nát nhưng vẫn gợi lên cho người nhìn thấy được trước khi bị phá hoại chính là 1 khu vực chùa chiền cúng bái rất mang nhiều không khí kính trọng , nghiêm trang .
Tiếng la hét , khóc lóc , cầu xin của già trẻ gái trai đều có đủ hướng về những người lính đánh thuê đang không hề khoan nhượng cầm vũ khí trên tay mình mà truy sát họ . Những người chạy chậm thì chắc chắn là sẽ bị giết , những người chạy nhanh thì cũng không thể thoát khỏi sự bao vây của số đông quâ đánh thuê .
Tôi cũng nhìn thấy được bản thân mình đang cầm trên tay 2 thanh kiếm nhật 1 đỏ , 1 đen với mỗi thanh đều đang tỏa ra những luồn khí tức quái dị ra xung quanh . Như thể chúng sẽ nuốt chững bấy kỳ kẻ nào yếu đuối , không xứng đáng nhìn vào chúng . Tôi nhìn vào chúng và ngay lập tức nhận ra đó chính là đôi Furorido sakura và Jizo Minata mà bản thân mình mới nhận được sau vài chuyện không nên nhắc tới .
Mà không chỉ mỗi khí tức từ thanh kiếm , mà cả người chủ đang cầm chúng chính là bản thân cậu cũng tỏa ra mùi tử khí rất khủng bố . Đồng thời cả bề ngoài cũng hơi khác 1 chút so với tôi hiện tại . Đó chính là đôi mắt hoàn toàn bị màu đỏ của máu bao phủ , để phân biệt được con ngươi vợ phần còn lại của phần trắng đang nhuộm đỏ chỉ có phần viền tròn đen cùng thứ ánh sáng kỳ lạ đang liên tục chạy vè phía trung tâm con người . Cùng với đó là 1 cái xừng đen được thêm những vết nức toát ra ánh sáng đỏ nhẹ ở giữ trán . Kèm theo là những ngọn lửa nhỏ bám rải rác trên người hắn ta . Nói chung hình tượng chẳng khác gì những con quỷ thường được mọi người truyền miệng nhau .
Với tình cảnh xung quanh tôi hoàn toàn có thể khẳng định cái người có bẻ bề ngoài giống với tôi này chính là hung thủ gây ra toàn bộ chuyện này . Rất dể hiểu khi trước mặt hắn chính là 1 cái xác với 1 vết chém ngọt đến khó tin , nhìn qua trang phục thì người nằm dưới đấy có vẻ là người chủ trì nơi này .
--------------------------------------------- trở lại hiện tại , hiện tại Kenji đã 15 tuổi và Hide đã 18 tuổi kế nhiệm chức lãnh chúa cũng như là Daimyo từ người cha sau khi ông qua đời sau 1 vụ ám sát . Và hiện tại hai người đang ở thành Kyushin ---------------------------------------------------
<đêm nay chúng ta sẽ tấn công bọn chúng qua đường rừng .> Hide
<nhưng thưa lãnh chúa những con quỷ ở trong rừng sẽ giết hết chúng ta trước khi kịp chạm tới đất có mặt quân của Izuma mất . Với lại dù là không có đi nữa thì quâ lính của chúng liệu có dám đi vào sậ trong rừng> Hayabe nói với giọng nói vẫn có phần lo lắng nhất định .
<không nếu hiện tại mà không tiến đánh thì sẽ bỏ qua cơ hội chiến thắng duy nhất này mất . Chú nên biết quân của Izuma là gấp 3 chúng ta , đánh trực tiếp chắc chắn thua . Chú có biết lý do vì sao mà cháu đa ra lệnh cho người dân phải bỏ cả nhà cửa của cải của mình mà bỏ trốn , mà bỏ nguyên đống vật dụng đó lại cho quân Izuma hưởng mà không phá hủy không ?>
<đó ý là sao , thuộc hạ cũng thật sự không hiểu khi lúc trước ngài đã cho người dân làm như thế ? . Không phải như thế sẽ khiến cho quân đội Izuma đang có 3 000 quân càng có thêm lương thực và sĩ khí sao ? .>
<tự tin vào chiến thắng thành công là tốt , nhưng quá thì sẽ thành điểm yếu chết người . Đồng thời càng nhiều vật mang theo đồng nghĩa với việc sự cơ động của chúng cũng sẽ giảm . Và mục đích của chị chính là dụ chúng đến đây đúng không ?>
Kenji nghiêm túc nói và lấy ngón tay chỉ chính xác vào nơi quân Izuma đang đóng quân tại đó mà theo trên đó là 1 vùng khá hẹ với xung quanh bị bao phủ bởi rừng rậm , thật khó có thể tin khi cả hai mắt cậu đang bị 1 băng vải đen che lại . Còn Chị Hide khi thấy người em Kenji của mình hiểu được kế hoạch của mình thì bèn nở 1 nụ cười duyên nói .
<chính xác 100 điểm cho em Kenji . Đúng là thế đấy chú Hayabe cháu đã tạo ra 1 con đường hoàn toàn trống và bằng phẳn cho chúng tiến đến đây . Chú thấy đấy cộng thêm tâm lý mà lính bên Izuma đang nghĩ chúng ta đã sợ mà sự cảnh giác cũng sẽ giảm đi đáng kể .
Nhất là tại 1 khu vực mà hầu hết đều bao phủ bởi rừng . Sự sợ hãi của chúng đối với các thế lực ma quỷ truyền miệng thì chúng sẽ không canh ở phía khu rừng mà chỉ hai bên hướng của đường đi . Nếu chúng ta lợi dụng điều này mà khởi động tác chiến bất ngờ thì hoàn có thể bù đắp vào việc thiếu về quân số .>
<nhưng chẳng phải như thế chúng ta sẽ phải đối mặt với các ma quỷ trong rừng để mà tiến đánh được hay sao ?>
<chuyện này cháu sẽ giải quyết , chú cứ ra ngoài trước đi . Em ở lại với chị 1 chút Kenji>
Sau khi chú Hayabe đã bỏ đi ra khỏi căn phòng thì Hide cười tươi tắng với Kenji và nói nhỏ vào tai của cậu .
<chị thừa biết mấy câu chuyện ma quỷ này chỉ là người xưa truyền miệng để tránh đám con nít đi sâu vào rừng mà bị lạc hay bị những con quái vật lẻ tẻ tấn công thôi . Nếu chị là quái vật thì cũng sẽ tránh đội quân có hơn 1000 người này , nhưng vì chúng đã được cường điệu hóa nên chị muốn nhờ em cùng Tomoe làm 1 vài chuyện để xóa tan nổi sợ đó . Là thế này .....>
<em hiểu rồi , cô cũng nghe thấy rồi chứ Tomoe ?>
<vâng thưa ngài Kenji-san>
Tomoe nói và hiện thân tại kế bên hai chị em .