Isekai.......... Really I Have No Idea!!!

Chương 28: Cuộc tập kích.




Chương 28: Cuộc tập kích.

-"Đó có phải là khói không!"

Khi chúng tôi đã gần đến thị Pitto thì đã phát hiện ra rất nhiều cột khói đang bay lên nghi ngút, những ngọn lửa bùng cháy trong đêm tối phát rực lên cả một vùng đất.

-"Nguy to rồi! Bọn chúng đã đến đó trước chúng ta một bước!"

-"Những người nào không có kĩ năng tốc hành thì hãy đợi cho tới khi đến nơi, tôi sẽ đi trước, vẫn chưa quá muộn đâu."

[Dash]

Tôi thực hiện một kĩ năng cường hóa tốc độ lên mình và bắt đầu lao thẳng vào thị trấn. Bên cạnh tôi thì chỉ duy nhất Gil và một vài người trong nhóm cô ấy mới có khả năng tăng tốc.

-"AAA!"

-"Chém chết bọn chúng đi!"

-"Xin ngài hãy dừng lạ- AAA!"

Bên trong thị trấn đang lụi tàn bởi đợt sóng lửa dữ dội, một toán lính đang thản nhiên chém chết tất cả những người dân trong thị trấn này. Chúng đang ra sức tàn sát tất cả đàn ông, người già, bọn chúng còn cưỡng bức phụ nữ và trẻ em nữa, bọn chúng không phải là lính mà là cướp mới đúng!

-"Tất cả tản ra, bảo vệ dân làng và thẳng tay tiêu diệt những kẻ dám chìa mũi gươm ra trước mặt các hiệp sĩ KnightHall!"

-"Tuân lệnh!"

-"Gil, nhờ cô! Tôi sẽ xử lí đám cháy!"

[Water Prison Shield]

Tôi dùng phép để tạo ra một màng chắn bằng nước bao bọc quanh thị trấn. Một màng ngăn bằng nước khổng lồ bảo phủ lấy toàn bộ thị trấn và các khu nhà đang bị lửa cuốn lấy.

[ Imagine Break]

*Póc* Màng ngăn nước vỡ ra tạo thành những mảng nước văng tung tóe khắp nơi, chúng văng lên các mái nhà, các công xưởng đang bốc hỏa và ngay lập tức dập tắt ngọn lửa.

-"Chuyện gì thế này! Ôi, tao đã bảo bọn bây đốt trụi nơi này rồi mà!"

-"Người đâu, mau tìm chuyện gì đã xảy ra mau lên."

-"Vâng!"

Đám cháy đã vụt tắt, tôi cũng chớp lấy thời cơ mà tiến ra trung tâm thị trấn.

-"Thằng kia, chết đi!"

Một tên lính cưỡi ngựa đang xông thẳng về phía tôi, hắn giơ kiếm lên, thẳng tay chém xung quanh, một vài người dân cũng bị hắn chém trọng thương. Hắn ta vẫn đang lao về phía này.

-"Chết đ-"

-"NGẬM CÁI MỒM LẠI ĐI!"

*Rầm* Ngay khi hắn vừa cưỡi ngựa tới, tôi lập tức nhảy lên, chộp lấy đầu hắn, kéo hắn xuống ngựa và đập thẳng xuống đất. Do không kiềm chế lực nên chiếc mũ giáp của hắn cũng biến dạng, máu tuôn ra từ khe nhìn, tôi lỡ giết hắn rồi.

[Heal]

Tôi chữa lành cho những người bị hắn chém bị thương xung quanh và tiếp tục hướng về quảng trường thị trấn.

----------Chuyển cảnh----------

-"Tất cả nghe đây... Mọi chuyện đều là do tên này!"

Lúc này ở giữa quảng trường xuất hiện một sàn hành quyết, có khá nhiều người đang bị chúng siết dây vào cổ và bắt đứng trên một cái bục cao. Xung quanh là người dân đang bị trấn áp, ghì đầu xuống đất. Bọn lính xung quanh thì được trang bị gươm giáo đầy đủ và một tên đang đứng trên bục phát biểu trông như là kẻ đứng đầu toán lính này.

