Mấy hôm sau Kenji bước ra khỏi phòng với trên mình băng bó kha khá . Đặc biệt là ở hai cánh tay , cũng bởi vì cậu đã phải dùng tay để mà chặn lại những đường kiếm của Tomoe . Cũng may là cô ấy đã nương tay rất nhiều chứ với sức mạnh tầm tinh linh của cô ấy hoàn toàn dễ dàng làm cánh tay này thành xương vụn . Điều khó đó là phải mất rất nhiều lý do hợp lý để tránh Hide thấy kỳ quặc . Cũng may là có vẻ chị ấy tin tưởng Kenji nếu không thì rắc rối , có lẽ thế .
Thế là Kenji hôm nay tiếp tục hướng về võ đường riêng để luyện tập cùng Tomoe . Nhưng lúc trên đường đi ngang qua sân tậm thì vô tình nhìn cảnh chị Hide đang tập luyện với cây trường đao của mình . Cậu cũng là 1 người luyện võ nên khi nhìn những đường trường đao của Hide thì cảm thấy lạnh sống lưng . Vì chúng thật vượt qua giới hạn bình thường của con người rồi , sức mạnh này mà nếu théo quy tắc của thế giới trước thì 1 cô gái mới chỉ tầm mười mấy tuổi là không bao giờ làm được .
<cô bé ấy , thật đúng là 1 tài năng hiếm thấy . Nếu được mài dũa kỹ lưỡng thì quả là 1 chiến binh mạnh mẽ .>
<chứ sao Hide cũng là chị của tôi kiếp này mà >
Tomoe nhìn qua những chiêu thức của Hide thì cũng không tiếc lời khen thưởng đến chị ấy . Có lẽ vì cô cũng là 1 nữ chiến binh nên 1 phần vẻ tự hào khi thấy phái nữ cũng có thể hơn hẳn con trai trong nhiều việc , dù sao trong thời đại của cô cũng là thời đại của việc trọng nam khinh nữ mà . Lúc này khi đang luyện tập thì Hide nhìn thấy , và chị ấy cũng dừng lại mà đưa cây trường đao cho người hầu nhờ người đó đi cất rồi đi về đây .
<em lại định đi tập luyện gì đó nữa à ? . Mà làm sao mà em có thể đi ra đây mà không cần người dẫn đường được chứ ?>
<chị không cần phải quá thắc mắt đâu , đấy là nhờ quá trình tập luyện . Nhờ nó mà em mới có khả năng cảm nhận sơ qua mọi thứ xung quanh mà không cần dùng mắt . Thấy sao lợi hại không ? He he .>
<nếu em đã đạt được đến như thế thì tốt rồi , chị cũng mừng cho em . Nhưng cũng đừng vì thế mà mỗi ngày tự làm mình bị thương như thế . >
<vâng chị Hide cứ lo như mẹ em vậy .>
<em là em trai chị , tất nhiên là chị phải lo rồi . Mà báo cho em 1 tin đó là ngày mai cha sẽ về tới đây sau trận thắng ở thành Hayabe . Trận chiến đó là 1 chiến tích rất có ý nghĩa , nhưng cũng khiến cho cha hẳn là rất mỏi mệt . Chị định dẫn em cùng đi xuống thành phố Mikasaki mua gì đó cho ông ấy được không ?>
<có lẽ là được .>
Lúc nghe được lời đề nghị của NagaHide Kosho thì Kenji cũng có hơi ngập ngừng 1 chút dùng liến kết hỏi cô ấy có đi được không . Tomoe tất nhiên cũng đồng ý dù sao thì mấy ngày nay Kenji cũng đã có tiến bộ rất tốt trong tập luyện , cũng nên cho cậu ấy nghĩ ngơi 1 ngày . Với lại cô cũng trong lúc rảnh rỗi dùng dạng linh hồn đi xung quanh dò hỏi tin tức của gia đình , thì biết được thành Hayabe vì là 1 tòa thành rất có nhiều giá trị kinh tế nên thường bị nhà Izuma là gia tộc Daimyo đối nghịch với nhà Kosho để mắt . Vì thế việc đánh thắng và giữ được tòa thành này cũng rất đáng giá về mặt chiến lượt . Cô cũng không muốn Kenji vì tập luyện mà bỏ qua việc chúc mừng cho người cha thắng trận trở về .
<thế thì em ở đây đợi chị đi thay đồ 1 chút , chị quay lại ngay .>
<vâng chị cứ đi đi .>
Nói rồi chị Hide bỏ đi về phòng để thay trang phục đã dính khá nhiều mồ hôi vì buổi luyện tập vừa rồi . Mà Kenji thì cũng nghe lời mà ngồi xuống ở mép sàn nhà gỗ mà ngắm sân vườn buổi sáng , trong lòng cậu cũng không vội vì Kenji thừa biết chờ 1 người con gái thay đồ các kiểu thế nào cũng rất lâu . Nói chi là chị ấy còn phải đi tắm để cho hết mồ hôi nữa chứ , nhanh nhấy chắc cũng phải 30 phút sau nên việc gì phải vội đây . Tomoe cũng vẫn trong dạng linh hồn mà ngồi ở kế bên Kenji .
<xem ra bài trí nơi này cũng không tồi nhỉ Tomoe . Mấy ngày qua chỉ có tập luyện giờ có thời gian mới biết nhà mình có khu vườn đẹp tới như vậy . Đã vậy còn đang trong mùa xuân hoa anh đào trong vườn đều nở cả . Thì ra hoa anh đào là như thế , cũng lâu rồi mới thấy .>
<thế lần đầu ngài thấy hoa anh đào là như thế nào .>
<lúc đó gia đình kiếp trước của tôi vẫn còn khá hoàn thiện . Lúc tên khốn đó chưa bị mù mắt vì mất việc . Gia đình tôi lúc đó đã rất vui vẻ cùng nhau chiêm ngưỡng hoa anh đào nở . Hình như là lúc tôi 6 tuổi thì phải .>
<thật xin lỗi .>
<ha ha xin lỗi gì chứ Tomoe . Với lại tôi cũng làm như mình đã mất đi người cha như vậy rồi . Con người là phải nhìn tới tương lai ai lại nhìn vào quá khứ quá lâu . Chỉ hy vọng người cha kiếp này có lý tính hơn tên kia là được .>
<tôi nghĩ chắc là sẽ được như Kenji-san mong muốn thôi .>
<cảm ơn cô Tomoe . À Tomoe , hay là cô kể cho tôi nghe về chiến tích của cô để giết thời gian đi . Dù sao nghe trực tiếp từ nhân vật chính lúc nào cũng thú vị hơn là đọc trên sách .>
<vậy thì tôi xin kể ....>