-"Lãnh chúa của các người đã chứa chấp ác quỷ... kẻ thù của cả đất nước!"

-"Giờ đây hắn ta sẽ phải trả giá cho hành động-"

-"Hãy thả người dân ra mau! Ta mới là kẻ có tội! Ngươi chỉ cần giết ta là được rồi!"

-"CÂM MỒM!"

-"Đến giờ phút này mà mày vẫn còn lên tiếng nữa à, tao sẽ xem đó như là lời cuối của mày nhé... Bắt đầu hành hi-"

-"Ông ta không có tội! Chúng tôi mới là người bao che cho cậu ấy!"

-"Thế hắn đâu?"

-"Cậu ta..... Có chết bọn tôi cũng không khai đâu!"

-"Mạnh mồm nhỉ, tụi bây làm cho chúng im miệng đi."

*Bốp* Bọn lính sẵn sàng ra tay đánh đập dã man người dân của thị trấn này, ai lên tiếng cũng đều bị bọn chúng tẩn cho ngất xỉu.

-"Được rồi, bắt đầu hành quyết!"

*Roẹt* Bên dưới sàn bỗng mở bung ra, ông già và một vài người bắt đầu rớt xuống, sợi dây siết lấy họ lại và họ bắt đầu quằn quại trong đau đớn.

-"Lãnh chúa!"

-"Wil-sama!"

[Slash]

Một vệt sáng xuất hiện và cắt phăng các sợ dây trên giá. Wil và mọi người rơi xuống đất, đang cố hít lấy không khí và bình tĩnh trở lại.

-"Thằng nào! Là thằng nào!"

-"Tao đây."

-"Sao mày dám! Giết nó cho tao!"

Bọn lính từ từ vào thế tấn công và bao vây tôi, tôi cũng bắt đầu nắm lấy cán kiếm và chuẩn bị phản công nhưng...

-"Aaa!"

-"Chuyện gì nữa vậy!"

-"Thưa ngài, một đám hiệp sĩ đang ở đây!"

-"Hiệp sĩ? Từ đâu."

-"KnightHall!"

-"Cái gì!"

-"Nhân danh công lí của hiệp sĩ, ta ra lệnh cho các người đầu hàng."

-"Mày là con nào mà dám lên tiếng hả."

-"C-Cô ta là công chúa của Lucius đệ tứ của KnightHall đấy thưa ngài!"

-"Hồ, công chúa cơ à. Nhìn cũng ngon phết!"

-"Nhưng mà thưa ng-"

-"Tụi bây đang làm gì thế, sao còn đứng đực ra thế hả, nhanh lên mà bắt chúng lại đi!"

-"Nhưng..."

-"Nhưng nhị cái *beep*, tụi bây đông hơn mà, với lại nó chỉ có một vài người thôi, tụi bây định để xổng mất con hàng công chúa xinh thế kia à!"

-"Nhưng mà... nghe đồn cô ta mạnh lắm..."

-"Tất cả chỉ là bịa đặt thôi! Tụi bây óc heo tới vậy luôn à!"

-"Vậy là....."

-"Đúng đấy, bắt con nhỏ đó lại đi."

-"Hề.. hề... Lên thôi anh em! Chúng ta sẽ có một buổi đêm thú vị đây, hehe.."

-"Ooooooooooi!"

Bọn lính bắt đầu lấy lại khí thế, đổi mục tiêu sang Gil và bắt đầu lao vào cô ấy. Đúng là một lũ ngu xuẩn...

-"Một hiệp sĩ không bao giờ lùi bước, chuẩn bị đi."

-"Bắt nó anh e-"

*Bốp*

Tôi lao vào đá thật mạnh vào tên đầu tiên, hắn bay sang một bên và lao thẳng vào đám còn lại, cú đá của tôi khiến hắn bay đi xa ôm theo những tên khác.

-"Hể... Cậu làm gì thế, Ito?"

-"Người mạnh nhất sẽ đối đầu với người mạnh nhất."

-"Vậy..."

-"Đối thủ của cô không phải bọn nhãi nhép này mà là tên thủ lĩnh kia kìa."

-"Ok, vậy hắn sẽ là đối thủ của tôi."

-"Chết tiệt, toàn một lũ vô dụng."

Tên thủ lĩnh bắt đầu rút kiếm ra, tay hắn có hơi run nhưng hắn vẫn cố tỏ ra vẻ không sợ sệt gì cả.

-"Mày chỉ là một con đàn bà thôi! Mày chỉ xứng làm đồ chơi của bọn ta mà thôi!"

Nói xong hắn cầm kiếm chạy thẳng vào Gil.

-"Một kẻ xem thường giá trị, nhân phẩm của người phụ nữ như ngươi..."

-"Chết đi công chúa!"

-"Phải chết trong đau đớn!"

*Roẹt* Tên thủ lĩnh và Gil đều băng qua nhau cùng một lúc, trong rất giống như một màn đấu kiếm sòng phẳng giữ hai đối thủ sòng phẳng. Nhưng mà ở đây thì kết quả đã định rồi.

-"Hè hè... mày chỉ là một con đàn bà mà thôi. Làm sao có cử-"

*Bộp* Cánh tay cầm kiếm của hắn bỗng rơi xuống đất trong sự bất ngờ của hắn.

-"AAAAAAAAaaaaaaa!"

-"Đội trưởng bọn ta chưa giết ngươi là phúc đức lắm rồi đấy."

-"Aaaaa! Tay của tao!!"

Hắn cứ thế rào thét, ôm chặt lấy cánh tay đang tuôn máu ra thật lâu và gục xuống đất. Do không để ý, trời cũng đã bắt đầu sáng tới nơi rồi.

[Mega Heal] Một phép thuật cho phép tôi chữa lành diện rộng, nhiều mục tiêu cùng một lúc.

-"Willlllllllllllllllll!"

-"Hoàng tử!"

-"Tôi về rồi đây Wil!"

-"Mọi người! Hoàng tử đã trở về rồi!"

Nhóm ở nhà hàng cuối cùng cũng đến nơi, klieto vội vã chạy ngay thẳng về quảng trường thị trấn và ôm chầm lấy một người đàn ông cao tuổi, có lẽ là người đàn ông đã nâng đỡ Kli khi cậu ta còn nhỏ. Có một điều mà tôi để ý là không ai trong thị trấn tỏ vẻ tức giận, khó chịu khi Kli xuất hiện. Mặt khác họ lại còn cảm thấy hưng phấn, vui vẻ hơn nữa mặc cho bao nhiêu của cải vật chất đều bị phá hủy. Bộ cậu ta nắm giữ một vai trò quan trọng hơn à.

-"Cháu... Xin lỗi vì đã làm mọi người bị luyên lị..."

-"Ô dào, nói gì chứ... mạng sống của bọn ta chả có ý nghĩa gì hơn hooàn tử đâu... Xin lỗi gì chứ..."

-"Mọi người không sao là tốt rồi, bây giờ chúng ta phải ưu tiên giúp đỡ những người bị thương trước..."

-"Cô gái trẻ đây... có phải là công chúa Gilliash..."

-"Đúng vậy, là tôi đây."

-"Cảm ơn cô rất nhiều vì đã cứu giúp người dân ở thị trấn này!"

-"À không... tất cả là d-"

-"Cô ấy là người đã cứu ông lúc ông đang trên bờ vực của cái chết đấy, hãy ghi nhớ đều này."

Tôi cắt ngang lời của Gil bởi vì tôi biết cô ấy định nói gì và tôi là kiểu người không thích nhận công cho nên tôi sẽ chuyển hết vinh dự cho Gil.

Trong lúc nói chuyện, tôi có lơ là đôi chút. Tên thủ lĩnh đang ngất xỉu không biết từ bao giờ đã tỉnh lại. Hắn rút một thứ trông giống như mũi tên nhỏ và phóng thẳng vào Gil.

*Vụt* Gil né được trong tích tắc nhưng chỉ một ít cho nên chỉ bị một vết sướt.

-"Mày sẽ phải chết! Cuối cùng thì chính cái sức mạnh đó..... sẽ là thứ giết chết những người mà mày thương yêu nhất!"

*Phập*

Tôi cầm lấy kiếm và cắt đứt cánh tay còn lại của hắn.

-"Aaaaaa! Cánh tay của tao! Tại sao mày dám làm thế... thằng chó!"

-"Câm mồm lại đi... hay là muốn chết vì mất máu."

-"Mày...-"

Hắn lại tiếp tục gục xuống một lần nữa, máu vẫn còn tuôn ra nên tôi nghĩ khả năng sống sót của hắn chẳng còn bao nhiêu cả.

-"Tất cả mọi người, mau nhanh chóng giúp đỡ những người đang bị thương- A!"

-"Cô không sao chứ đội trưởng?"

-"À không... chỉ là hơi nhức đầu tí thôi..."

-"Vậy à..."

Sau đó tôi và những người còn lại bắt đầu công việc giúp đỡ những người bị thương. Việc cứu chữa cho họ không khó khi đa số chỉ nhận một vài vết thương khá nông, máu mất ít nên không nguy hiểm đến tính mạng. Một vài bộ phận bị mất thì phải tôi không tài nào giúp được. Bên cạnh đó...... có những người chúng tôi không giúp kịp.... một gia đình đã chết trong nhà bốc cháy... một vài người bị giết.... Tôi chỉ có thể lập một ngôi mộ nhỏ cho từng người, số người thương vong không ít và sau cuộc thảm sát này thì dường như dân số của thị trấn đã giảm đi phân nữa.

-"Aaa....."

-"Có thiệt cô không sao chứ đội trưởng?"

Có một chuyện mà tôi luôn để tâm nãy giờ chính là Gil. Trông có vẻ như có một thứ gì đó đã tác động đến cô ấy...

-"Tôi ổn... Tôi chỉ cần..... nghỉ một lát th-......Giết....."

-"Hm, cô nói gì thế đội trưởng...?"

-".....Giết......"

Bỗng dưng cảm giác như một luồn điện chạy dọc sống lưng cửa tôi. Cảm giác như sắp có chuyện gì đó xảy ra rồi. Tôi quay sang nhìn lại mũi tên mà tên thủ lĩnh dùng để làm Gil bị thương, bên trên đó tôi phát hiện ra có một vài chất lỏng trên đó...

-"TRÁNH RA MAU!"

*Rầm* Tôi dùng tay kéo người đang nói chuyện với Gil lùi về sau. Ngay lúc đó, Gil cầm lấy thanh kiếm của mình và chém thẳng xuống đất.

-"Đ-Đội trưởng!"

-"Cô ta không còn là đội trưởng của anh nữa đâu..."

-"Cái gì cơ..."

-"Hô... phản xạ tốt đấy..."

-"Gil...?"

-"Ai là Gil hả, chỉ có Gilliash thôi!"

Gil đột nhiên hành động kì lạ, cô ấy đã quên rằng chính cô ấy bắt tôi gọi bằng tên như thế. Đây không phải là Gil thường ngày tôi hay gặp... mà là một dã thú đang trong cơn thèm khát...

-"Hm........."

Cô ấy đảo mắt nhìn xung quanh một lúc.

-"Ngươi! Đấu với ta một trận."

Gil chỉ thẳng vào tôi. Lúc này, vết thương trên gò má của Gil dần hiện rõ ra, một vài vệt đen kì lạ đang bắt đầu phát tán.

-"Ngươi trông có vẻ là kẻ mạnh nhất ở đây đấy!"

-"Này cô kia, cô đang là-"

-"Tránh ra."

*Rầm* Cô ta đẩy văng một người đàn ông đi hàng trăm thước.

-"Chấp nhận đi."

-"Còn nếu không?"

-"Ta sẽ giết cả ngươi lẫn tất cả mọi người trong thị trấn này!"

12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau